+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 1/4 123 ... cuốicuối
Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 35

Chủ đề: Chợt vui. Chợt buồn.

Hybrid View

  1. #1
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết

    Chợt vui. Chợt buồn.

    1. Bạn bước vào quán cơm chay trên đường Trương Công Định, thành phố Vũng Tàu. Bạn rất xinh đẹp. Bạn bước lại gần tôi và nói:
    - "Can I seat here?" (mình ngồi đây được chứ)
    - "Yea, please" - tôi trả lời..
    Bạn là người Ba Lan và nói tiếng Anh rất tốt. Bạn nói bạn rất thích thú khi đi du lịch Việt Nam, chỉ có điều thời tiết nóng quá. Bạn hỏi tôi có biết đất nước Ba Lan của bạn không. Tôi trả lời: Biết chút chút. Và hỏi lại bạn: "Bạn có biết Karol Wojtyla? Bạn trả lời: Không.
    BUỒN

    2. Bạn bước vào quán cơm chay và ngồi đối diện. Bạn mặc chiếc áo thun màu đen có viền màu đỏ rất đẹp, phía sau lưng có in hàng chữ to tướng: Tôi yêu Việt Nam. Gọi cho mình đĩa cơm chay, bạn làm dấu Thánh Giá và lặng thinh giây lát. Ngước mắt lên, bạn bắt gặp ánh mắt của tôi. Còn bạn thì nhìn vào..cổ tay của tôi. Tôi đeo chuỗi tràng hạt. Chúng tôi nhìn nhau cười.
    VUI.

    3. Bạn bước vào quán cơm chay. Bạn mặc chiếc áo công nhân của công ty xây dựng Phục Hưng. Chiếc áo quá to so với thân hình bé nhỏ của bạn, khiến tôi liên tưởng bạn giống...chiếc móc áo.
    - Em làm việc gì trong công ty Phục Hưng - tôi hỏi
    - Dạ, em phụ hồ.
    - Con gái sao không tìm việc gì nhẹ nhàng làm em?
    - Dạ, cũng muốn nhưng không tìm được
    - Gia đình em ở đâu?
    - Dạ, Bù Nho, Bình Phước. Em ở trọ, ban ngày đi làm, tối đi học thêm.
    - Em học gì?
    - Dạ, bổ túc văn hóa lớp 11.
    NỬA VUI NỬA BUỒN

    4. "Mới sáng sớm, nhận được những tin không tốt lành, và mong chết đi một lúc" - lời của một bạn tâm sự với Mẹ Maria.
    BUỒN BUỒN.

    Ôi cuộc sống, không phải lúc nào cũng tuyệt vời đến nỗi: Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương. Cuộc sống có đôi khi là:
    Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơ
    Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng
    Chẳng biết suy tư đời kia vấn vương gì
    Rồi chiều tới mơ màng
    Đợi chờ sáng tưng bừng... (Lã Văn Cường)



    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:

    Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 30-11-2012 lúc 04:21 PM

  2. 18 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (05-05-2012),An Vi (09-05-2012),Êm Đềm (15-08-2014),Cát Bụi (05-05-2012),Doan Quan (11-05-2012),duongga17 (05-05-2012),JB. Sĩ Trọng (28-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),Mai Cồ (05-05-2012),Mari_huuhau (02-08-2012),Ngôi Sao (05-05-2012),nguahoangtvt (06-05-2012),Người Mua Diêm (06-05-2012),Pham Du (05-05-2012),smiles (05-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (05-05-2012),Thánh Thư (10-05-2012)

  3. #2
    Trạng thái :   Duy-an đã thoát
    Tham gia : Jan 2012
    Bài gửi : 362
    Tên Thánh:
    Duy-an
    Tên thật:
    Nguyễn Duy An
    Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
    Sở thích: Đọc sách, lướt web
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2,060 lần
    trong 364 bài viết
    Biết chút ít tiếng Kh'mer nên mình được mời dạy Giáo lý Dự tòng gấp rút
    cho một số anh chị em Kh'mer không rành tiếng Việt ở Giáo Xứ Hoà Lạc
    thuộc tỉnh Trà Vinh, Giáo phận Vĩnh Long, trong 1 tuần...
    Ngày thứ nhất: Mình 'trắc nghiệm' bằng 1 câu hỏi cực kỳ dễ:
    - Có mấy Chúa?
    Một người đứng lên đếm trong nhà thờ rồi trả lời dõng dạc:
    - Chúa lớn lớn có 3 Chúa, còn Chúa nhỏ nhỏ thì 2 Chúa!
    (Ý ông ấy là Tượng Đức Mẹ, tượng chịu nạn và tượng thánh Giuse
    là... 3 Chúa lớn, còn Đức Mẹ và Thánh Giuse đều bế Chúa Giêsu
    nên có tới... 2 Chúa nhỏ!)
    BUỒN (một chút)

