PDA

View Full Version : Tin – thấy [Việt-Anh]



Pere Joseph
09-04-2011, 01:08 PM
Tin – thấy



(Gioan 11:1-45) (http://www.usccb.org/nab/bible/john/john11.htm#v1)



CN 5 mùa Chay



+++


Hôm nay mời bạn cùng mình phân tích hai mặt của một vấn đề: TIN.

Mặt thứ nhất, ai cũng làm được: thấy rồi tin. Khi tôi thấy bạn đi nhà thờ và tham dự các phép Bí Tích, tôi tin là bạn có đạo. Khi ai đó tặng bạn một món quà để làm bạn vui, bạn tin là người ấy quan tâm đến bạn. Khi một người bỏ tiền của mình ra mua một chiếc xe hơi sang trọng, ta có thể tin ông ấy giàu có. Sau nhiều năm tìm hiểu, một ngày kia đôi tình nhân tiến lên trước bàn thờ để thề hứa trọn đời thuỷ chung, chúng ta có thể tin rằng họ yêu nhau và muốn trao hiến cuộc đời cho nhau. Còn rất nhiều ví dụ khác nữa…

Bây giờ mời bạn tiếp cận mặt thứ hai của TIN. Nhưng trước hết mời bạn đọc một chi tiết trong Tin Mừng hôm nay: Khi người bạn thân La-da-rô qua đời, Đức Giêsu đến thăm hai chị của anh là Mác-ta và Ma-ri-a để an ủi gia đình họ. Người nói với Mác-ta: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Chị có tin như thế không?” Chị ấy đáp: “Dạ, con tin!” Rồi khi ra đến mộ, Đức Giêsu bảo người ta lăn tảng đá bịt cửa mộ ra thì chị lại cản: “Thưa Thầy, nặng mùi rồi vì đã bốn ngày.” Khi ấy Đức Giêsu liền bảo: “Nào Thầy đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” Bạn thân mến, khía cạnh thứ hai, khía cạnh sâu xa hơn nhiều so với khía cạnh thứ nhất của TIN mà mình mời bạn suy niệm chính là: tin rồi thấy. Một điều sâu xa luôn đòi ta phải trầm lại, quan sát thật kỹ, mở rộng cõi lòng và thậm chí phải đặt ngược vấn đề thì mới nghiệm thấy được. Mời bạn cùng lắng đọng với một vài ví dụ rất đơn sơ sau đây.

Thứ nhất, nhớ lại khi ta còn nhỏ, cha mẹ thỉnh thoảng vẫn phải áp dụng một số hình thức kỉ luật mà ta không thích vì nó hơi “đau”. Làm sao ta có thể hiểu được câu “Thương cho roi cho vọt” nếu ta không tin rằng cha mẹ thương mình nên mới “nghiêm” như thế? Phải “tin” vào tình thương của cha mẹ trước rồi mới “thấy” những kỉ luật của cha mẹ là có ý nghĩa cho tương lai.

Thứ hai, ta vẫn để cho Lời Chúa trong Kinh Thánh soi sáng, hướng dẫn tư tưởng, lời nói, việc làm của mình. Nhờ việc để cho Lời Chúa tác động mà ta mới được như ngày hôm nay. Một cách thông thường, trước khi cảm nghiệm sự tuyệt diệu của Lời Chúa, ta cần phải “tin” đó là nguồn sống tinh thần và tâm linh tốt lành. Chính niềm tin ấy giúp ta lắng nghe, yêu mến và thực hành Lời Chúa để rồi “thấy” những ích lợi gặt hái được từ Lời Chúa. Nếu không “tin” như thế, Kinh Thánh sẽ chỉ được tiếp cận như một tác phẩm văn học tầm cỡ và sẽ chẳng có ảnh hưởng sống động lên cuộc sống của ta. Nói cách khác, “tin” Lời trước rồi sẽ “thấy” hiệu quả của Lời. Rất may là có nhiều thế hệ đã làm như vậy để thế giới được như hôm nay.

Thứ ba, tham dự Bí Tích Thánh Thể. Ta thấy ngay vấn đề: nếu ta không “tin” đó chính là sự hiện diện thật sự của Chúa Giêsu thì Thánh Thể sẽ chỉ là một biểu tượng mang tính tôn giáo. Hậu quả của việc không tin này là ta bị thiệt thòi vì không cảm nhận được sự hiện diện vô cùng cụ thể, gần gũi và thân thương của Thiên Chúa giữa dòng đời nhiều thăng trầm. Ta sẽ bỏ lỡ cơ hội được nuôi dưỡng một cách tuyệt hảo do “thần lương” này mang lại mà không thứ lương thực trần gian nào có khả năng làm được. Tắt một lời, “tin” vào tình yêu hiện diện rồi sẽ “thấy” hiệu quả tuyệt vời của Thánh Thể.

Thứ tư, mình muốn trích lại câu chuyện cuộc đời của anh bạn (bác sĩ) mà nhiều người đã nghe biết trong thời gian vừa qua. Ít nhất ba lần, khi các bác sĩ không còn hy vọng vào khả năng sống của anh thì anh đã hồi sinh trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Trước lúc anh bước vào các cuộc phẫu thuật thập tử nhất sinh ấy, anh đã “tin” và phó thác hoàn toàn cho Chúa. Trong lúc anh hôn mê bất động, rất nhiều người trong đó có bạn, đã hiệp thông cầu nguyện cho anh trong niềm tin. Và cuối cùng, bạn thân mến, chúng ta đã “thấy” hiệu quả của sự “tin” ấy. Hôm nay, anh bác sĩ đã đi lại bình thường. “Tin” rồi sẽ “thấy” !

