Nguyên văn bởi
Mai Tín
Bạn và cô bạn gái bước vào công ty của mình. Mình hỏi:
- Hai em cần gì?
- Dạ, tụi em muốn thiết kế và in cái bảng hiệu.
- Hai em đã có mẫu hoặc ý tưởng gì chưa?
- Dạ chưa, giờ muốn anh thiết kế luôn.
- Anh thiết kế thì được rồi, nhưng tụi em cho anh biết tên quán là gì đã chứ!
- Dạ, để tụi em thử nghĩ cái đã.
Vậy là đôi bạn cứ ngồi đó bàn với nhau xem nên đặt tên quán là gì, còn mình lại tiếp tục làm công việc của mình, rảnh rảnh một tí lại "chúi mũi" vào Diễn Đàn Giới Trẻ Công Giáo.
Sau khoảng hơn một giờ đồng hồ, mình quay qua hỏi:
- Tụi em nghĩ ra tên quán chưa?
- Dạ chưa. Hay giờ tụi em về, đầu giờ chiều tụi em quay lại.
- Ừ, cũng được.
Hai bạn đi ra. Mình nghĩ: chắc cũng chỉ khách vãng lai, nói vậy thôi chứ biết có quay lại không.
Đầu giờ chiều, mình đang loay hoay làm mấy cái file cho khách thì hai bạn trẻ lúc sáng xuất hiện
- Sao, hai em đã nghĩ ra tên quán chưa?
- Dạ chưa, tụi em vẫn nghĩ không ra.
- Trời, tên quán không có, làm sao anh thiết kế được.
Hai bạn trẻ nhìn nhau tẽn tò. Bỗng dưng mình nói với hai bạn trẻ:
- Hay là, mấy em đặt tên quán là....Nghĩ Không Ra đi!
- Hả, được không anh?
- Được chứ!
Vậy là, quán cà phê Nghĩ Không Ra đã xuất hiện trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, thành phố Vũng Tàu. (chuyện thật 100%, cách đây hơn một tháng rồi)
Ngẫm nghĩ, cuộc đời lắm lúc có cái tưởng như vô tình, nhưng lại hóa ra hữu ý.
Có những điều tưởng như vô nghĩa, lại trở thành có nghĩa.
Đôi lúc mình có chuyện căng thẳng, nghĩ không ra, lại lò mò ra cái quán cà phê Nghĩ Không Ra, để tìm cho mình một giải đáp. Thiệt là ngộ quá đi.