PDA

View Full Version : Hạnh phúc khó tìm như thế sao?



Phù Vân
22-11-2011, 06:58 AM
Hạnh phúc khó tìm như thế sao?







Một câu hỏi mà tất cả mọi người trên thế giới đã, đang và sẽ đi tìm đáp án, câu hỏi đó là : “hạnh phúc là gì?”
Nhưng đã có ai định nghĩa được đầy đủ hạnh phúc là gì chưa? Câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng thật phức tạp. Chắc chắn là chưa một ai có thế tìm ra được câu trả lời đầy đủ được, có đúng thì cũng chỉ là một phần nhỏ của đáp án mà thôi.

Đã bao giờ bạn tưởng tượng mình được vào một chốn vinh hoa phú quý, đầy đủ tất cả mọi vật chất, nơi có ánh hào quang chiếu lung linh, nơi có tiếng chim hót líu lo bay chao liệng trên những đám mây trắng hồng, nơi có đàn cá tung tăng bơi lội dưới hồ nước trong xanh, nơi có trái thơm quả ngọt nặng trĩu trên cành, nơi có nhưng trăm hoa đua sắc đang tỏa hương, hay những cánh đồng nội xanh mượt trải dài tới tận chân trời…tất cả chỉ dành riêng cho mình bạn, bạn không cần phải làm lụng vất vả rơi hồ sôi nước mắt, chỉ cần một cái với tay là có trái ngon để ăn. Như thế bạn có cảm thấy hạnh phúc không?
….

Một nhà kinh doanh khi được hỏi “hạnh phúc là gì?” ông trả lời: “là thành công trong nghiệp”. Anh hăng say làm ăn kinh doanh đến cả thế giới đều biết đến tên tuổi và khâm phục tài kinh doanh của ông, cuối cùng ông vẫn tìm đến cái chết bằng cách xuống biển tự tử vì cuộc sống với ông quá tẻ nhạt.

Một học trò với thông minh tài giỏi, luôn đứng nhất trong các kỳ thi, một trong những tấm gương về học tập của trường. Một hôm nọ anh ngồi trong góc tối khóc một mình vì thấy mình thật cô độc không có bạn bè.

Một cô hoa hậu nọ, với vẻ đẹp mê lòng người được nhiều ngưỡng mộ và tôn vinh, nhưng cô đóng cửa ngồi một mình buồn rầu vì không có được một gia đình đầm ấm.

Một cậu bé đánh giày ngoài hè phố khi được hỏi cậu hạnh phúc khi nào, cậu trả lời khi số tiền đánh giày của cậu mua đủ gạo ăn vào buổi tối.

Một phụ nữ bán rau ngoài chợ trả lời “tôi hạnh phúc nhất là khi số tiền bán rau đủ để mua được cho con bộ quần áo mới”.

Một thầy giáo khi được hỏi "hạnh phúc của thầy gì?", anh trả lời: “là những học trò ngoan, học hành chăm chỉ”


…..
Một em bé chạy đến bên cạnh mẹ và hỏi: “ mẹ ơi hạnh phúc là gì ạ mẹ?
Âu yếm con vào lòng và mẹ nói: “Là trái tim người mẹ con à”
Chạy qua hỏi bố: “Thế hạnh phúc là gì vậy bố?”
Nhìn con trìu mến bố trả lời: “Là đôi mắt của người cha”
Chạy sang hỏi chị, chị trả lời: “là bàn tay của người chị”
Chạy tiếp hỏi anh, anh cười thật tươi và nói “ Là nụ cười của người anh”
….

Quay lại câu truyện tưởng tượng ở trên, nếu sống một mình đầy đủ vật chất là hạnh phúc thì chắc hẳn Thiên Chúa đã không tạo nên Eva tặng riêng cho Adam.

Vậy hạnh phúc đích thực là thứ gì vậy? Hạnh phúc thật khó hiểu và khó nói được là nó như thế nào, nhưng thật dễ cảm nhận từ những người thân yêu xung quanh. Liệu có phải hạnh phúc nó cao siêu như chúng ta thường nghĩ không? Hay hạnh phúc chỉ là những công việc nhỏ bé làm cho người xung quanh, một cái mỉm cười với người khác, dắt một cụ già, một em bé qua đường, chào một người khách lạ, một lời động viên khi một người bạn đang buồn rầu, hay một sự lắng nghe khi một ai cần bạn, hay những giọt nước mắt chia buồn… hạnh phúc chỉ đơn thuần là những hành động ân cần nhỏ bé, hay một sự quan tâm chia sẻ với những người thân yêu, những người xung, những người mà bạn gặp trong cuộc sống. Và hạnh phúc thì không đơn độc mà hạnh phúc liên đới giữa con người với con người, giữa con người với tự nhiên và xã hội.