    Nhưng có 1 chị cãi:
    - Lục Cố (Ông Cố, Ông Cha) nói là có một thôi. Mày sai rồi...
    VUI (nhiều nhiều)

    Bỗng có người khác lên tiếng:
    - Mày cũng sai rồi! Lục Cố lớn nói là Chúa đàn ông đẻ ra Chúa đàn bà
    ở bên hông, nên bây giờ cái hông Chúa đàn ông còn chảy máu kìa, mày nhìn đi
    (vừa nói vừa chỉ lên tượng chịu nạn, máu từ cạnh sườn...)
    Mình hiểu ý anh chàng này nói về chuyện Adam Eve lộn qua...
    (BUỒN quá trời...)

    Cả đám nhao nhao:
    - Thôi, bây giờ Lục Cố nhỏ nói coi ai đúng ai sai...
    (BỐI RỐI...)

    Cuối cùng, sau 8 ngày, 36 anh chị em Kh'mer được Rửa Tội
    trong niềm vui vỡ oà của mình và Cha Xứ
    (chỉ vì, biết rằng chỉ có 1 Chúa thôi)

    Đến giờ này, mình vẫn còn vui, nhưng chưa hết áy náy
    dù đã phó thác hết cho Chúa...

    Duy-an.

  4. 11 thành viên đã cảm ơn Duy-an vì bài viết này:

    allihavetogive (06-05-2012),Cát Bụi (09-05-2012),DARK (09-05-2012),JB. Sĩ Trọng (28-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),Mai Tín (09-05-2012),nguahoangtvt (07-05-2012),Người Mua Diêm (06-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (06-05-2012),vincenterkim (06-05-2012)

  5. #3
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết

    Mỗi khi lớn lên một chút, sẽ thấy đời lạ hơn.

    Tôi hỏi em:
    - Em có chuyện buồn à?
    - "Dạ, có chút chút. Nhưng sao anh biết?"
    - Thấy em cầu nguyện với Đức Mẹ.
    - "Dạ đúng, nhưng sẽ qua nhanh thôi ạ".
    - Ừ. Mỗi khi lớn lên một chút, sẽ thấy đời lạ hơn...
    - Dạ. Có buồn, nhưng không sao. Chỉ sợ buồn là một thói quen thì thật đáng sợ.

    Em nói đúng. Buồn là một cảm xúc mà không ai tránh được. Song cũng có những lúc "tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn".
    Buồn cũng mang nhiều tâm trạng:
    - Buồn vì không đạt được điều mong muốn.
    - Buồn vì mất đi người thân yêu hoặc một thứ gì đó mà mình yêu quý.
    - Buồn vu vơ vì không có gì để mà buồn.
    - Buồn vì không có việc gì làm...
    Nói tóm lại là không thể liệt kê hết được cái sự buồn. Nhưng như em nói, nếu "buồn là một thói quen thì thật đáng sợ".
    Nhưng, nếu ai nghe ca khúc Cuộc Đời của nhạc sĩ Lê Hựu Hà, sẽ cảm nhận phần nào giá trị của nước mắt và nỗi buồn.
    Và trên tất cả, hãy cùng với Thầy Chí Thánh sống trọn vẹn với kiếp người: Khóc với người khóc. Vui với người vui.
    Thân thương
    Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 14-12-2012 lúc 01:23 PM

  6. 9 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (10-05-2012),An Vi (09-05-2012),catarina_hang (09-05-2012),Cát Bụi (09-05-2012),JB. Sĩ Trọng (28-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),smiles (10-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (09-05-2012)

  7. #4
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Mai Tín Xem bài viết
    Tôi hỏi em:
    - Em có chuyện buồn à?
    - "Dạ, có chút chút. Nhưng sao anh biết?"
    - Thấy em cầu nguyện với Đức Mẹ.
    - "Dạ đúng, nhưng sẽ qua nhanh thôi ạ".
    - Ừ. Mỗi khi lớn lên một chút, sẽ thấy đời lạ hơn...
    - Dạ. Có buồn, nhưng không sao. Chỉ sợ buồn là một thói quen thì thật đáng sợ.

