PDA

View Full Version : Đoản khúc 5: Chạy xe trời mưa...



Duy-an
02-03-2012, 06:17 PM
1.
Hai thằng bạn trạc tuổi nhau.
Quán cafe cóc.
Trời mưa...
Cơn mưa bất chợt.
Sài Gòn.
Một chút triết lý cùn cùn, con con:
- Tao thấy trên đời này có 2 loại người mày ạ!
- Ừ...
- Loại thứ nhất: Hay phân loại người khác...
- Còn loại thứ hai?
- Loại thứ hai thì không!
- Thế loại nào tệ hơn?
- Loại thứ nhất!
- Thế mày thuộc loại nào?
- Úi! Câu hỏi khó. Chết tao rồi...
- Hihihi...

2.
- Cafe ở đây được ấy nhỉ?
- Ừ, nhất là cái chỗ ngồi...
- Khi nãy mày định nói gì, nói tiếp đi...
- Mày nhìn ra đường kìa, thấy gì không?...
- Thấy. Người ta đang... chạy xe.
- Ừ. Rồi mày có suy nghĩ gì không?
- Ờhm m m ...
- Nhờ đường ướt nên tao xác nhận là
có 2 loại người thật đấy mày ạ!
- Nói tiếp đi (vừa nói vừa khuấy cafe)...
- Tao nói loại một, mày phải nói loại hai đấy!
- Hên xui, hi hi, nhưng OK!

3.
(Hớp một hơi, đặt ly xuống)
- Loại 1 là người có 'văn hoá chạy xe’
là những người chạy xe chậm rãi, từ tốn…
Dường như họ lớn tuổi, hoặc xe của họ là xe đời cũ,
hoặc cũng có thể họ không có công việc gì gấp gáp,
mà cũng có thể họ cẩn thận vì đường trơn trợt,
hay là họ sợ nước cuốn theo bánh xe bắn lên trúng người đi sau…
Còn nếu phải vượt qua người khác
thì họ cũng vượt qua rất nhẹ nhàng và tế nhị,
tránh không để cho người khác bị nước văng lên người, lên áo…
Hihi... Đến mày đấy!
- Type người thứ hai thì ngược hẳn lại: Chạy xe khá nhanh!
Có thể vì họ có việc gì đó rất gấp,
cũng có thể vì xe của họ không có ‘chế độ chạy chậm’,
hay vì tuổi trẻ của họ đã giúp ý thức cuộc đời ngắn ngủi…,
đòi hỏi phải chạy nhanh như thế
cho dù những người bị họ ‘vượt qua’ đều hết sức bất bình.
Không phải bất bình vì bị họ vượt qua,
nhưng bất bình vì sự vượt qua của họ thiếu văn hoá,
để lại cho những người kia một vài hậu quả đáng tiếc
trên áo, trên người... Đúng không?
- Ừ...
(Lại im lặng)

4.
Khi về nhà,
một trong hai 'ông cụ non'
lại vẩn vơ suy nghĩ...
'Nó muốn nói cái gì ấy nhỉ?...'
À, có lẽ...
Trong xã hội, trong một cộng đoàn,
trong tập thể, trong diễn đàn...
'loại' người thứ nhất là những người lớn tuổi hơn
so với 'loại' người thứ hai là những người trẻ...
Có lẽ nó muốn nói thế chăng?
Cái thằng...

5.
Người lớn tuổi đi chậm, có thể vì thừa kinh nghiệm,
cũng có thể không có nhiều sức khoẻ,
cũng có thể vì 'tạo điều kiện' cho người trẻ vượt lên
(tre già măng mọc mà!...)
Người trẻ thì có nhiều kiến thức, nhiều năng lực,
nhiều ý chí vươn lên... đáng khen thay!
Do đó, người trẻ phải vượt lên là hợp lý lắm rồi...
Nhưng là phải vượt lên thế nào cho tế nhị,
cho có 'văn hoá', cho người 'bị' vượt
cảm thấy vui, thấy hãnh diện...
và nhớ đừng để lại hậu quả đáng tiếc
cho người mà mình vượt lên!

6.
Thật ra, chỉ có 2 'ông cụ non' lý sự cùn với nhau thôi,
chứ chưa hề nghe người 'loại' một than vãn bao giờ.
Bởi vì, thật ra những cái vết ướt, vết dơ
do người vượt qua để lại trên áo quần
hay trên cơ thể họ, ngay khi về đến nhà, họ tự động
âm thầm tắm giặt là hết ngay thôi ấy mà...
Có thấy ai nói gì đâu?
Cùng lắm chỉ là lẩm bẩm đôi chút, một mình...
Nhưng nếu mấy cái vết ấy
không phải vương trên áo, trên mặt...
mà hằn trong trái tim thì sao ta?...
Hay chắc cũng phải 'chấp nhận' trong âm thầm, lặng lẽ...
ngoài miệng thì lại cười vui:
'Chuyện nhỏ í mà!'...
2 'ông cụ non' kia có bao giờ thuộc về 'loại' một đâu mà biết!

7.
Không hẳn 2 ông cụ non này đúng!
Cũng không hẳn mọi người lớn tuổi đều 'loại' một,
và cũng không hẳn các người trẻ đều là 'loại' hai...
Nhưng ít ra, một cơn mưa nho nhỏ bất ngờ
cũng là dịp cho mọi người (bất kể 'loại' nào)
nhìn lại mình và chỉnh sửa lại mình
sao cho tế nhị, có văn hoá...
trong ứng xử hàng ngày,
chứ không chỉ trong mỗi việc chạy xe,
cho phù hợp với tâm tình Mùa Chay Thánh.

Duy-an.

Hạt Mầm
02-03-2012, 06:39 PM
Đôi lúc mình thuộc loại I, cũng có lúc thuộc loại II! Thôi thì để cái "đôi lúc" nhiều hơn cái "có lúc" vẫn tốt hơn, đúng ko cả nhà??? P.H.

nguahoangtvt
03-03-2012, 09:40 AM
Cám ơn Duy-An nhé. Có lẽ Duy-An lớn tuổi rồi, nên thấm thía nhiều điều, Duy-An nói trên mặt chữ nghĩa, nhưng thực ra câu chuyện này thấm thía rất rộng. Rộng hơn những gì chúng ta có thể tưởng tượng. :) Hãy sống và tâm niệm




Nhưng nếu mấy cái vết ấy
không phải vương trên áo, trên mặt...
mà hằn trong trái tim thì sao ta?...
Hay chắc cũng phải 'chấp nhận' trong âm thầm, lặng lẽ...
ngoài miệng thì lại cười vui:
'Chuyện nhỏ í mà!'...





Cám ơn Duy-An nhiều nhé!

superman
05-03-2012, 05:28 PM
Đôi lúc mình nghĩ việc phân loại hình như không hẳn mục đích để nhìn ra và xếp chỗ cho mình trong nhóm nào, nhưng phân loại là để nhận thấy rằng con người là một tập hợp phong phú và chẳng ai giống ai, thậm chí có phân loại kỹ càng và theo tiêu chí nào chăng nữa thì vẫn cứ còn dư-sót và lấn cấn làm sao. Chỉ đơn giản cố gắng sống thế nào để người ta còn nhìn mình là con người, vậy thôi.

Có cậu bạn từng bảo mình "Trên đời này có 3 loại người, loại biết đếm và loại không biết đếm ^_^"

Duy-an
17-07-2014, 03:15 AM
Hôm nay thì mình lại thấy:
Loại ách cơ và loại ách chuồn!