Tiếng Vọng
Trạng thái :  
Tham gia : Aug 2010
Bài gửi : 251
Tên Thánh: Dominic
Tên thật: N-T-P
Đến từ: Sài Gòn
Sở thích: lang bang...
Nghề nghiệp: lông bông...
Cảm ơn 478
Được cảm ơn 1,531 lần
trong 266 bài viết
Hôm nay gặp việc sao phải trái lòng, muốn vui cùng người đôi khi lại phải trả giá sao ? Trên đường đi giao hàng về, chầm chậm quẹo vào 1 con hẻm, thấy một bà cụ già lưng còng, hẳn phải ngoài 80 đang chống gậy nép sát tường mà đi. Vượt qua rồi nhưng bỗng có một cảm giác gì đó nên quay lại, bà cụ vấp té và ngã lăn ra, vội vàng tắt máy và dựng xe đỡ bà cụ dậy. Thì ra bà cụ mắt đã lòa nên phải chống gậy đi mua thuốc uống. Ôi khổ thân bà cụ, sao không thấy con cháu giúp cho việc này !
Bà cụ đã đứng dậy được và đi tiếp, còn mình quay lại xe để trở về công ty, bước lên xe rồi bỗng ngó xuống dưới chân là một đống rác nhỏ, ô kìa cái gì chớp chớp như điện thoại. Bước xuống xe và lượm lên xem thì hóa ra đó là con Blackberry Bold 9780, chưa biết sao tạm thời bỏ vào tùi đã rồi tính. Công ty chỉ cách chỗ đó vài trăm mét, nên vừa về tới cười cười nói với cô quản đốc rằng : con vừa nhặt được cái điện thoại. Móc ra và chỉ kịp ngó xem màn hình và thấy có 1 tin nhắn cùng 1 cuộc gọi nhỡ, kịp thấy dòng chữ : VNN Mobile trên status mạng. Chớp mắt 1 thằng nổi tiếng "khùng khùng" trong công ty từ đắng sau với tay chộp lấy. Nó chạy ra xa hơn 10 bước, theo phản ứng quay người với theo thì chưa gì đã thấy nó mở lấy pin, chộp được thì lật ngó khe sim đã thấy không còn, vội đòi nhưng lại bị chối quanh.
Thật bực mình và điên cả người vì mình không muốn lấy điện thoại làm gì, đang tính tìm cách liên lạc với chủ nhân để trả lại cho họ. Đã nói mọi cách mà không sao lấy lại được thẻ sim, đã vậy điện thoại cài password không sao vào xem được danh bạ. Giờ phải sao đây, ra ngoài mở mạng thì dữ liệu lại không còn, mất cả danh bạ trong máy thì sao liên lạc với chủ nhân. Còn đòi thẻ sim thì không được vì không có bằng chứng và bị chối bay là không có lấy, đã thế còn bị hăm dọa đủ điều.
Có đứa vừa thấy đã trả ngay 400 ngàn bán đứt nhưng dứt khoát là không vì muốn trả về chủ cũ. Lắm đứa lại chửi là ngu, người bỉu môi chê lại dại. Sao mà vừa điên người, vừa bực mình thế cơ chứ. Lòng sao chẳng thể yên được vì đôi khi cũng tự cười cười mà nói mỗi khi đọc báo thấy ai đó trả của rơi nhặt được : khi ta thấy món lợi nhỏ thì không tham, nhưng thấy số lớn ta sẽ làm sao đây , trả hay tham ? Giờ đây sao mà mệt mỏi thế, vừa buồn bực vừa khó chịu.
Thôi đành viết lại vài dòng ghi nhớ cảm xúc đêm nay, hy vọng rằng sẽ qua một đêm bình yên !
Lạy Cha chúng con ở trên trời...