    Em nói đúng. Buồn là một cảm xúc mà không ai tránh được. Song cũng có những lúc "tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn".
    Buồn cũng mang nhiều tâm trạng:
    - Buồn vì không đạt được điều mong muốn.
    - Buồn vì mất đi người thân yêu hoặc một thứ gì đó mà mình yêu quý.
    - Buồn vu vơ vì không có gì để mà buồn.
    - Buồn vì không có việc gì làm...
    Nói tóm lại là không thể liệt kê hết được cái sự buồn. Nhưng như em nói, nếu "buồn là một thói quen thì thật đáng sợ".
    Nhưng, nếu ai nghe ca khúc Cuộc Đời của nhạc sĩ Lê Hựu Hà, sẽ cảm nhận phần nào giá trị của nước mắt và nỗi buồn.
    Và trên tất cả, hãy cùng với Thầy Chí Thánh sống trọn vẹn với kiếp người: Khóc với người khóc. Vui với người vui.
    Thân thương
    Hôm nay tôi lại nói thêm với em rằng:
    Em sẽ mãi mãi buồn và sẽ "chẳng có một chốn nào an toàn" nếu tâm hồn em chưa thật sự BÌNH AN.

  8. 4 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (23-06-2013),An Vi (12-07-2014),Lan Anh (22-06-2013),Teresa Nhỏ Bé (23-06-2013)

  9. #5
    An Vi's Avatar
    Trạng thái :   An Vi đã thoát
    Tham gia : Mar 2012
    Bài gửi : 417
    Tên Thánh:
    Agnes
    Tên thật:
    Đỗ An Vi
    Đến từ: Giáo phận Mỹ Tho
    Sở thích: -
    Nghề nghiệp: -
    Cảm ơn
    1,290
    Được cảm ơn 3,251 lần
    trong 559 bài viết
    Những va vấp sẽ giúp ta trưởng thành. Và khi đó, ta biết cuộc đời khác nhiều lắm so với suy nghĩ của ta.
    Càng lớn, càng nhận ra có quá nhiều thứ ở đời này mà ta không hiểu được.

    Lạy Chúa! Cầu mong ở đời tạm này, những niềm vui, nỗi buồn đến với con một cách dịu êm.
    Xin cho con biết cách cảm nhận được giá trị của những biến động trong cuộc đời mình và từ đó cho con lớn lên theo đường lối của Ngài.
    Hãy nâng tâm hồn lên
    ---------An Vi---------


  10. 8 thành viên đã cảm ơn An Vi vì bài viết này:

    allihavetogive (10-05-2012),catarina_hang (09-05-2012),Cát Bụi (09-05-2012),JB. Sĩ Trọng (28-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),Mai Tín (09-05-2012),smiles (10-05-2012)

  11. #6
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Con mời Mẹ múa hát cùng con


    Nối mạng với trời
    Lm. Quang UY (dòng CCT)

    ĐK. Hãy gõ lên bàn phím để nối mạng với trời.
    Hãy gõ lên bàn phím thấy Chúa đang cười tươi.
    Hãy gõ lên bàn phím để nối mạng với đời.
    Sẽ thấy ra tình yêu đang vẫy chào niềm vui.


    1. Có những nỗi khát khao, có những nỗi đớn đau,
    Có những nỗi lắng lo chia san với con người

    Có tiếng khóc xót xa, có tiếng nói thiết tha
    Có tiếng hát khẽ ru đưa nhau đến an hòa.


