PDA

View Full Version : Lẽ Sống



Nomeameshy
24-10-2011, 06:56 PM
Theo giai thoại của người Trung Hoa thì ngày xưa có một người tên là Vinh Khải Kỳ tỏ ra là một bậc tiên ông đạo cốt, mình mặc áo lông cừu, lưng thắt dây, ngày ngày ngao du sơn thuỷ, vui thú cầm ca, chậm rãi rảo bước, tay đánh đàn, miệng ca hát không ngừng. Một hôm Đức Khổng Tử đi dạo gặp Vinh Khải Kỳ, ngài mới hỏi ông:
- Tiên sinh làm như thế nào mà thường vui vẻ, ca hát thế?
Vinh Khải Kỳ thưa:
- Trời sanh muôn vật, loài người cao quý nhất. Ta đã được làm người, đó là điều đáng vui. Người ta sinh ra, có người đui què, có người non yếu mà ta thì khoẻ mạnh sống lâu. Thế là 2 điều đáng vui, còn cái nghèo là sự thường của thế gian. Cái chết là hết sự đời, ta nay biết vui với sự đời để đợi cái chết thì còn gì lo buồn nữa.
Bạn thân mến, lạc quan vui sống là đức tính cơ bản nhất của người Kitô, người Kitô nhận ra phẩm giá cao cả của mình, và tiếp nhận mọi sự xảy đến như một Hồng Ân của Chúa. Cây cỏ đồng nội, muôn thú trên rừng không nhọc công tích trữ mà còn được Chúa che chở, nuôi nấng, huống chi con người là hình ảnh của Ngài. Mổi ngày có niềm vui, nỗi khổ của nó, hãy quẳng gánh lo đi và vui sống từng phút giây như một ân ban của Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con biết tiếp nhận từng phút giây trong cuộc sống như một Hồng Ân cao cả của Chúa và như là giây phút cuối cùng để con đến gặp gỡ Chúa. Xin cho con biết luôn ném mình dưới bóng cánh Chúa, và biến từng sầu muộn cay đắng thành vui tươi hạnh phúc vì tin rằng Chúa luôn ở với con...
Theo Lẽ sống

Nomeameshy
25-10-2011, 06:39 PM
Trong thời kì khai phá bên Mỹ Châu, có 5 thanh niên Mỹ tới vùng Ohio tìm vàng. Đây là một vùng hoang vu, nguy hiểm, không thể lường trước được. Sau một thời gian sống giữa rừng thiên nước động, khi trở về nhà, 4 người trong số đã họ trở nên cọc cằn, dữ tợn. Chỉ có 1 người còn giữ được tinh thần minh mẫn như trước. Người ta hỏi anh:
- Làm thế nào để tránh được những lỗi lầm của những người kia?
Anh trả lời rằng:
- Vì một bức hình tôi mang theo, không phải là bức hình của một người bạn gái, nhưng là của chính gia đình tôi. Buổi sáng trước khi tôi lên đường, chúng tôi đã ngồi ăn sáng chung với nhau. Mọi người đều nghẹn ngào vì tôi là người thứ nhất xa lìa gia đình. Cha tôi nhắn nhủ đôi lời và cả gia đình đều quỳ gối cầu nguyện cho tôi. Chính hình ảnh đó đã theo tôi trong suốt chuyến đi và đã nâng đỡ tôi.
Bạn thân mến, sống ở đời ai cũng cần phải có một lý tưởng. Lý tưởng đó nuôi dưỡng và hướng dẫn chúng ta cũng như đem lại cho chúng ta sự kiên trì trong cuộc sống. Lý tưởng của bạn là gì? Tiền tài, danh vọng hay lạc thú? Tất cả những điều đó rồi cũng sẽ đưa chúng ta đến thất vọng, chán chường. Duy chỉ có một mình Chúa mới có thể lăp đầy nổi trống vắng trong tâm hồn chúng ta và giúp chung ta vượt được bao gian nguy trong cuộc sống. Bạn muốn lắp đầy tâm hồn bạn với hận thù, bạo động và cau có ư? Hãy trục xuất Chúa ra khỏi tâm hồn bạn. Bạn muốn được sự bình an đích thực và một tâm hồn minh mẫn, thư thái ư? Hãy để Chúa chiếm ngự tâm tư bạn một cách trọn vẹn.
Lạy Chúa, hình ảnh yêu dấu của gia đình đã nâng đỡ người thanh niên giữa cảnh thô bạo của thiên nhiên. Xin Chúa cũng luôn là ánh nắng chói chang trong tâm hồn con, để khi phải mò mẫm trong đêm đen con luôn thấy được niềm vui và thấy được con đường phải đi.
Theo Lẽ sống