PDA

View Full Version : Viết Nhật Ký Không Cần Tiêu Đề



râu ria
17-08-2010, 10:59 AM
Có 1 lần, ria lang thang trên mạng vô tình vào nhằm cái "động" bàn tơ. Ôi! "yêu" khí mù mịt, "tơ" tình vương vãi khắp nơi. Ria cũng muốn tả rõ cho đọc giả tưởng tượng được hình dáng của "động" ra sao, thế nhưng ria mất căn bản tập làm văn tả cảnh từ hồi lớp 5, mong đọc giả thông cảm. Trong cái "động" đó, ria đã phì cười khi thấy mấy "nhỏ" cùng chun đầu vào viết nhật ký online. Đúng thiệt là "sến pà thím".

Ấy vậy mà hôm nay, ria lại chun mũi vào tập làm "thím" bên trên.

Viết làm sao nhỉ? ừm ... tới đâu hay tới đó nhé.

Ngày này, tháng này, năm này ... (ai đọc cũng thấy chủ đề nóng hổi)
Lời đầu tiên, ria xin gởi đến Nhật ký lời chào trân trọng và nồng nhiệt nhất! (trịnh trọng quá, nghe có vẻ không ổn)

Ừm ...

Ê! Nhật ký, mày biết tao năm nay nhiêu tuổi không hả? Mày chưa được đầy tháng nữa, vậy mà tao đi tâm sự với mày nè, mày nhắm hiểu được không nhóc? (Nghe cô hồn quá, không tốt không tốt, thiện tai, thiện tai)

Vầy đi ...

Em yêu dấu! (mùi mẽng rùi heng)
Anh chưa từng cảm thấy có khi nào con tim anh lại rung động mạnh đến như vậy. Anh cũng chưa bao giờ yêu ai qua cái tên mà chẳng hề gặp mặt. Nhật ký hỡi! anh không biết em có liên hệ mật thiết gì với ca sĩ Nhật Tinh Anh mà em lại mang họ Nhật. Anh biết nói "yêu" em ngay lúc này là không được. Anh biết thế vì em còn quá nhỏ. Anh sợ người ta nói anh "trâu già thích gặm cỏ non". Nói trâu thì có vẻ hơi quá, anh chỉ mới là dê thôi. Nhưng theo kinh nghiệm thì anh thấy dù trâu hay dê gì cũng thích gặm cỏ non cả. Trâu già, dê già, sức yếu, răng yếu thì nên chọn thức ăn mềm, dễ nhai mà ăn, lẽ đương nhiên cỏ non thì vừa sức của chúng vậy.
Nhật ký ạ! Kể từ hôm nay, anh xin đem gạo sang nhà anh admin. Em cố mau ăn chóng lớn nhé. Anh sẽ gởi thêm sữa Trung Quốc cho em, em ráng uống mà dậy thì sớm sớm 1 chút. Anh sợ em lâu lớn quá mà sức anh thì chỉ có 1 thời. Mong 1 ngày nào đó em sẽ đọc được những dòng tâm sự này mà hiểu cho lòng anh.

Tái bút: Anh hi vọng đám cưới của hai nhà Râu - Nhật sẽ có nhiều người đến tham dự và ai ai cũng nói rằng: Râu Nhật thật là xứng đôi!

Doan Quan
21-08-2011, 03:30 PM
Trời ơi, Thằng Nhật hay Con Nhật đây sao, mới một năm mà lớn quá hè! Biết đi rồi hả nhóc! Mèn ơi, có phải mỗi đi đâu, xem nó kìa. Ê ê, cẩn thận, cái thằng nhỏ! Té rồi, nói không nghe, người ra người vô tấp nập rứa mà nó cứ phăng phăng chạy. Mau khiếp nhỉ!

Ngày vừa tới, nắng vừa lên. Thôi ngồi xuống đây, dùng miếng trà còn bốc khói nóng, kể cho nghe sơ sơ về thằng Nhật đấy!

Chà, cái số ba mẹ nó lận đận. Mấy ngày đầu sinh nó ra, tôi nghiệp, nhìn cái cảnh ba mẹ nól lầm lũi một mình thức đêm thức khuya lo cho nó, mà tui nào có biết. Chuyện này là tai vách tui nghe được từ các tiền bối thôi, nên chăng độ trầm trọng cũng giảm đáng lể. Thương cho thằng nhỏ, thương cho ba mẹ nó, mà có bao chừ họ thốt lên nửa lời.

Nghe đâu lúc mới sinh ra nó chỉ chơi với Cạp, với Râu, với Dê. Rứa mà giờ, thằng nhỏ dễ thương chơi cùng với mấy bạn. Được vài bữa đem gửi Sơ, gửi Cha, xin thêm mấy Thầy ghé mắt trông nom nó nên nó mới được như rứa.

Tui cũng đâu biết nó sớm, có lần đi ngang qua đây, thấy thằng nhỏ chu cha sao mà dễ thương quá, ghé lại xem thử, riết rồi, cũng mang cơm mang nước dựng nhà cạnh nó cho vui cửa vui nhà. Mà đâu chỉ có tui, cái nhà này khách khứa miên man, mà nó có biết đâu nó là nhân vật chính. Rồi 1 rôi 2 rôi 3 rồi lần lượt mọi người cấm cờ dựng cột trong khuôn viên nhà nó, người ta nói là cái Đại nhà. Vậy nên cái nhà này mới chứa ít là 590 người như chừ.

Thằng nhỏ đầu óc vô tư trong sáng, bao giờ thì nó hiểu hết một năm nay mọi người thương nó quá trời.

Cái thằng khó nuôi này, làm răng thì làm, đừng có phụ lòng bố mẹ nha con. Ráng học cho chăm, ráng ăn cho nhiều, lớn lên đi tu cho mọi người được nhờ nghen hông.

Cầu cho cái đầu óc của nó mãi trong sáng, để người ta ghé qua, liếc mắt cũng phải quay đầu lại xem, rồi tạ ơn Chúa.