PDA

View Full Version : Khóc... !!!



thienthananhsangbt
01-03-2011, 03:43 PM
176



Mình nghĩ đó là một cách thể hiện cảm xúc rất tự nhiên của một con người và thậm chí Chúa cũng khóc đấy chứ!

Người ta thường khóc khi họ thấy buồn quá, thấy vất vả quá, mệt mỏi quá, chán nản quá, thất vọng quá và nhất là đau khổ quá. Nếu mình ở trong tình trạng đó mình cũng khóc. Khi không thể chia sẻ với ai nỗi lòng của mình, thậm chí đã bộc bạch tâm sự mà dường như chẳng mấy ai hiểu và thông cảm đúng mức thì khóc có phải là giải pháp tốt không nhỉ? Để những nỗi buồn, suy tư của mình theo dòng nước mắt trào ra và mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn HAY LÀ cứ cố giữ những giọt nước mắt mà đáng lý ra không nên giữ và cảm thấy thật nặng nề, không lối thoát và chìm vào mạch cảm xúc luẩn quẩn .

Tất nhiên giọt nước mắt mà Thượng Đế ban tặng cho ta rất quý giá và ta không thể phung phí chúng được, và nước mắt cũng sống động và muôn màu muôn vẻ như chính con người vậy. cho nên, có những giọt nước mắt phải được quyền trào ra và mọi người chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chúng, nhưng có những giọt nước mắt lại được quyền ẩn mình, rất thầm lặng và cũng chính vì mọi người không biết đến sự tồn tại của chúng nên chúng càng quý giá bởi cái vẻ đẹp kín đáo theo một cách rất riêng ấy.

Mọi người hay cười mình khi thấy mình khóc, có thể vì họ thấy mình ngốc quá, có thể là do mình con nít, mít ướt quá, cũng có thể họ cười vì sự yếu đuối của mình, có thể và có thể lắm chứ… mình hay sống vì những cái lý lẽ “có thể” của mọi người, và mình thấy điều đó thật buồn cười; thế tại sao mình lại không sống vì cái “có thể” của riêng mình nhỉ?

Người ta khóc khi buồn, khóc lúc vui, còn mình khóc trong những giây phút tận hưởng hạnh phúc.
Hạnh phúc vì biết rằng cuộc đời mình không cô độc
Hạnh phúc vì biết rằng mình luôn được yêu thương
Hạnh phúc vì trong khoảnh khắc chia xa ngắn ngủi mình chợt nhận ra giá trị thật của một con người.

Hạnh phúc vì từng giây từng phút, từng hơi thở, từng bước đi của mình đều có bàn tay và ánh mắt yêu thương của Thượng Đế dõi theo. Người đã tạo nên mình và đã không để mình bơ vơ, Người cùng chịu trách nhiệm với mình về cuộc đời của chính mình.


Bích Thảo .

Pere Joseph
01-03-2011, 06:55 PM
Thảo phân tích về “giọt nước mắt” tinh tế quá! Cảm ơn Thảo đã chia sẻ “giọt nước mắt” với gia đình GTCG bằng cảm nghiệm rất riêng của mình!

Giọt nước mắt quả là một kiệt tác mà Thượng Đế tặng con người để làm vơi nỗi buồn, giải toả năng lượng bế tắc, và nhất là để thay cho nụ cười khi hạnh phúc dâng trào đến tột đỉnh. Có người nói thế này: nụ cười đẹp nhất là nụ cười trong phong ba, giọt nước mắt đẹp nhất là giọt nước mắt vỡ oà trong hạnh phúc.

Và hơn bao giờ hết, ta có quyền tự hào và khóc vì Tin Mừng không bao giờ đổi thay này: “... từng giây từng phút, từng hơi thở, từng bước đi của mình đều có bàn tay và ánh mắt yêu thương của Thượng Đế dõi theo. Người đã tạo nên mình và đã không để mình bơ vơ, Người cùng chịu trách nhiệm với mình về cuộc đời của chính mình.” Thật tuyệt vời !

Phù thủy nhỏ
01-03-2011, 10:16 PM
Cám ơn Thảo đã chia sẻ. Đọc bài viết, mình cảm nhận được Thiên Chúa thật quan phòng, chính những giọt nước mắt tưởng chừng như đơn giản nhưng cũng biểu lộ biết bao dòng cảm xúc nơi con người
...Người ta khóc khi buồn, khóc lúc vui, còn mình khóc trong những giây phút tận hưởng hạnh phúc...