    2. Có chút ánh sáng soi, có chút muối mến yêu
    Có chút bánh đến trao cho vơi bớt hiểm nghèo.

    Có những nỗi khát khao, có những nỗi đớn đau,
    Có những nỗi lắng lo chia san với con người


    3. Có tiếng khóc xót xa, có tiếng nói thiết tha
    Có tiếng hát khẽ ru đưa nhau đến an hòa.

    Có chút ánh sáng soi, có chút muối mến yêu
    Có chút bánh đến trao cho vơi bớt hiểm nghèo.
    Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 14-12-2012 lúc 01:25 PM

  12. 4 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    JB. Sĩ Trọng (28-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),Teresa Nhỏ Bé (11-05-2012)

  13. #7
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Các bạn thân mến,
    Tham gia diễn đàn này chưa lâu, song Phúc Thanh bỗng nhiên thấy nơi đây một chút gì đó của Men, của Muối, của Ánh Sáng.
    Đã có những bài viết thật dễ thương.
    Đã có những đóng góp rất tích cực.
    Đã có những chia sẻ thật sâu sắc.
    Đã có những tâm sự rất chân thành.
    Đã có những vui đùa thật ngây thơ...

    Bên cạnh đó,
    Cũng có những chuyện buồn; những câu chuyện mà khi mỗi ngày bạn vào mạng, bạn không muốn đọc nữa. Nhữngg câu chuyện đó, vô tình hay cố ý, được ai đó trích dẫn để đăng lại trên diễn đàn này, nó làm chúng ta nhức nhối, đớn đau.

    Phúc Thanh một lần nữa, sẽ làm cho các bạn đau đây.

    Tháng 2 năm 2001, Phúc Thanh được sai về Giáo xứ Búng, thuộc Giáo phận Phú Cường, để cùng phụ giúp với các thày trong việc nuôi dạy học sinh nội trú (chỉ nhận học sinh nam). Một trong những thày được tiếng là tâm lý và gần gũi với học sinh nhất lúc bấy giờ là thầy Giuse Nguyễn Công Chính (hiện đã là linh mục thuộc Tu Đoàn Thừa Sai Thánh Mẫu Chúa Cứu Thế). Và trong số các học sinh lúc ấy, có một em học lớp tám, luôn luôn chất vấn thày Chính: Có Chúa không? (mặc dù em đó là người đạo Công giáo gốc).
    Bất cứ khi nào có cơ hội, em ấy đều hỏi như thế, và đưa ra những bằng chứng để khẳng định rằng: không có Chúa...
    ...Vì từ nhà đến nhà thờ Búng đi bộ chỉ mất 2 phút, nên ngày nào cũng thế, luân phiên sáng chiều, thày Chính đều lắc chuông để các em thức dậy đi lễ. Không phân biệt các em là đạo nào, cứ răm rắp quần áo gọn gàng đến nhà thờ. Thói quen này ngộ nghĩnh đến nỗi có những em không phải người Công Giáo, buổi sáng nếu chưa đi lễ, buổi chiều khi nghe chuông, tự giác đi tắm và mặc quần áo đi lễ, mặc cho ngoài sân các bạn đang đá bóng vui nhộn.
    Hình ảnh của các em học sinh của Phúc Thanh hồi đó là một hình ảnh rất đẹp trong lòng giáo dân xứ Búng lúc bấy giờ...
    ... Trở lại chuyện em học sinh lớp tám kia. Em luôn cảm thấy trong nội tâm của em có điều gì đó không ổn. Em nói với các thày: Đừng bắt em đi lễ nữa, hoặc nếu đi, là vì em tôn trọng kỷ luật, chứ không phải vì tin Chúa mà em đi lễ. Bao nhiêu vốn liếng giáo lý này nọ các thày đưa ra, bao nhiêu tình cảm thương mến dành cho em, bao nhiêu tâm sự nhỏ to với em, em vẫn cương quyết: không có Chúa.

    Cho đến sự kiện 11 tháng 9 năm 2001.

