Chúa Giêsu đang kêu mời chúng ta để trở thành những đôi tay của Chúa, giúp xây dựng lại ngôi Đền Thờ của Ngài trong tâm hồn của mỗi con người hôm nay.
Câu chuyện xảy ra tại một thành phố nhỏ nước Pháp vào thời Đệ Nhị Thế Chiến. 1939 - 1945. Một anh lính đi ngang qua một ngôi Nhà Thờ đã bị tàn phá vì chiến tranh. Khi bước qua những đống gạch vụn nằm ngổn ngang trên nền nhà, anh cố gắng hình dung ra hình ảnh của ngôi Thánh Dường trước khi bị đổ nát.
Anh lính đưa mắt nhìn quanh và bắt gặp một pho tượng vẫn còn đứng vững. Đến gần hơn để nhìn cho kỹ và anh nhận ra đó là pho tượng Chúa Giêsu với hai cánh tay giang rộng như muốn ôm cả thế giới.
Pho tượng vẫn còn nguyên vẹn, chỉ trừ đôi bàn tay bị gãy. Trầm lặng một vài phút trước bức tượng sứt mẻ đó, bỗng dưng anh cảm thấy như có tiếng Chúa nói với anh: “Từ nay con hãy là bàn tay của Thầy.” Cảm động trước lời mời gọi đó, anh liền lấy một viên đá, viết hàng chữ ấy trên một tấm gỗ và đặt dưới chân pho tượng Chúa Giêsu.
Như ngôi Nhà Thờ kia bị tàn phá và đổ nát vì chiến tranh, biết bao tâm hồn con người ngày nay cũng đang bị tan nát và mất mát trước cám dỗ và những ảnh hưởng không tốt của một thế giới sa đọa, cả những tâm hồn tan nát vì thiếu tình thương của gia đình và của những người thân.
Đứng trước những tình cảnh này, Chúa Giêsu đang kêu mời chúng ta để trở thành những đôi tay của Chúa, giúp xây dựng lại ngôi Đền Thờ của Ngài trong tâm hồn của mỗi con người hôm nay.
Chúng ta hãy là bàn tay của Chúa Giêsu để xoa dịu những khổ đau của người trẻ đang bị hắt hủi và thiếu tình thương.
Hãy là đôi chân của Chúa Giêsu, để đồng hành với những tâm hồn đang gặp khó khăn về tinh thần.
Hãy là đôi mắt của Chúa Giêsu, để thấy và cảm thông được nỗi thống khổ của những kẻ không nhà.
Hãy là đôi tai của Chúa Giêsu, để nghe được những tiếng khóc cô đơn của những người vô gia đình và bị xã hội ruồng bỏ.
Hãy là con tim của Chúa Giêsu, để yêu thương hết mọi người.
Hãy là chính Chúa Giêsu sống động nơi môi trường chúng ta đang sống: ngoài đương phố, nơi trường học, trong gia đình và ngay cả những nơi ồn ào, xáo trộn nhất trong xã hội.
Chúng ta hãy dừng lại để nhận ra Chúa Giêsu trong mọi người và mọi biến cố của cuộc đời, như câu chuyện của cậu bé bán báo dưới đây:
Có rất nhiều người đang đợi xe buýt tại một trạm kia. Ai cũng hối hả mong cho tới nơi mình muốn đến. Khi xe vừa dừng bánh, người ta chen lấn, đổ xô về phía cửa xe. Trước sự hỗn loạn đó, người ta đã làm ngã một em bé đang đứng bán báo gần cửa xe, những tờ báo trên đôi tay bé nhỏ của em rơi hết xuống đất.
Trong những người chen chúc nhau trên xe có một người khá đứng tuổi, ăn mặc rất lịch sự. Mặc dù cũng vội vã, ông đứng lại để nhìn em bé, và ông nhận ra là em bé bán báo bị mù. ông nói lời xin lỗi và cúi nhặt từng tờ báo lên cho em mà không quan tâm đến việc mình sẽ lỡ mất chuyến xe. Biết ơn cử chỉ tốt của ông, em bé hỏi: “Ông có phải là Chúa Giêsu không ?”
Ước gì qua những suy nghĩ, lời nói và hành động của chúng ta, người ta sẽ nhận ra được Chúa Giêsu đang sống động trong con người của chúng ta, kể cả những người bị mù với con mắt Đức Tin.

Nguồn: Hướng về đại hội dân Chúa

Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: