PDA

View Full Version : Niềm Tin



Lan Anh
08-03-2011, 06:11 PM
Trong phúc âm Chúa dạy "Nếu đức tin con lớn chỉ bằng hạt cải thì có thể lấp núi dời non." Bạn tin không? Với ai An không biết, với riêng An đấy là sự thật. An như đứa con hoang đàng trong Phúc Âm, đòi cha mẹ chia gia tài và rũ áo ra đi đến phương trời xa. Xa thật xa để thoát khỏi bàn tay nâng niu của mẹ, sự ấp ủ của cha, và tình yêu thương của anh chị.

Và từ nơi phương trời xa ấy, An mới thấy tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ, anh chị em dành cho đứa con ngỗ nghịch là An. Nơi đây không người thân, không cha mẹ anh em, bằng hữu, cả không nghề nghiệp, không tương lai. An phải làm gì với tương lai mù mịch và vô định đó nếu không nhờ đức tin và niềm tin yêu vào những kỷ niệm của yêu thương từ gia đình? An đã sống, đã lớn mạnh trong yêu thương và trong cả niềm tin. Sự thật là đấy!

Này nhé An sống ở một nơi đông đúc mà chẳng khác gì trong hoang địa vì không thể giao tiếp với ngôn ngữ loài người của mình. An là người tàn tật mặc dù vẫn lành lặn, đầy đủ đầu mình và tứ chi. An phải học lại tất cả - từ giao tiếp cho đến cách sống làm người - tập nói như một trẻ thơ, học để diễn đạt với chung quanh, học để đi từ nơi này đến nơi khác bằng chính đôi chân của mình. Cũng thất vọng và cũng lắm lo âu, nhưng cũng từ đó mới nghiệm ra rằng niềm tin là liều thuốc bổ, là phao cứu sinh trong cuộc sống; và An ôn lại lối sống với đức tin mà ba mẹ đã truyền dạy và tất cả thói quen từ bé.

Cầu nguyện và tạ ơn! Cầu nguyện cho gia đình và cho cả tha nhân, cho người yêu thương lẫn kẻ ganh ghét được bình an, tâm hồn lẫn thể xác. An nghiệm ra rằng: bình an tâm hồn là nguồn sống cho thể xác. Và thật thế! Thời gian vẫn lặng lẽ qua đi như lục bình trôi và cuộc sống vẫn bình lặng đến. An vẫn nhớ để Tạ ơn, cho dẫu niềm vui chỉ bé tí như hạt sương.

Này nhé! Sáng thức dậy, An biết mình vẫn tồn tại, không đáng để tạ ơn sao? Nhìn những người tàn tật lê lết ăn xin, sao An không tạ ơn vì đôi chân mình lành lặn? Giữa bao kẻ khốn cùng, An tạ ơn Chúa vì mình vẫn còn nơi chốn để trú thân. Giữa bao kẻ tha phương, An tạ ơn vì mình vẫn còn có quê cha đất tổ.

Không còn kẻ để nương tựa, An tựa vào Chúa! Bờ vai Chúa êm ấm không thể tả. Ăn cơm, làm việc mỗi ngày sao không nhớ Chúa liên lỉ. Ở với mẹ với cha An là đứa khờ khạo "cơm nấu không chín, nước nấu không sôi;" "nắng không ưa, mưa không chịu." Thế mà nơi xa vẫn sống vui và sống mạnh bằng chính đôi chân mình và bằng chính niềm tin. Mỗi lần có điều băn khoăn không biết tỏ cùng ai, biết làm sao phân biệt đúng sai, An chỉ biết cầu cứu Chúa trợ giúp, "Chúa ơi, cho con dấu chỉ của cuộc đời, cho con chọn đúng lối đường con nên đi."

Bởi thế trong đời An nhận được thật nhiều hơn cả cầu xin. Chúa thấy An khờ nên Chúa cho thêm. Không khờ ư? Trong thế giới nhân sinh quan... thời điện tử có mấy ai ngu ngơ, khù khờ chỉ xin mỗi bình an. Nếu cầu nguyện thì phải xin cho con trúng "super lotto", xin cho có nhà cao cửa rộng, chạy xe xịn mới là phải phải!

Với An, cầu nguyện là tất cả niềm tin. Đi xin việc thì, "Chúa ơi, xin trợ giúp con, cho dẫu thế nào có được hay không cũng ý Chúa sáng soi, là con đường Chúa chỉ cho con!" Việc lớn, việc bé, An phó thác cho Chúa nên niềm vui thường nhân lên gấp bội. Nói thế không có nghĩa mình chây lì, lười biếng rồi đòi Chúa lo cho. Khi không nhận được như ý cầu xin, đứa con hư lại đổ thừa Chúa hổng thương con, thì giờ đâu con dành cho Chúa.

Với niềm tin, cuộc sống đời thường của mình thật ý nghĩa và lắm ơn lành Chúa ban. An bắt chước mười người phong cùi được Chúa chữa lành, chỉ một người trở lại tạ ơn! Tạ ơn sau tai nạn vì Chúa còn giữ mạng sống con. Tai nạn dồn dập thì xin Chúa đỡ nâng. Nhiều tai ương thì biết Chúa đang thanh luyện. Thất nghiệp nằm nhà thì nghĩ mình được hưởng phước thanh nhàn, mấy ai có được.

Mời bạn cùng An sống cuộc sống này với tất cả niềm tin, niềm tin nhỏ bé như hạt cải cũng đủ dời núi lấp non, và là sức mạnh giúp mỗi người vượt qua sóng gió thử thách của cuộc đời giông bão và "ba chìm bảy nổi chín lênh đênh."

Lan Anh
Mar. 7, 11

guess1
08-03-2011, 07:33 PM
"Cầu nguyện là tất cả niềm tin...Với niềm tin, cuộc sống đời thường của mình thật ý nghĩa và lắm ơn lành Chúa ban". Suy ra, có cầu nguyện là có cuộc sống ý nghĩa và Ơn Chúa. Cảm ơn bạn Lan Anh

Pere Joseph
14-03-2011, 04:10 AM
Cảm ơn Lan Anh đã chia sẻ những cảm nghiệm rất thật của một người xa nhà. Mình cũng từng và vẫn là người đang xa nhà nên phần nào có chung cảm xúc. Tâm tình Lan Anh gửi đến gia đình GTCG trong bài viết này có nhiều điểm thực tế đáng chú ý và giá trị lắm. Nếu có điều kiện, mong Lan Anh tiếp tục chia sẻ với anh chị em trong mái ấm gia đình này nhé.