hoamuoi
20-06-2011, 01:02 AM
Xúc cảm Agape 4: FATHER'S DAY
Đây là lần đầu tiên em tham dự offline AGAPE, hồi hộp lắm vì sắp được “Mục sở thị” các bậc “Cao thủ” trên diễn đàn và cũng hồi hộp vì em có một cái “Dớp” là cứ làm cái gì lần đầu tiên là y kì không được suôn sẻ. Lần này cũng không ngoại lệ vì một số việc không thể hoàn thành sớm được nên tới 10h35 mới tạm ổn. Trời ơi là trời! Lần đầu đi mà tới trễ thì còn ra cái “Thể thống cống rãnh” gì nữa chứ? Thế là xách xe ra phóng “Bạt mạng” luôn, tuy đi hơi liều một chút nhưng cũng trong tầm kiểm soát. 10h45 có mặt tại công viên, vừa gửi xe xong thì đang lúc ngơ ngác không biết “Quân mình” đang ngồi ở đâu thì bỗng nghe tiếng còi “Toe toe” quen quen. Quay ra nhìn thì thấy Mầm (chuyên gia bắt nạt mình) đang thổi còi nhưng may là chưa bắt đầu. Đúng là “Vạn sự khởi đầu nan”!
AGAPE 4 với em là những bất ngờ, những câu hỏi to đùng, những pha cười ngả nghiêng, những ly nước Chanh, những cái bánh mỳ…Thật lạ! những người vốn dĩ lạ hoắc, sống rải rác khắp nơi và thấy cái gì cũng khác nhau hết ấy vậy mà sao thấy hòa đồng và thân thiết như đã quen lâu rồi ấy? Thông thường gặp một người lạ thường người ra thường hay có cái nhìn xét đoán, dò xét xem đó là người thế nào, nói năng thì rào trước đón sau…Nên xây dựng được một mối quan hệ mà cho ta có cảm giác an toàn và tin tưởng thật không dễ dàng. Nhưng AGAPE không vậy! Mới tiến lại chỗ tập hợp đã thấy mấy chị chào thân thiện, vui vẻ còn nắm tay hỏi han, giới thiệu khí thế nữa. Thấy “Quái lạ” nhất là sao mình cảm giác gần gũi thế không biết? Không có một chút nào lạ lẫm hay khoảng cách gì hết? Trộm nghĩ hay tại ở đó có anh All và tên Mầm vốn mình đã có quen từ trước, khi tham gia sinh hoạt tại giới trẻ Hàng Xanh nên mình mới không thấy lạ? Nhưng cũng không phải vì chỉ có quen 2 người trong tổng số hơn 20 người thì có…xi nhê gì đâu? Còn nhớ khi tham gia các nhóm khác thì mình cũng mất cả mấy tháng mới hòa nhập được phần nào nhưng AGAPE thì thấy thật gần gũi mặc dù mới đi lần đầu và nói chuyện sơ sơ với mấy bạn, còn chưa nhớ hết các nickname của các anh chị em có mặt nữa. Có lẽ là do “Kiếp trước” có duyên nợ chăng? Nhưng mình lại chẳng tin vào mấy vụ kiếp nọ kiếp kia nên phương án này cũng không được. Có lẽ là do chính ý nghĩa của từ AGAPE và thái độ thân thiện và gần gũi của mọi người đã tạo ra bầu không khí gia đình khiến ai vừa tới cũng có cảm giác đây là nhà mình!
