PDA

View Full Version : Lá thư gởi mẹ



terexa_tinyeu
09-10-2011, 09:04 AM
http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/08/18/20/24/13136738691992864832_574_0.jpg


Lá thư con gái gửi mẹ!
Mẹ yêu quý! Năm nay con đã bước sang tuổi 22 rồi, ra đường người ta nói rằng con đã lớn, nhưng về nhà với mẹ con thấy mình con nhỏ lắm, còn muốn sà vào vòng tay của mẹ mà làm nũng đòi mẹ chiều chuộng.
Ngày tháng trôi qua, con dường như trở nên trầm hơn, ít nói hơn không còn nói cười như trước nữa, không còn lê la bên mẹ nhằm mục đích đòi được thứ gì đó mơ ước từ lâu lắm rùi, giờ con lúc nào cũng chỉ một mình ngồi bên máy tính onl tán ngẫu với những người bạn ảo. Con sợ đối mặt với mọi thứ lắm còn né tránh tất cả, bởi đối diện với mọi thứ thực sự con không biết phải làm như thế nào, phải ứng phó với nó ra sao nữa.


http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/08/18/20/21/1313673690424383835_574_0.jpg



Mẹ yêu quý! Con là một đứa con bất hiếu, con không chịu nghe lời mẹ, để đến giờ đây con đã làm mẹ khổ nhiều, mẹ đã sống một cuộc sống vất vả nuôi dưỡng hai chị em con thành người, bao nhiêu nhọc nhằn mẹ đã giấu ngược vào tim, mẹ tằn tiện từng đồng để gửi cho hai chị em ăn học, không một chút kêu than vất vả, lúc nào cũng vui vẻ tươi cười.
Cuộc sống thì cứ tiếp diễn mẹ vẫn lặn lụi vì chồng vì con mỗi ngày, nhưng con là một đứa con bất hiếu, con không biết thương mẹ không biết nghĩ. Tại con đã yêu sao? Tại con yêu cho nên mọi thử mới trở nên như vậy, con thực sự không biết phải làm như thế nào nữa. “Bên tình bên hiếu, bên nào nặng hơn?” Ai cũng nói với con rằng cả cuộc đời con chỉ có một người mẹ mà thôi không bao giờ có người mẹ thứ hai, không còn có ai thương con như mẹ, cho dù người yêu của con hay chồng con đi chăng nữa cũng không có thể thương con như mẹ.


http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/08/18/20/22/13136737501262707989_574_0.jpg



Con biết vậy, cả cuộc đời này con cũng chỉ yêu mỗi mình mẹ, không có tình cảm nào có thể so sánh được tình yêu con dành cho mẹ, nhưng mẹ ơi, cuộc đời con có mẹ là người yêu con vô bờ bến, và rồi cũng phải có một người yêu con giống như tình yêu mẹ dành cho con chứ, không có ai yêu con như mẹ thì cả cuộc đời này con biết trông đợi vào ai.
Giờ đây con 22 tuổi, con đã yêu khi bên cạnh người đó con cảm thấy tin tưởng, con cảm thấy an toàn cảm thấy mình được che chở hơn những người khác, con muốn dành trọn tình yêu của con dành cho người đó.
Ngày người đó về thăm ba mẹ, điều làm cho trái tim con đau nhói, điều mà con vẫn tin tưởng rằng ba mẹ sẽ quý mên người đó bởi ba mẹ tin vào sự lựa chọn của con, nhưng sự thật thì hoàn toàn khác, mọi thứ dường như sụp đổ, mọi thứ không còn như con tưởng không còn là màu hồng thẳm đỏ, mà giờ đã trở nên tối tăm, con đường phía trước của con dường như là bế tắc.


http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/08/18/20/23/13136737842066033541_574_0.jpg



Đến giờ đây, con lại làm mẹ buồn hơn, con đã làm theo trái tim mình mách bảo, con vẫn yêu người đó, vẫn dành tình yêu dành cho người đó, thứ tình cảm giống như thứ tình cảm con dành cho mẹ. Mẹ ơi con đã sai rồi sao?
Mẹ nói rằng con đã tin tưởng quá vào một tình yêu dường như không có thật, người ta sẽ không dành cho con tình yêu thực sự như con tưởng đâu…Con không hề muốn cãi lời mẹ, con không muốn mẹ phải buồn vì con thêm nữa, nhưng chỉ con là người trong cuộc con mới hiểu được tình yêu đó có phải là thực sự hay không?
Bao nhiêu ngày tháng yêu và được yêu con thực sự mình cũng người đó đi hết quãng đường còn lại, con muốn cùng người đó chia sẻ mọi điều trong cái cuộc sống bộn bề này…Nhưng trong suy nghĩ của mẹ, điều đó là sai lầm…Con phải làm gì bây giờ hả mẹ?
Con tin tưởng vào tình yêu của mình, chờ đợi trong tình yêu đó là sai chăng? Không người mẹ nào là không muốn nhìn thấy con mình được hạnh phúc, không người mẹ nào muốn con mình khổ, vậy thì con đã tìm thấy môt người có thể bảo vệ con, yêu con như mẹ yêu con vậy. Vậy thì tại sao chứ?