Còn nhiều ví dụ khác nữa, bạn thêm vào cho vui nhé!

Chắc hẳn tụi mình nhớ rõ lời của Thầy Giêsu phục sinh nói với Tô-ma: “Tô-ma, vì con đã thấy Thầy nên con tin. Phúc cho những ai không thấy mà tin.”(Ga 20:29) Tại sao không thấy mà tin lại có phúc? Bởi vì sau khi “tin” thì ta sẽ “thấy” những điều kỳ diệu ngoài sức tưởng tượng. Vậy vấn đề quan trọng ở đây là việc sống lời dạy của Thầy: “Thầy bảo thật anh em, nếu đức tin của anh em lớn chỉ cần bằng hạt cải thôi, anh em có thể dời núi chuyển non.” (Mt 17:20)

Bạn mến, ta đang tiến gần đến biến cố làm thay đổi cả lịch sử nhân loại nói chung và cuộc đời mỗi người nói riêng: Đức Giêsu phục sinh để mở ra tương lai sự sống vĩnh cửu cho ta. Lời Thầy Giêsu hôm nào vẫn đang vang lên: “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Con có tin như thế không?” Vì lợi ích của chính mình, ước gì ta cũng khôn ngoan đáp lại một cách xác tín: “Dạ, con tin!”


Joseph Việt, O.Carm.





Believe - See




The Fifth Sunday of Lent (Jn 11:1-45) (http://www.usccb.org/nab/bible/john/john11.htm#v1)



By Joseph Viet, O.Carm.



Translated into English by Bauhinia



+++




Today, I’d like to invite you to analyze two aspects of the same reality: BELIEVING.


The first is easy for us to apply in our life: Seeing then Believing. Let’s take some examples. When I see you go to church and receive the Sacraments. I believe that you are Christian. When someone gives you a gift out of their good intention for you, you believe that person cares for you. When a person buys a luxurious car, one can believe that he may be rich. After a long time of serious discernment, a couple comes celebrate their wedding in the Church and vows their fidelity to each other, we believe that they love each other and want to dedicate their own life to each other. And so on...

Now, let's move on the second aspect of BELIEVING. But first of all, I would like to invite you to read one detail in the Gospel today: When Lazarus passed away, Jesus came to visit and console his two sisters Martha and Mary. Then he told Martha: "I am the resurrection and the life; whoever believes in me, even if he dies, will live and everyone who lives and believes in me will never die. Do you believe this?" She replied: "Yes, I do!" Then, when they were at Lazarus’ tomb, Jesus said: "Take away the stone." Martha said to him: "Lord, by now there will be a stench; he has been dead for four days." Right away, Jesus said to her: "Did I not tell you that if you believe you will see the glory of God?"

Dear friend, here is the second aspect, a more profound one, that I would like to explore with you: Believing then Seeing. Anything profoundrequires us to be quiet, to keep calm, to look with care and attentiveness, to open wide our hearts and to even turn the issue upside down to grasp it. Please take a moment to look at some following simple examples:

First, when we were children, our parents sometimes implemented some disciplines that we didn't like too much because they were kind of "painful". However, it would be hard to understand and accept a saying like "Spare the rod and spoil the child" if we didn’t first believe that we were so loved by them and what they did was aimed for our good future. When we "believe" our parents' love for us, then we will "see" the meaning of their strict disciplines.

Second, it is one of our daily practices that we let God's Word to guide our thoughts, words and deeds. Thanks to this practice that we become what we are today. Generally, before feeling and seeing the wonderful effect of God's Living Word, we need to "believe" that it is the great spiritual resource for us. It is this believing that helps us listen to, love and practise God's Word in our everyday which leads us then to "see" the benefits. On the contrary, if we didn’t believe it that way, Scripture would only be considered a great literature and wouldn’t have much influence on our life. Fortunately, many generations have followed this way so that we enjoy a generally good world as of today.

Third, let’s talk about the celebration of the Blessed Sacrament. If we didn’t believe in the true presence of Jesus Christ for us, the Sacrament might be just a religious symbol like any other symbol. We would suffer the consequence of this disbelief because we don't feel the intimate presence of God right in our up-and-down life. We would miss a wonderful opportunity to be nourished by "the divine food" which cannot be compared with any other food on earth. In short, "believe" in his loving presence, we will "see" the wonder of the Body of Christ.

Fourth, I’d like to retell a little bit the life story of my doctor friend of whom you have known recently. At least three times, his doctors gave up their hope on his survival, but he "revived" to their amazement. Before undergoing his highly risky surgeries, he "believed" and offered his life to the Divine Providence. When he was in comas, a lot of people including you, were in unity of prayers for him with a firm trust in God. As a result, we have seen the effect of our belief. Today, he can walk and lead a normal life. “Believe” first, then we will “see”!

There are other similar examples around us, feel free to add your own here!

We remember what Jesus said to Thomas after He had arisen from the dead: "Have you come to believe because you have seen me? Blessed are those who have not seen and yet have believed."(John 20:29)Why are we blessed when we have not seen, but have believed? Because once we have believed, we will see a lot of wonders beyond our imagination. Then the important thing here is to live His Word: "I say to you, if you have faith the size of a mustard seed, you can move mountains…" (Mt 17:20)


Dear friend, we are approaching the Event that has changed the human history in general and our life in particular: The Resurrection of Jesus Christ that opens up for us the future of the eternal life. The Word of the Lord is still echoing in our mind: "I am the resurrection and the life; whoever believes in me, even if he dies, will live and everyone who lives and believes in me will never die. Do you believe this?" For our own sake, may we wisely respond with confidence: "Yes, Lord. I truly do!"