AGAPE thực sự đã “Truyền lửa” cho mình, đó chính là bầu nhiệt huyết của các thành viên. Ngồi nói chuyện với Trang, bạn ấy bằng tuổi mình thôi nhưng mình thấy thật xấu hổ khi nói chuyện với bạn. Xấu hổ vì thấy lòng nhiệt tình của mình so với bạn thật là thấp kém, Trang và chị của Trang ở mãi Biên Hòa – Đồng Nai vậy mà vẫn đi xe lên offline có mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi với những người như mình đây. Không hiểu sao mình có cảm giác có lỗi thế nào ấy. Mình thì nhà gần vậy mà còn suýt đi muộn nên có lẽ nhà xa như Trang thì chắc chắn là không đủ nhiệt tình như Trang để tới với AGAPE rồi. Về nhà xem xét lại mình gấp! Lắng lòng xuống để cảm nhận mình cũng học được những điều thật quý giá, chị của Trang từ đầu tới cuối gần như không nói gì, hai chị em tới là hiền nhưng chính vì vậy mình càng thấy khâm phục hơn. Chị ấy ngày trước học ở đại học Kiến Trúc thành phố Hồ Chí Minh, ra trường thì về quê làm việc. Chị ấy đi một chặng đường dài như thế tới mà tới đây chị ấy vẫn im lặng lắng nghe không ồn ào, không phô trương, không vì “Gieo” mấy chục cây số cùng mấy lít xăng, mấy tiếng đồng hồ quý giá của ngày Chủ Nhật mà đặt nặng vấn đề phải “Gặt” được gì trong AGAPE cho xứng với những gì bỏ ra! Nhìn các anh chị và các bạn như vậy rồi nhìn lại mình thấy mình thật không ra sao hết nhưng cũng thật may nhờ tham gia AGAPE mà mình mới nhận thấy những hạn chế của mình, từ đó rút kinh nghiệm để sửa đổi nhằm hoàn thiện bản thân hơn.
AGAPE chắc chắn sẽ lớn mạnh trong bầu không khí hiệp thông huynh đệ và những gương sẵn sàng hy sinh, dấn thân cho nhau như thế này. Về nhà mà những gương mặt và giọng nói tiếng cười của gia đình mình vẫn còn nguyên vẹn trong em. Anh All “Đẹp Chai”, chị DoanQuan dễ thương, chị “patê” nhí nhảnh, Mầm “Đỏng đảnh”, Trang, thanhthu, meoluoi, heocoi, echcon, Mai cồ, J love Y, binhminh, sonlamkp, clover, thuyvu, dautay, thanhtruc, gioan thong, binhan … Xin Chúa chúc lành cho tất cả anh chị em chúng con. Chúng con xin cảm ơn Cha, chúng con xin tạ ơn Người. Nhờ Người mà chúng con mới được gọi nhau là anh, là em, là AGAPE!
Đây là lần đầu tiên em tham dự offline AGAPE, hồi hộp lắm vì sắp được “Mục sở thị” các bậc “Cao thủ” trên diễn đàn và cũng hồi hộp vì em có một cái “Dớp” là cứ làm cái gì lần đầu tiên là y kì không được suôn sẻ. Lần này cũng không ngoại lệ vì một số việc không thể hoàn thành sớm được nên tới 10h35 mới tạm ổn. Trời ơi là trời! Lần đầu đi mà tới trễ thì còn ra cái “Thể thống cống rãnh” gì nữa chứ? Thế là xách xe ra phóng “Bạt mạng” luôn, tuy đi hơi liều một chút nhưng cũng trong tầm kiểm soát. 10h45 có mặt tại công viên, vừa gửi xe xong thì đang lúc ngơ ngác không biết “Quân mình” đang ngồi ở đâu thì bỗng nghe tiếng còi “Toe toe” quen quen. Quay ra nhìn thì thấy Mầm (chuyên gia bắt nạt mình) đang thổi còi nhưng may là chưa bắt đầu. Đúng là “Vạn sự khởi đầu nan”!