http://d.f7.photo.zdn.vn/upload/original/2011/08/18/20/26/13136739651529378832_574_0.jpg



Một bên là tình yêu con dành cho mẹ, con thương mẹ vô ngần con không muốn làm mẹ phải buồn, nhưng một bên là người con yêu con phải làm sao hả mẹ? Con phải rời xa người đó khi tình yêu của con vì vẫn còn đong đầy sao? Con phải lựa chọn một trong hai sao?
Mẹ giống như trái tim con, nếu thiếu nó con không thể nào sống được. Còn người đó giống như lượng máu từ trái tim con ngày đêm nuôi dưỡng cơ thể. Vậy con phải làm sao đây? Thiếu đi một trong hai trái tim con đều đau cả....
Tin tưởng vào tình yêu của mình là có lỗi sao?


Các bạn nghĩ sao về bài viết trên,cho mình ý kiến ha

Người Mua Diêm
09-10-2011, 11:22 AM
Cảm ơn terexa_tinyeu vì đã có những chia sẻ rất đong đầy.

Cái mà mình thắc mắc đầu tiên chính là mối liên quan giữa bài viết và bạn. Theo như được biết thì bạn sinh năm 1993, tức là giờ bạn đang 18 tuổi, cái tên bạn thì nói cho con chiên lạc biết rằng bạn là con trai, nhỉ? Nhưng bài viết trên là của một cô gái 22 tuổi gửi về cho mẹ, thật khó nói... hihi.

Nếu chỉ nói về bài viết trên của bạn,và bạn là nhân vật đó, xét thấy trong lòng của bạn có rất nhiều khúc mắc, mà biểu hiện của nó là sự xuất hiện rất nhiều dấu hỏi chấm "?". Cuộc đời con chiên lạc tính cho đến hiện tại thì chưa có biến cố nào quá lớn xảy ra với mình, và may mắn là cuộc đời của con chiên lạc vẫn đang rất suôn sẻ. Nên mình ít khi đặt dấu hỏi chấm cho mình mà chủ yếu là dành cho người khác, hihi. Kinh nghiệm mọi chuyện thì chưa có đủ để có thể đóng góp ý kiến tốt cho bạn cả.


Mẹ giống như trái tim con, nếu thiếu nó con không thể nào sống được. Còn người đó giống như lượng máu từ trái tim con ngày đêm nuôi dưỡng cơ thể. Vậy con phải làm sao đây? Thiếu đi một trong hai trái tim con đều đau cả....Nói vui cho đoạn dẫn trên, với sự tiến bộ của khoa học kĩ thuật thì tim và máu con người giờ có thể cấy ghép, thay thế được hết nên bạn không phải lo cho điều đó, hihi. Nhưng sự thực mà nói, mẹ sinh ra ta thì chỉ có một, và mối tình đầu thực sự cũng chỉ có một. Hai điều đó đều rất quan trọng đối với những người biết yêu, và bởi thế chúng ta không thể đưa ra mà so sánh hay lựa chọn hai điều đó được. Cái lý do mà ba mẹ bạn không đồng ý với mối tình của bạn thì không được nêu rõ, nhưng cách giải quyết chung nhất là làm cho hai bên hiểu nhau hơn, chỉ khi nào ba mẹ bạn nhìn thấy những điểm tốt bên người yêu bạn thì lúc đó cái nhìn cũng sẽ tốt hơn. Và mình nghĩ đó cũng là vấn đề cốt lõi trong bài viết. Nếu bạn muốn một gia đình đầy đủ như bạn mong muốn, có ba mẹ và nguời yêu bạn, thì không thể thiếu đi được cái tình cảm mà các bên dành cho nhau. Nó như một tam giác, không thể thiếu đi một cạnh.

Và quan trọng hơn là không thể thiếu đi những lời cầu nguyện, cầu ơn soi sáng, ơn trợ giúp... từ Chúa và mẹ Maria tới gia đình bạn.

Đó là ý kiến riêng mà mình dành cho bạn, nếu có gì không đúng thì mong bỏ qua cho nhé, hihi.

Thân ái!



http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin4.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MS9hNy8xYTdlZWMzNjQ0YjgwODljYzgzOTU3NGE0ZjmUs IC0NWMwYS5cUIbaBmUsICDN8WW91IENhWeBiBUmUsICnVzdCBJ WeBiBNZXwgSG90ZWwgU2FpWeBnQgR2VvInagaMEmUsICmdlfDF 8MQ

terexa_tinyeu
09-10-2011, 05:39 PM
:dhihi
lời đầu,mình thật sự xin lỗi bởi vì hok nói rõ cho mọi người biết rằng :thật ra, bức thư trên là do mình đọc được trên mạng.Đọc lá thư đó mình rất xúc động ,nên mới đưa lên cho mọi người trong diễn đàn cùng chia sẽ thui.Chứ nhân vật đó đâu thể là mình được.mình là con trai mà.hihi.nhưng cũng rất cám ơn lời nhận xét tinh tế và nhạy cảm của con chiên lạc.Mình cũng có cùng suy nghĩ như vậy lúc đọc được lá thư xúc động đó
cám ơn heg