PDA

View Full Version : Đại Thánh [ Mừng Bổn Mạng diễn đàn ]



Pere Joseph
28-06-2011, 06:24 PM
Nhân dịp Bổn Mạng Phaolô của gia đình diễn đàn GTCG chúng ta, 29 tháng 6, xin gửi đến anh chị em thân thương trong Chúa một suy niệm ngắn về Thánh Phaolô và Phêrô.

Mến chúc cha Phaolô Toản, thầy Phêrô Dũng cùng toàn thể các anh em mang thánh hiệu Phêrô và Phaolô một Lễ Bổn Mạng thật nhiều ân sủng và bình an nhé! Chúc mừng Bổn Mạng cả nhà chúng ta!!!


Giuse Việt



-------------------------------


Đại Thánh



Họ là hai người đã từng có “tiền án tiền sự” khá nghiêm trọng. Chuyện của họ ai cũng biết quá rõ.



Phêrô, tính nóng nảy, bộc trực. Sau mấy năm trời sống với Thầy Giêsu được chăm sóc, hướng dẫn từng li từng tí và còn được trao sứ mạng lãnh đạo anh em. Vậy mà lúc Thầy lâm nguy thì hèn nhát bỏ trốn mất tăm hơi. Lúc bị phát giác lại chối lấy chối để rằng mình không biết Giêsu là ai. Phêrô vì tham sống sợ chết mà phản bội người Thầy yêu quý.


Phaolô là người nhiệt thành hăng hái nhưng lại thái quá đến nỗi tự nguyện đi lùng sục, bách hại các môn đệ theo Thầy Giêsu. Nơi nào có dấu chân Phaolô là nơi ấy có kinh hoàng đối với các Kitô hữu đầu tiên. Phaolô giống như cơn ác mộng. Hiển nhiên nhiều tín hữu đã rất đau khổ vì Phaolô.


Nếu đem những “tiền án tiền sự” này của Phêrô và Phaolô mà so sánh với những “thành tích” của nhiều người, thậm chí những người bình thường trong cuộc sống, không chừng hai vị còn thua xa họ trên đường “nhân đức”. Ấy thế mà hằng năm, vào ngày 29 tháng 6, Phêrô và Phaolô được long trọng tôn kính như hai cột trụ của cả Giáo Hội trên khắp hoàn cầu. Họ là những đại thánh sao? Đúng, họ là những vị đại thánh!


Điều đáng tôn kính nơi Phêrô vào Phaolô không phải là những điều tiêu cực đề cập ở trên. Sự thánh, sự vĩ đại của họ bắt đầu từ khi họ “làm lại cuộc đời” trong tình yêu và sức mạnh của Thầy Giêsu. Sự thánh, sự vĩ đại ấy nằm ở việc cắm rễ sâu trong Thiên Chúa. Sau những vấp ngã nghiêm trọng trong đời, Phêrô quay “trở lại” và quyết tâm thực hiện lời dặn trước lúc ra đi của Thầy: “Anh Phêrô, một khi đã trở lại, hãy làm cho các anh em của anh nên vững mạnh.” (Lc 22:32). Ông dấn thân hết mình cho việc rao giảng và làm chứng về Thầy Giêsu Kitô Phục Sinh. Bao nhiêu anh chị em nhờ cuộc sống chứng tá của ông mà được biến đổi để hạnh phúc. Phêrô trở lại đã đi theo Thầy đến cùng. Phút giây sáng tỏ nhất trong tình yêu dành cho Thầy và anh chị em là lúc Phêrô sẵn sàng hy sinh mạng sống mình trên cây thập giá, một cây thập giá chôn ngược, đầu cắm dốc xuống đất, như một cử chỉ khiêm nhu tột cùng của người môn đệ.