AGAPE 4 với em là những bất ngờ, những câu hỏi to đùng, những pha cười ngả nghiêng, những ly nước Chanh, những cái bánh mỳ…Thật lạ! những người vốn dĩ lạ hoắc, sống rải rác khắp nơi và thấy cái gì cũng khác nhau hết ấy vậy mà sao thấy hòa đồng và thân thiết như đã quen lâu rồi ấy? Thông thường gặp một người lạ thường người ra thường hay có cái nhìn xét đoán, dò xét xem đó là người thế nào, nói năng thì rào trước đón sau…Nên xây dựng được một mối quan hệ mà cho ta có cảm giác an toàn và tin tưởng thật không dễ dàng. Nhưng AGAPE không vậy! Mới tiến lại chỗ tập hợp đã thấy mấy chị chào thân thiện, vui vẻ còn nắm tay hỏi han, giới thiệu khí thế nữa. Thấy “Quái lạ” nhất là sao mình cảm giác gần gũi thế không biết? Không có một chút nào lạ lẫm hay khoảng cách gì hết? Trộm nghĩ hay tại ở đó có anh All và tên Mầm vốn mình đã có quen từ trước, khi tham gia sinh hoạt tại giới trẻ Hàng Xanh nên mình mới không thấy lạ? Nhưng cũng không phải vì chỉ có quen 2 người trong tổng số hơn 20 người thì có…xi nhê gì đâu? Còn nhớ khi tham gia các nhóm khác thì mình cũng mất cả mấy tháng mới hòa nhập được phần nào nhưng AGAPE thì thấy thật gần gũi mặc dù mới đi lần đầu và nói chuyện sơ sơ với mấy bạn, còn chưa nhớ hết các nickname của các anh chị em có mặt nữa. Có lẽ là do “Kiếp trước” có duyên nợ chăng? Nhưng mình lại chẳng tin vào mấy vụ kiếp nọ kiếp kia nên phương án này cũng không được. Có lẽ là do chính ý nghĩa của từ AGAPE và thái độ thân thiện và gần gũi của mọi người đã tạo ra bầu không khí gia đình khiến ai vừa tới cũng có cảm giác đây là nhà mình!
AGAPE thực sự đã “Truyền lửa” cho mình, đó chính là bầu nhiệt huyết của các thành viên. Ngồi nói chuyện với Trang, bạn ấy bằng tuổi mình thôi nhưng mình thấy thật xấu hổ khi nói chuyện với bạn. Xấu hổ vì thấy lòng nhiệt tình của mình so với bạn thật là thấp kém, Trang và chị của Trang ở mãi Biên Hòa – Đồng Nai vậy mà vẫn đi xe lên offline có mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi với những người như mình đây. Không hiểu sao mình có cảm giác có lỗi thế nào ấy. Mình thì nhà gần vậy mà còn suýt đi muộn nên có lẽ nhà xa như Trang thì chắc chắn là không đủ nhiệt tình như Trang để tới với AGAPE rồi. Về nhà xem xét lại mình gấp! Lắng lòng xuống để cảm nhận mình cũng học được những điều thật quý giá, chị của Trang từ đầu tới cuối gần như không nói gì, hai chị em tới là hiền nhưng chính vì vậy mình càng thấy khâm phục hơn. Chị ấy ngày trước học ở đại học Kiến Trúc thành phố Hồ Chí Minh, ra trường thì về quê làm việc. Chị ấy đi một chặng đường dài như thế tới mà tới đây chị ấy vẫn im lặng lắng nghe không ồn ào, không phô trương, không vì “Gieo” mấy chục cây số cùng mấy lít xăng, mấy tiếng đồng hồ quý giá của ngày Chủ Nhật mà đặt nặng vấn đề phải “Gặt” được gì trong AGAPE cho xứng với những gì bỏ ra! Nhìn các anh chị và các bạn như vậy rồi nhìn lại mình thấy mình thật không ra sao hết nhưng cũng thật may nhờ tham gia AGAPE mà mình mới nhận thấy những hạn chế của mình, từ đó rút kinh nghiệm để sửa đổi nhằm hoàn thiện bản thân hơn.
AGAPE chắc chắn sẽ lớn mạnh trong bầu không khí hiệp thông huynh đệ và những gương sẵn sàng hy sinh, dấn thân cho nhau như thế này. Về nhà mà những gương mặt và giọng nói tiếng cười của gia đình mình vẫn còn nguyên vẹn trong em. Anh All “Đẹp Chai”, chị DoanQuan dễ thương, chị “patê” nhí nhảnh, Mầm “Đỏng đảnh”, Trang, thanhthu, meoluoi, heocoi, echcon, Mai cồ, J love Y, binhminh, sonlamkp, clover, thuyvu, dautay, thanhtruc, gioan thong, binhan … Xin Chúa chúc lành cho tất cả anh chị em chúng con. Chúng con xin cảm ơn Cha, chúng con xin tạ ơn Người. Nhờ Người mà chúng con mới được gọi nhau là anh, là em, là AGAPE!