    Vì phòng ăn có để một cái ti vi. Sau giờ ăn tối các thầy và các em cùng ngồi xem chương trình thời sự. Tối hôm ấy, trong phần tin thế giới đã chiếu lại cảnh tòa tháp đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới tại Manhatan, thành phố New York, nước Mỹ bị khủng bố bởi máy bay. Nhìn cảnh tòa nhà bốc cháy, những con người lao ra từ tòa tháp đôi, những tiếng cầu cứu vô vọng... Mọi người đang căng mắt theo dõi bản tin nóng bỏng, thì bỗng em học sinh lớp tám kia như phát cuồng. Hai mắt em trợn trừng và miệng sùi bọt mép. Em hét lớn: ĐÓ, ĐÓ, CHÚA ĐÂU, CHÚA Ở ĐÂU, SAO CHÚA KHÔNG DANG TAY CỨU NGƯỜI TA ĐI. CHÚA ĐỂ NGƯỜI TA CHẾT OAN NHƯ VẬY. CHÚA ÁC QUÁ.

    Các bạn thân mến. Đây là một câu chuyện có thật 100%. Những người chứng kiến hôm đó, ngoài Phúc Thanh và các em học sinh, còn có: thày Giuse Nguyễn Công Chính (hiện là linh mục); thày Giuse Đỗ Thái Huy (hiện là linh mục); thày Giuse Mai Quốc Thông, và một số anh em đệ tử khác.

    Thưa các bạn. Đây chắc chắn là câu chuyện khiến chúng ta suy nghĩ phải không?
    Riêng em học sinh kia, Phúc Thanh chưa có dịp liên lạc. Không biết hiện giờ em ấy sống ra sao và làm gì. Nhưng trong sâu thẳm, mình vẫn nhớ và cầu nguyện cho em ấy.
    Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 25-05-2012 lúc 07:05 PM

  14. 6 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (25-05-2012),Cát Bụi (25-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),Ngôi Sao (30-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (25-05-2012)

  15. #8
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Sắp đến Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, tự dưng trong đầu Phúc Thanh cứ ngân nga: "Hãy chiếu soi lửa hồng vào đêm tối sâu thẳm hồn con..." Đây cũng là lời bài hát Phúc Thanh hay dùng trong những lần lửa trại dành cho Giới trẻ hoặc Giáo lý viên, lúc tàn lửa. Rồi khi tàn lửa, mọi người lại hòa theo ca khúc "Hãy thắp sáng lên" của nhạc sĩ Phan Ngọc Hiến.
    Rảo qua những bài viết, những nỗi niềm của các bạn trên diễn đàn này, chợt nhận ra nơi mỗi người có một cõi rất riêng tư. Cuộc sống của các bạn mỗi người mỗi khác:
    Có bạn đang loay hoay tìm một công việc mới.
    Có bạn nhịn đói mấy ngày liền vì tiền thì hết mà lương chưa có.
    Có bạn đau đớn vì phải mất đi những người thân yêu.
    Có bạn buồn phiền vì những chuyện hiểu lầm giữa bạn bè.
    Có bạn lo lắng vì môn thi chưa thể vượt qua.
    Còn nữa. Còn nữa...
    Còn nữa khi bạn phải nghe những chuyện buồn.
    Còn nữa những chuyện khiến bạn phải nghi ngờ.
    Còn nữa những điều khi bạn bước chân vào đời, thực tế nó khác xa với mớ lý thuyết bạn học.
    Còn, còn nhiều lắm!
    Không lẽ bạn cứ ngồi đó mà thở than?
    Không lẽ bạn cứ ngồi đó nghi ngờ?
    Không lẽ bạn cứ mỗi ngày đi tìm những điều không có thật để tin nó là thật, trong khi Sự Thật bạn lại không tin?
    Hãy tin rằng tất cả chúng mình đang sống trong Ơn Thánh Cứu Độ. Chúng ta có Chúa. Nên bất cứ giá nào, cũng "Đừng Sợ!". (Lời của Chân phước Gioan Phaolô II)
    Chúc tất cả anh chị em trong diễn đàn này, tràn đầy ân sủng Chúa Thánh Thần, để dẫu cuộc đời này còn nhiều nguy nan, để dẫu đó đây có người gieo rắc hoang mang. Bạn cũng hãy ngẩng cao đầu để ca tụng tình yêu cao thẳm của Đấng Yêu Thương. Thân thương.