Hạnh phúc có khó tìm như thế sao?


Phù Vân

Phù thủy nhỏ
23-11-2011, 02:35 AM
Cám ơn Ngọc thật nhiều vì những phân tích thật sâu sắc. Chắc là Ngọc phải lăn lộn "phỏng vấn" khá nhiều người để có được bài viết hay như thế, hihi.

Hạnh phúc quả thật là khó định nghĩa quá, mình từng nghe nói "hạnh phúc là cái mình muốn nhưng không bao giờ đạt được!". Thực ra thì mình cũng không hiểu cho lắm. Nhưng theo mình nghĩ hạnh phúc cũng không khó tìm kiếm lắm, đó có thể là những điều nhỏ nhoi như Ngọc nói, một sự giúp đỡ, một nụ cười, một cử chỉ đẹp, cũng làm cho ta cảm thấy thêm yêu cuộc sống này. Đó chẳng phải là hạnh phúc sao? Thay vì trông đợi vào những điều lớn lao, mình hãy tập sống đơn giản để cảm nhận được những niềm hạnh phúc nhỏ nhoi.
Đôi dòng chia sẻ cùng Ngọc và cả nhà ^^

Lan Anh
23-11-2011, 03:31 AM
Hạnh Phúc chẳng ở đâu xa. Hạnh Phúc luôn ngay bên mình. Đôi khi vì cứ lo mãi kiếm tìm Hạnh Phúc hão huyền ở nơi xa vời nào đấy và quên mất những gì mình đang sở hữu. Đợi đến khi Hạnh Phúc vụt bay khỏi tầm tay mới hối tiếc, muốn được trở lại như ngày xưa, muốn được chạm đến những thứ tầm thường mà mình đã chối bỏ.
@ Phù Vân, PhuThuyNhiNhanh cũng đang nhớ nhà và thèm được ăn bữa ăn bình thường với gia đình. Đúng không?
Hì hì hì! Cô đã từng như thế đấy!

Phù Vân
24-11-2011, 01:05 AM
Ôi sao mà Phù Thủy nhà mình hiểu tâm lý thế không biết, lần này lạc rồi nhé. ^^ bài viết này viết và sửa tròng vòng hai tiếng đồng hồ, vì nói đại nên không phải vất vả đi phỏng vấn ai đâu...hihi Nhưng cũng suy tư mấy ngày...
Cô Lan Anh ơi đúng là hiểu rõ về tụi con thật đúng thật viết bài này trong tình trạng...^^, mong sao đến Tết thật nhanh để được về gia đình cô ạ!
Cảm ơn cô và Phù Thủy nhiều nhé!

cattrang
24-11-2011, 05:46 AM
Con người, chẳng ai có thể dễ dàng nói rằng tôi đang rất hạnh phúc, có chăng đó cũng chỉ là những giây phút họ được thỏa mãn chính mình, thỏa mãn điều họ đã mong đợi bấy lâu... Và sau đó, họ lại cảm thấy bất hạnh, khó khăn khi muốn tìm cho mình một "hạnh phúc" khác. Chẳng bao giờ con người có thể hài lòng với bản thân và hiện tại. Dù cho đó là một khát vọng lớn lao, một hoài bão đẹp, thì hành trình hướng đến nó cũng là vất vả, gian nan đối với con người.

Cattrang vẫn hay bị bạn bè nói là "khùng", là "điên" khi giúp người ta mà quên cả việc của mình, khi dạy học cho người khác mà không lấy tiền công dù có lúc phải thức khuya để dạy, phải mất công soạn bài..., khi được buồn vui với nỗi buồn vui của người khác....Nhưng theo cattrang, đó là "hạnh phúc". Mới hôm qua, có một bạn hỏi mình giúp bạn ấy học Anh văn, sau khi mình ok thì bạn ấy hỏi "em trả tiền công cho chị kiểu gì", mình bảo "mình hok lấy tiền công, nhưng nếu bạn muốn thì cứ gửi, bao nhiêu tùy, không thì mỗi tháng mua cho mình cái CD cũng được (mình ghiền Thánh Ca), không có gì cũng chẳng sao". Và cái cách "trả công" của bạn đó khiến mình rất bất ngờ: "mỗi ngày em đọc 3 chuỗi, em dành chuỗi cuối cùng cầu nguyện cho chị". Xúc động và rất bất ngờ, hihi... Chưa bao giờ mình nghĩ chỉ giúp người ta về "phần xác" mà lại được nhận lại về "phần hồn" như thế ^__^

Đối với cattrang, lấy niềm vui của người khác làm niềm vui của mình thì đó cũng là hạnh phúc vậy :)