Phaolô, từ một kẻ cuồng nhiệt quá khích bách hại bất cứ ai tin theo Giêsu đã trở thành một chứng nhân hùng hồn bậc nhất cho Tin Mừng. Phaolô từ ấy sống ngập chìm trong tinh thần yêu thương của Đức Giêsu đến nỗi ông thốt lên: “Tôi sống nhưng không còn là tôi sống nữa, mà là Đức Kitô sống trong tôi.” (Gl 2:20) Sự khám phá về Đức Giêsu trở thành kho tàng quá quý giá đối với ông đến nỗi ông coi mọi sự khác trên đời này giống như rác rến (Phil 3:8). Tin Mừng của Thầy Giêsu chính là lẽ sống, là lương thực, là tất cả. Ông không thể không lên đường kể cho những anh chị em khác biết về Thầy: “Khốn cho tôi nếu không loan báo Tin Mừng.” (1Cor 9:16). Giống như Phêrô, Phaolô cũng giúp cho rất nhiều người được hạnh phúc vì biết Thầy Giêsu. Và cuối cùng, thành Rôma năm ấy chứng kiến thêm một lần nữa đỉnh cao tình yêu của Phaolô dành cho Thầy Giêsu khi ông can đảm lấy máu mình mà tuyên xưng đức tin.



Bạn thân mến, chính phần thứ hai của cuộc đời Phêrô và Phaolô là lý do để chúng ta cúi mình thật sâu mà tôn kính, ghi ơn và học hỏi. Nếu phần thứ nhất là những vấp ngã, lỗi tội thì phần thứ hai là những chỗi dậy từ kinh nghiệm được tình yêu Thầy Giêsu chạm đến và chữa lành. Nếu phần thứ nhất chỉ dựa vào sức con người thì phần thứ hai bám chặt và đứng vững trong Thiên Chúa. Nếu phần thứ nhất là giới hạn của con người thì phần thứ hai là quyền năng của Thiên Chúa.


Bạn mến, nói tất cả những điều trên đây để nói về một điều còn quan trọng hơn và đáng vui mừng hơn cho chính cuộc đời của chúng mình. Điều gì vậy? Đó là: Dù chúng ta là ai, Thiên Chúa luôn tin tưởng mời chúng ta cộng tác với Người. Chúa không bao giờ nản lòng trước những những yếu đuối, mỏng manh, vấp ngã, đổ vỡ của ta. Người không bao giờ mất hy vọng về bất cứ ai. Chúa hằng chờ đợi những cuộc “trở lại” như Người đã chờ đợi Phêrô và Phaolô. Bạn thân mến, đây là Tin Mừng dành cho bạn và mình trong ngày lễ kính thánh Phêrô và Phaolô. Hôm nay là cơ hội quý giá giúp ta nhớ lại điều quan trọng này để dẫu cho có những ngả nghiêng chao đảo hay ngã gục trong dòng đời, ta lại can đảm đứng lên, bình an trở về với Cha của mình, Đấng mãi mãi yêu thương và sẵn sàng tin tưởng. Chúa luôn luôn dành thêm một cơ hội để ta nên thánh.


Giuse Việt, O.Carm.







http://www.youtube.com/watch?v=zSW76MA8UpI




Great saints



They have bad “records”. All know their stories.


Peter is quick-tempered. After years living with his Teacher Jesus, who had been taking good care of him, guiding him and even entrusting him with the position of leadership, he still ran real quick when Jesus was in danger. Then when he was ‘discovered’, he denied Jesus not only once but three times. Peter was so coward that he betrayed his beloved Teacher.


Paul was zealous but so blindly passionate that he became an extremist. He volunteered to go seek and persecute the first followers of Jesus. Anywhere he went, there was terror. Paul was a nightmare to them. Obviously, many Christians suffered because of him.


If we compare these bad “records” of Peter and Paul with good reputation of many people, we may conclude that they are less “virtuous”. However, each year on June 29, the whole universal Church honors them as its two polars. Well, are they really great saints? Yes, they are!