    Cùng tập hát với tiếng đàn Guitar nhé

    TRẢ LẠI TÔI (Phạm Duy)
    Trả lại tôi là tuổi trẻ mênh mông
    Chúng mình như lúa reo trên ruộng đồng
    Dù mưa tuôn, dù bão cuốn
    Bông lúa vàng cuồn cuộn gió vươn lên
    Dù bom rơi, dù súng tới
    Bông lúa ngời vượt lửa khói lên ngôi
    Trả lại tôi là tuổi trẻ yên vui
    Dẫu rằng đang chiến tranh hay hòa rồị

    Trả lại tôi là tuổi tự do theo
    Chúng mình: hoa hướng dương trên ngọn đèo
    Là hoa niên tìm ánh sáng
    Hoa biết đường về mọi chốn vinh quang
    Là măng non, là thép mới
    Khi đáp lời thì quả đất lung lay
    Là tuổi son ở Phù Ðổng vươn vai
    Chúng mình khi đứng lên cao bẵng trờị

    Trả lại tôi là tuổi trẻ vô tư
    Chúng mình như lũ chim trong rừng già
    Rừng âm u đầy ác thú
    Chim biết ngừa luật rừng rú bao vây
    Ðời chông gai rồi sẽ tới
    Chim biết cười đừng vội gánh âu lo
    Trả lại tôi là tuổi trẻ nên thơ
    Chúng mình như giấc mơ chưa hề nhoà.

    Trả lại tôi là tuổi trẻ say mê
    Chúng mình yêu, sẽ yêu đương tràn trề
    Càng thương yêu, càng thấy thiếu
    Yêu rất nhiều chẳng cần lấy bao nhiêu
    Tình ra đi từ tấm bé
    Cho tới ngày nào tận thế chưa quên
    Trả lại tôi là tuổi trẻ như điên
    Sống và xin chết cho câu thề nguyền.

    Trả lại tôi là tuổi trẻ bao dung
    Chúng mình như gió khơi nơi mịt mùng
    Dù non sông còn cháy nóng
    Ai chán chường và người có khinh nhau
    Dù ai gieo điều tiếng xấu
    Tha thứ nhiều để lòng thấy tin yêu
    Trả lại tôi là tuổi lượng bao la
    Chúng mình xa, biết xa câu hận thù.

    Trả lại tôi là tuổi trẻ hôm nay
    Chúng mình như đoá sen trong bùn lầy
    Việt Nam đây, đầy rắc rối
    Nhưng vẫn còn nhiều hình dáng vui tươi
    Việt Nam ơi! Còn tiếng nói
    Yêu giống nòi đặt Tổ Quốc lên vai
    Trả lại tôi là thần tượng tôi đây
    Chúng mình xin khắc sâu trong dạ nàỵ




    Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 14-12-2012 lúc 01:26 PM

  16. 5 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (25-05-2012),An Vi (25-05-2012),Lan Anh (29-12-2012),Teresa Nhỏ Bé (31-05-2012)

  17. #9
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Bạn và cô bạn gái bước vào công ty của mình. Mình hỏi:
    - Hai em cần gì?
    - Dạ, tụi em muốn thiết kế và in cái bảng hiệu.
    - Hai em đã có mẫu hoặc ý tưởng gì chưa?
    - Dạ chưa, giờ muốn anh thiết kế luôn.
    - Anh thiết kế thì được rồi, nhưng tụi em cho anh biết tên quán là gì đã chứ!
    - Dạ, để tụi em thử nghĩ cái đã.
    Vậy là đôi bạn cứ ngồi đó bàn với nhau xem nên đặt tên quán là gì, còn mình lại tiếp tục làm công việc của mình, rảnh rảnh một tí lại "chúi mũi" vào Diễn Đàn Giới Trẻ Công Giáo.
    Sau khoảng hơn một giờ đồng hồ, mình quay qua hỏi:
    - Tụi em nghĩ ra tên quán chưa?
    - Dạ chưa. Hay giờ tụi em về, đầu giờ chiều tụi em quay lại.
    - Ừ, cũng được.
    Hai bạn đi ra. Mình nghĩ: chắc cũng chỉ khách vãng lai, nói vậy thôi chứ biết có quay lại không.
    Đầu giờ chiều, mình đang loay hoay làm mấy cái file cho khách thì hai bạn trẻ lúc sáng xuất hiện
    - Sao, hai em đã nghĩ ra tên quán chưa?
    - Dạ chưa, tụi em vẫn nghĩ không ra.
    - Trời, tên quán không có, làm sao anh thiết kế được.
    Hai bạn trẻ nhìn nhau tẽn tò. Bỗng dưng mình nói với hai bạn trẻ:
    - Hay là, mấy em đặt tên quán là....Nghĩ Không Ra đi!
    - Hả, được không anh?
    - Được chứ!
    Vậy là, quán cà phê Nghĩ Không Ra đã xuất hiện trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, thành phố Vũng Tàu. (chuyện thật 100%, cách đây hơn một tháng rồi)