Phù Vân
01-03-2011, 11:01 PM
Cám ơn Thảo đã chia sẻ bài viết rất hiện thực và sâu sắc, mình rất thích, người ta vẫn nói "Đỉnh cao của đau khổ và hạnh phúc là nước mắt" . Như cha Joseph đã viết :
"Giọt nước mắt quả là một kiệt tác mà Thượng Đế tặng con người để làm vơi nỗi buồn, giải toả năng lượng bế tắc, và nhất là để thay cho nụ cười khi hạnh phúc dâng trào đến tột đỉnh. Có người nói thế này: "nụ cười đẹp nhất là nụ cười trong phong ba, giọt nước mắt đẹp nhất là giọt nước mắt vỡ oà trong hạnh phúc."

hoangminhbq
12-06-2012, 09:16 PM
Cảm ơn Thảo thật nhiều, những giọt nước mắt trong hạnh phúc thật cao quý. Nếu một ngày mình bật khóc vì vui. Mình đã khóc thật nhiều vào tối qua, vào time qua, vì những lúc vỡ òa và đau khổ. Mong rằng hp sẽ đến với mình.

Mai Tín
13-06-2012, 07:55 AM
176



Bích Thảo .


Sáng sớm vào diễn đàn, đọc được bài này của Bích Thảo. Thật hay và nhiều cảm xúc. Cám ơn bạn rất nhiều.

Mình chợt nhớ đến bài viết của cha Nguyễn Tầm Thường trong tác phẩm "Nước Mắt Và Hạnh Phúc":

"Tôi cười khi tôi vui. Tôi khóc lúc khổ đau. Nụ cười biểu hiệu cho hạnh phúc. Nước mắt tượng trưng cho nỗi buồn. Như thế, trong hạnh phúc không có nước mắt. Nhưng nước mắt có thể mời gọi hạnh phúc trở về. Nước mắt là những lời giải thích về đau khổ. Tôi có đau khổ tuyệt vọng, tôi có đau khổ ăn năn. Bởi đấy, nước mắt cũng có hai dòng, một dòng tuyệt vọng, một dòng sám hối.

Nước mắt tuyệt vọng là nước mắt của con tim oán than chối từ một niềm tin. Càng chối từ niềm tin bao nhiêu thì nỗi đắng cay càng oan nghiệt bấy nhiêu. Nước mắt tuyệt vọng là ngọn than hồng thắp lửa thêm cho đau khổ và khi đau khổ bùng cháy sẽ tiêu diệt đời mình.
Nước mắt ăn năn là nỗi nhớ thương của một tâm hồn gởi một tâm hồn. Nước mắt ăn năn sẽ lôi kéo tình yêu trở về và nước mắt ăn năn là mời gọi duy nhất tình yêu không thể chối từ..." (Nước mắt và hạnh phúc - Nguyễn Tầm Thường)

Bông Hoa Nhỏ
13-06-2012, 08:52 AM
Thảo ơi ! Trang đọc bài chia sẻ của Thảo mà thấy Thảo viết rất thực tế và ý nghĩa lắm,nhiều lúc trong cuộc sống có những chuyện đau khổ buồn vui quá bế tắc đến với mình đó mà mình cứ kiềm chế giữ kín trong lòng của mình rồi không thổ lộ ra nhưng khi có thể khóc được,mình đã khóc thật nhiều để có thể giải tỏa được những cảm xúc dồn nén bên trong tâm hồn. Lúc đó mình mới cảm thấy nhẹ nhàng.Nếu mà khóc thì mình chỉ khóc với Chúa,nhìn lên Thánh Giá khóc vì Chúa hiểu tâm trạng và đồng cảm với mình.Cám ơn bài chia sẻ của Thảo nhá.

Hạnh phúc vì biết rằng cuộc đời mình không cô độc
Hạnh phúc vì biết rằng mình luôn được yêu thương
Hạnh phúc vì trong khoảnh khắc chia xa ngắn ngủi mình chợt nhận ra giá trị thật của một con người.

Hạnh phúc vì từng giây từng phút, từng hơi thở, từng bước đi của mình đều có bàn tay và ánh mắt yêu thương của Thượng Đế dõi theo. Người đã tạo nên mình và đã không để mình bơ vơ, Người cùng chịu trách nhiệm với mình về cuộc đời của chính mình.