What is honorable about Peter and Paul is not the negative things mentioned above. Their holiness and greatness began at the moment they “restarted” their lives in the love and strength of Jesus Christ. Their holiness and greatness result from their being deeply rooted in God. After his falling, Peter “turned back” and was determined to fulfill the will of his Teacher: “Peter, when you have turned back, strengthen your brothers.” (Lc 22:32). He was committed himself to proclaiming and witnessing the Good News of the Risen Lord. Many other brothers and sisters, thanks to his witness, were transformed to be happy. Peter went all the way to the end on his following Jesus. The most shining moment of his love for Jesus and others was when he was willing to offer his life the last time on a cross, an upside down cross at his request as a sign of humility of a disciple.


Paul turned from acting like an extremist against the followers of Jesus to being an passionate witness of His Gospel. Ever since he has so immersed in the spirit of love of Jesus that he ought to confess: “It is no longer I that live, but Christ living in me.” (Galatians 2:20) His discovery of Jesus became so precious a treasure that he considered everything else as “rubbish” (Philippians 3:8). The Gospel of Jesus was his way of life, his food, his everything. He could not help telling it to others: “Woe to me if I do not preach the gospel!” (1Cor 9:16). Like Peter, Paul also helped many brothers and sisters reach their happiness by knowing Jesus. At the climax of Paul’s journey, the citizens of Rome witnessed his total love of Jesus when he courageously professed his faith in martyrdom.


Dear friend, it is the second part of Peter and Paul’s lives that is worthy of our profound admiration, gratitude and imitation. If the first part is colored by their falling, the second part focuses on their restarting new lives after having experienced Jesus’ touch and healing. If the first relies on human strength, the second is firmly rooted and stands strong in God. If the first is about human limitation, the second is about the might of God.


Dear friend, we speak about all this in order to speak about one thing that is much more important for our lives. What is it? It is: No matter who we are, God is always in us and invites us to cooperate with Him. He never gets discouraged by our weaknesses, our sins or our brokenness. God never loses hope in anyone. He always awaits our “coming back” as He awaited that of Peter and Paul. Dear friend, this is the Good News for us today as we look at saints Peter and Paul. Today is the opportunity for us to be reminded that although we do have moments of falling in sin and hence deviating or going astray from God, we are still encouraged to “come back” in peace to our Father, who loves us unconditionally and is always willing to put his confidence in us. We always have one more chance to be saints.




Joseph Viet, O.Carm.









http://www.youtube.com/watch?v=I-G8IfjPAII







http://www.youtube.com/watch?v=XLLj_xo2Jkc

Padre Paolo
29-06-2011, 11:29 AM
Cám ơn Cha Việt đã chia sẻ về Thánh Phêrô và Phaolô thật hay....và cũng cám ơn lời chúc mừng Quan Thầy...xin Chúa chúc lành cho nghĩa cử bác ái rất đẹp của Cha....
Cũng xin chúc mừng Quan Thầy đến những thành phần trong gia đình nhận Thánh Phêrô và Phaolô làm Quan Thầy.

Bông Hoa Nhỏ
29-06-2011, 11:37 AM
Hòa chung tâm tình tạ ơn mừng bổn mạng của diễn đàn ngày hôm nay. Mừng Lễ Hai Thánh Tông Đồ PhaoLo Và PheRo tông đồ.Con xin chúc mừng bổn mạng quan thầy đến Cha PhaoLo Toản,Thầy Phero cùng các Anh có mang thánh hiệu.Con xin hiệp lời cầu nguyện đặc biệt trong thánh lễ chiều nay con hát lễ ở Dòng Chúa Cứu Thế vào lúc 5h chiều.Nguyện xin lời cầu bầu của hai thánh tông đồ ban nhiều ơn lành hồn xác xuống trên diễn đàn,cùng Cha và Thầy các anh trong ngày bổn mạng.