    Ngẫm nghĩ, cuộc đời lắm lúc có cái tưởng như vô tình, nhưng lại hóa ra hữu ý.
    Có những điều tưởng như vô nghĩa, lại trở thành có nghĩa.

    Đôi lúc mình có chuyện căng thẳng, nghĩ không ra, lại lò mò ra cái quán cà phê Nghĩ Không Ra, để tìm cho mình một giải đáp. Thiệt là ngộ quá đi.


    Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 30-05-2012 lúc 09:18 PM

  18. 3 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    Lan Anh (29-12-2012),Teresa Nhỏ Bé (31-05-2012)

  19. #10
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Mai Tín Xem bài viết
    Bạn và cô bạn gái bước vào công ty của mình. Mình hỏi:
    - Hai em cần gì?
    - Dạ, tụi em muốn thiết kế và in cái bảng hiệu.
    - Hai em đã có mẫu hoặc ý tưởng gì chưa?
    - Dạ chưa, giờ muốn anh thiết kế luôn.
    - Anh thiết kế thì được rồi, nhưng tụi em cho anh biết tên quán là gì đã chứ!
    - Dạ, để tụi em thử nghĩ cái đã.
    Vậy là đôi bạn cứ ngồi đó bàn với nhau xem nên đặt tên quán là gì, còn mình lại tiếp tục làm công việc của mình, rảnh rảnh một tí lại "chúi mũi" vào Diễn Đàn Giới Trẻ Công Giáo.
    Sau khoảng hơn một giờ đồng hồ, mình quay qua hỏi:
    - Tụi em nghĩ ra tên quán chưa?
    - Dạ chưa. Hay giờ tụi em về, đầu giờ chiều tụi em quay lại.
    - Ừ, cũng được.
    Hai bạn đi ra. Mình nghĩ: chắc cũng chỉ khách vãng lai, nói vậy thôi chứ biết có quay lại không.
    Đầu giờ chiều, mình đang loay hoay làm mấy cái file cho khách thì hai bạn trẻ lúc sáng xuất hiện
    - Sao, hai em đã nghĩ ra tên quán chưa?
    - Dạ chưa, tụi em vẫn nghĩ không ra.
    - Trời, tên quán không có, làm sao anh thiết kế được.
    Hai bạn trẻ nhìn nhau tẽn tò. Bỗng dưng mình nói với hai bạn trẻ:
    - Hay là, mấy em đặt tên quán là....Nghĩ Không Ra đi!
    - Hả, được không anh?
    - Được chứ!
    Vậy là, quán cà phê Nghĩ Không Ra đã xuất hiện trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, thành phố Vũng Tàu. (chuyện thật 100%, cách đây hơn một tháng rồi)

    Ngẫm nghĩ, cuộc đời lắm lúc có cái tưởng như vô tình, nhưng lại hóa ra hữu ý.
    Có những điều tưởng như vô nghĩa, lại trở thành có nghĩa.

    Đôi lúc mình có chuyện căng thẳng, nghĩ không ra, lại lò mò ra cái quán cà phê Nghĩ Không Ra, để tìm cho mình một giải đáp. Thiệt là ngộ quá đi.


    Hic, đọc xong bài của mình mấy lần mà nghĩ cũng chưa ra. Thôi, đi uống cà phê một mình.

  20. 11 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (07-08-2012),conphailamgi? (07-08-2012),hienboy94 (07-12-2012),hoamuoi (04-12-2012),Honesty (01-12-2012),JB. Sĩ Trọng (28-07-2012),Lan Anh (29-07-2012),nhokkute_2705 (26-09-2012),Pere Joseph (01-12-2012),sea_darling (08-08-2012)

+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 1/4 123 ... cuốicuối

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình