PDA

View Full Version : Tôi bắt đầu biết... NÓI DỐI!



Teresa Nhỏ Bé
07-05-2012, 11:57 AM
Thủa nhỏ, tôi được dạy rằng, phải sống trung thực không dối trá với bản thân mình và với mọi người vì đó là con đường sáng duy nhất của kiếp người.

Khi đó, tôi chưa hiểu thế nào là trung thực, thế nào là dối trá mà chỉ biết rằng những hành động nào của tôi làm vừa lòng người lớn, được khen là ngoan ngoãn thì đấy là những hành động trung thực. Nhưng đến một hôm, tôi đã biết sự thật trong những lời khen ấy.

Tôi bắt đầu biết nói dối, những lời nói dối chân thành nhất của đời mình. Tôi có người bạn quanh năm lênh đênh trên con tàu nhỏ, đã cũ, đi câu mực, đánh cá trên biển, vài tháng mới trở lại đất liền vài ngày.

Một lần, anh đi biển và thời tiết thay đổi đột ngột khiến biển động dữ dội. Nhà anh chỉ còn người mẹ già ốm yếu. Vì quá lo lắng cho con trai, bệnh tim tái phát khiến bà phải vào viện trong tình trạng hôn mê. Khi đó gió biển gào thét dữ dội.




Các bác sĩ quyết định phải mổ ngay nhưng họ không thể tiến hành ca mổ trong lúc bà mẹ lâm vào tình trạng hôn mê, suy kiệt tinh thần hoàn toàn.

Trong những lúc tỉnh táo ngắn ngủi, bà thều thào hỏi đã hết bão chưa, con trai bà đã về chưa? Khi đó có một người làng bên cho biết đã tìm thấy mãnh vỡ của con tàu nhà bà dạt vào bờ biển. Bà hỏi các bác sĩ nhưng không ai trả lời.

Tôi đứng ở đó và thật rồ dại khi trung thực kể cho bà nghe rằng cơn bão khủng khiếp lắm, kéo dài vài ngày nữa mới thôi, con tàu đã bị vỡ, sóng xô vài mảnh vào bờ, con trai bà (bạn thân của tôi) không biết số phận ra sao?

Các bác sĩ không kịp cản tôi.........

Câu chuyện tôi vừa kể đã đánh gục những sức lực yếu ớt cuối cùng của bà. Bà nấc nhẹ và thiếp đi. Bác sĩ bó tay. Tôi tình cờ phạm phải một tội ghê gớm mà suốt đời tôi không tha thứ cho mình. Sau khi tan bão người bạn tôi sống sót trở về do một chiếc tàu khác cứu.

Anh không trách tôi mà chỉ gục bên mộ mẹ khóc nức nở. Sự trung thực ngu ngốc đã vô tình khiến tôi phạm sai lầm khủng khiếp.

Trong truyện ngắn nổi danh " Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry, một bệnh nhân tin chắc mình sẽ chết. Cô đếm từng chiếc lá rụng của tán cây ngoài cứa sổ và tin rằng đó là chiếc lá đồng hồ số phận của cô.

(http://1.bp.blogspot.com/-IB3_2I0W37g/T6ZvxnaJQtI/AAAAAAAAN38/HYUHwtH4WwY/s1600/last_leaf.jpg)Khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cô sẽ chết. Nhưng chiếc lá cuối cùng không bao giờ rụng xuống. Cô gái bình phục, sống khỏe mạnh mà không biết rằng chiếc lá cuối cùng đó chỉ là một chiếc lá giả do một họa sĩ muốn cứu cô vẽ lên vòm cây trơ trụi.

Như vậy sự thật không phải được nhìn thấy bằng mắt, được cảm nhận bằng tri thức. Nếu tôi không kể về cơn bão tôi thấy, mảnh ván tàu vỡ tôi được nghe thì có lẽ người mẹ ốm yếu ấy không chết.

Nếu như không có chiếc lá giả kia, cô gái sẽ chết vì bệnh tật và vì tuyệt vọng. Sự thật trong đời sống con người phải đồng nghĩa với tình yêu nữa. Chỉ có điều gì cứu giúp con người, làm cho con người mạnh mẽ lên, hướng con người về ánh sáng... điều đó mới là sự thật.

Còn tất cả những hành động, những lời nói cho dù đúng với mắt mình thấy, tai mình nghe, tri thức của mình hiểu nhưng chúng khiến cho người khác, hoặc cho niềm tin cuộc sống, mất đi sức mạnh tinh thần dẫn đến việc hủy hoại đời sống thì đều không phải là trung thực. Nếu chúng là sự thật, đó là sự thật của một con quỷ không biết yêu thương con người.

Một lời nói dối trong tình yêu có thể cứu người và một lời nói thật phũ phàng có thể giết người. Tất nhiên chúng ta sẽ chọn lời nối dối chân chính.

Tuy vậy để phân biệt khoảng cách giữa những lời nói này cũng là một điều khó khăn và tùy thuộc vào từng hoàn cảnh đặc biệt. Bạn có biết nói dối thế nào để lời nói dối ấy là lời nói dối chân thành, chứa đầy tình yêu thương con người?

Đơn giản thôi. Bạn hãy giữ lấy một trái tim tha thiết với cuộc đời và đồng loại.

Khuyết Danh



http://tongdosongdaovt.blogspot.com/2012/05/normal-0-false-false-false_06.html#more

Mai Tín
07-05-2012, 12:06 PM
Lại một người con của Giáo Phận Bà Rịa nữa rồi. Không biết là giới trẻ của giáo xứ nào đây?

Cát Bụi
07-05-2012, 01:48 PM
Một ngàn lời nói dối vô thưởng vô phạt không đáng kể nhưng một lời nói dối tán tận lương tâm đủ để ám ảnh bạn suốt cuộc đời.

Mấy ngày nay báo chí trên thế giới đang quan tâm đến đức Hồng Y Sean Brady, giáo chức cao cấp nhất của Giáo Hội Công Giáo tại Ai-len. Hiện nay có rất nhiều áp lực từ nhiều phía yêu cầu Ngài từ chức vì vào năm 1975 Ngài nhận được báo cáo của một em bé trình bày rằng em và bốn em bé khác đã bị linh mục Brendan Smyth lạm dụng tình dục nhưng Ngài đã không hành động thích hợp để vị linh mục này tiếp tục hại đời bao nhiêu trẻ em khác.

http://www.nytimes.com/2012/05/04/world/europe/pressure-in-ireland-grows-on-catholic-leader-to-resign.html?_r=1&ref=romancatholicchurchsexabusecases

Đức Chúa Giê-su chưa bao giời dạy chúng ta những điều sau:

"Còn tất cả những hành động, những lời nói cho dù đúng với mắt mình thấy, tai mình nghe, tri thức của mình hiểu nhưng chúng khiến cho người khác, hoặc cho niềm tin cuộc sống, mất đi sức mạnh tinh thần dẫn đến việc hủy hoại đời sống thì đều không phải là trung thực. Nếu chúng là sự thật, đó là sự thật của một con quỷ không biết yêu thương con người."

Nhưng Đức Giê-su đã dạy chúng ta rằng hãy bỏ 99 con chiên lành mà đi cứu lấy một con chiên bị lạc.

Đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối.

CB

allihavetogive
07-05-2012, 02:38 PM
Bài viết trên All cho là rất hay, mang tính hiện sinh và nhân bản rất cao. Cả bài viết toát lên một tình yêu thương giữa con người với con người. Chúa Giêsu không dạy chúng mình nói dối, nhưng Chúa dạy chúng mình sống cho tình yêu và chết cho tình yêu. Để tiếp sức cho người mẹ trong câu chuyện của bài viết, hay cho cô gái bệnh tật trong "chiếc lá cuối cùng", All sẵn sàng nói dối, cho dù Giáo Hội có chấp nhận hay không (nhưng mình tin rằng Giáo Hội, mà nhất là Thiên Chúa Tình Yêu sẽ chẳng bao giờ xét đoán mình trong những trường hợp này), cho dù mình có bị xử phạt hay lên án. Đạo Công giáo là đạo của tình yêu thương, là đạo của sự sống, là đạo mang đến sự cứu rỗi, chứ không phải là một thứ đạo cứng nhắc với những hình phạt cho bất cứ sai phạm nào.
Mình nhớ đến bài đọc trong lễ Chúa Kitô Vua, trước đây mình có viết một bài mang tên "Luật tình yêu":

Đến ngày phán xét, Thiên Chúa không hề hỏi chúng mình là đã nói dối bao nhiêu, đã phạm tội này tội kia bao nhiêu. Nhưng Ngài phân ra chiên với dê theo cách thức sau:
_ Chiên: là những người tốt lành, khi Ta đói đã cho ta ăn, khi Ta khát đã cho ta uống, khi Ta rách rưới đã cho ta mặc, khi Ta tù đày đã viếng thăm Ta
_ Dê: khi Ta đói các ngươi không cho ăn, khi Ta khát các ngươi không cho uống, ...

Như vậy, là người Công giáo, mình tin rằng giới luật cao nhất là giới luật tình yêu. Bạn làm được bao nhiêu công trình, đạt được bao nhiêu bằng cấp, ăn chay đều đặn hay cầu nguyện sốt sắng, bạn thật thà cả đời hay không bao giờ phạm tội, cũng không quan trọng bằng việc bạn đã cho đi bao nhiêu yêu thương.


All cũng rất bất bình với cuộc sống tùy tiện và bê tha của một số linh mục và tu sĩ, nhất là chuyện lạm dụng tình dục trẻ em. Nhưng thiết nghĩ Cát Bụi đưa chuyện đó vào bình luận cho bài viết này thì mình thấy không có một sự tương đồng nào hết. Chúng ta có thể bàn đến chuyện này trong một topic khác.
Thêm nữa, một câu tuyên bố chắc nịch của Cát Bụi: "Đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối" cũng làm mình rất nghi ngờ?! Ngày xưa Chúa chọn các Tông Đồ là những con người rất tương đối, Phero đã chẳng nói dối 3 lần để được yên thân đó sao? Ngày nay, các linh mục và giám mục cũng đều là những con người hết sức tương đối. Nếu nói rằng "Đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối", thì mình đảm bảo sẽ không có một ai xứng đáng để chịu chức linh mục, thậm chí sẽ không có ai xứng đáng là Giáo lý viên hay Thiếu nhi Thánh Thể.

Chúng ta chỉ chống lại Thuyết Tương Đối trong tôn giáo, của Hick và Knitter dựa trên thuyết Duy Lý (Kant), vì nó phủ nhận Thiên Chúa là Đấng tuyệt đối. Không có nghĩa là chúng ta không chấp nhận tất cả những gì là tương đối.

Thân mến!

Ngôi Sao
07-05-2012, 02:50 PM
Một ngàn lời nói dối vô thưởng vô phạt không đáng kể nhưng một lời nói dối tán tận lương tâm đủ để ám ảnh bạn suốt cuộc đời.

---> nếu đã là lời nói dối tán tận lương tâm thì chắc là không chỉ dừng lại ở mức ám ảnh bạn suốt cuộc đời đâu,nhưng nó sẽ còn gây ra những hậu quả thật sự không lường,mà có lẽ chỉ có Đức Kito mới có thể tha thứ được cho bạn,chứ không một thánh nhân nào cứu được người ấy đâu bạn ạ!
Mình nghĩ ở bài viết trên Teresa Nhỏ Bé (http://gioitreconggiao.org/forum/members/505-Teresa-Nh%E1%BB%8F-B%C3%A9) chỉ muốn dừng lại ở những lời " Nói dối " có lợi cho người khác chứ không có gây thiệt hại cho bất cứ ai mà thôi.Còn nếu đã là " lời nói dối tán tận lương tâm" thì chắc Teresa Nhỏ Bé (http://gioitreconggiao.org/forum/members/505-Teresa-Nh%E1%BB%8F-B%C3%A9) cũng không có gì để biện hộ đâu đúng không Teresa Nhỏ Bé (http://gioitreconggiao.org/forum/members/505-Teresa-Nh%E1%BB%8F-B%C3%A9) ?
Nhưng mình nghĩ Chúa Giesu đã nói : “Có thì nói có, không thì nói không, thêm điều đặt chuyện là bởi ma quỷ mà ra” (Mt 5,37) . Nên các bạn hãy suy nghĩ và cân nhắc thật kỹ trước khi nói dối nhé ! Vì bất cứ ai trong chúng ta đều không biết rõ được như thế nào mới là điều tốt nhất cho phần rỗi linh hồn của người khác đâu.Nhưng Thiên Chúa thì Ngài biết mọi sự,Ngài biết điều gì là tốt đẹp cho chúng ta.
================
Đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối.
----> mình không thấy vấn đề này có liên quan gì ở đây cả ? bạn Cát Bụi nghĩ là Thuyết tương đối cho một lời nói dối : lúc đúng lúc sai phải không ạ ? mình nghĩ vấn đề này thật là rất phúc tạp,vì mỗi người chúng ta trong hoàn cảnh nào đó,chúng ta chỉ có thể chọn lựa theo " Tự Do " của mình mà thôi,và chúng ta sẽ chịu trách nhiệm về nó.
================
Để hiểu rõ hơn về dụ ngôn 100 con chiên,mình nghĩ các bạn có thể đọc bài viết ở dưới đây :
http://gpbanmethuot.vn/content/mt-1812-14-99-con-chiên-không-đi-lạc-và-1-con-chiên-bị-lạc-đường-chọn-bên-nào-đây (http://gpbanmethuot.vn/content/mt-1812-14-99-con-chi%C3%AAn-kh%C3%B4ng-%C4%91i-l%E1%BA%A1c-v%C3%A0-1-con-chi%C3%AAn-b%E1%BB%8B-l%E1%BA%A1c-%C4%91%C6%B0%E1%BB%9Dng-ch%E1%BB%8Dn-b%C3%AAn-n%C3%A0o-%C4%91%C3%A2y)
================
Bạn hãy giữ lấy một trái tim tha thiết với cuộc đời và đồng loại. Mong rằng Teresa Nhỏ Bé (http://gioitreconggiao.org/forum/members/505-Teresa-Nh%E1%BB%8F-B%C3%A9) sẽ luôn giữ được Trái Tim ấy.Và hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi nói dối bạn nhé !
Một chút chia sẻ cùng các bạn !

Cát Bụi
07-05-2012, 04:02 PM
Các bạn thân mến,

Một khi mình viết điều gì hoặc trích đăng bài vở nào mình xin hoàn toàn chịu trách nhiệm với những bài đó. Các bạn cũng có quyền đóng góp ý kiến. Cát bụi hoan nghênh những ý kiến của các bạn. Mục đích của mình không phải là để tranh luận phải trái nhưng là gợi ý để chúng ta nhìn vấn đề dưới nhiều khía cạnh khác nhau. Mình sẽ đón nhận ý kiến của các bạn như những ý kiến khác nhau hơn là những lời chống đối. Vậy xin các bạn cứ mạnh dạn đưa ra ý kiến của mình và mình cũng sẽ lần lượt đáp lại ý kiến của các bạn nếu mình cảm thấy cần thiết. Rất mong các bạn tiếp tục trao đổi trong tinh thần tương kính. Nếu những điều mình viết ra không phù hợp với niềm tin Công Giáo của diễn dàn thì xin BQT cứ mạnh tay tuy nhiên mình sẽ quý trọng các bạn hơn nếu các bạn có được sự góp ý của một người chuyên môn thứ ba trước khi ra tay.

CB

Mai Tín
07-05-2012, 04:03 PM
Đức Chúa Giê-su chưa bao giời dạy chúng ta những điều sau:

"Còn tất cả những hành động, những lời nói cho dù đúng với mắt mình thấy, tai mình nghe, tri thức của mình hiểu nhưng chúng khiến cho người khác, hoặc cho niềm tin cuộc sống, mất đi sức mạnh tinh thần dẫn đến việc hủy hoại đời sống thì đều không phải là trung thực. Nếu chúng là sự thật, đó là sự thật của một con quỷ không biết yêu thương con người."

Nhưng Đức Giê-su đã dạy chúng ta rằng hãy bỏ 99 con chiên lành mà đi cứu lấy một con chiên bị lạc.

Đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối.

CB




Đọc muốn khóc quá. Không hiểu gì hết!!!
Chắc phải qua "diễn đàn triết học" quá. Hic, chóng mặt!

Teresa Nhỏ Bé
07-05-2012, 07:07 PM
Tất cả những comment của các anh Teresa đã đọc và cũng rút ra cho mình được nhiều điều để suy nghĩ trước khi định nói dối.


Khi còn bé ai cũng được dạy là không được nói dối, biết điều gì thì phải nói đúng như vậy nhưng khi lớn lên Teresa thấy có những lúc nói dối sẽ tốt hơn là cứ kể hết tất cả. Vì Teresa thấy lời nói có 1 sức mạnh khủng khiếp lắm….nó có thể vực người khác dậy khi gặp biến cố nhưng lời nói cũng có thể đẩy người khác vào đường cùng, con đường tăm tối không lối thoát. Không phải nói sự thật mọi lúc đều là tốt, là hay… sự thật được nói đúng thời điểm mới là 1 điều tốt. Lời nói dối đơn giản mà tạo ra niềm tin, sức mạnh để giúp người khác vượt qua lúc sợ hãi, hoang mang là điều nên làm trong cuộc sống. Teresa mới được biết 1 câu kinh thánh về cách nói năng rất hay.


" Biết đối đáp khiến con người vui thú, nói đúng lúc, thật tốt đẹp dường bao" (CN 15, 23).

Sự hiểu biết của Teresa còn ít và non kém lắm, mong các anh chị và các bạn góp ý để Teresa biết lợi hại của nói dối và nói thật .

allihavetogive
08-05-2012, 08:36 AM
Các bạn thân mến,

Một khi mình viết điều gì hoặc trích đăng bài vở nào mình xin hoàn toàn chịu trách nhiệm với những bài đó. Các bạn cũng có quyền đóng góp ý kiến. Cát bụi hoan nghênh những ý kiến của các bạn. Mục đích của mình không phải là để tranh luận phải trái nhưng là gợi ý để chúng ta nhìn vấn đề dưới nhiều khía cạnh khác nhau. Mình sẽ đón nhận ý kiến của các bạn như những ý kiến khác nhau hơn là những lời chống đối. Vậy xin các bạn cứ mạnh dạn đưa ra ý kiến của mình và mình cũng sẽ lần lượt đáp lại ý kiến của các bạn nếu mình cảm thấy cần thiết. Rất mong các bạn tiếp tục trao đổi trong tinh thần tương kính. Nếu những điều mình viết ra không phù hợp với niềm tin Công Giáo của diễn dàn thì xin BQT cứ mạnh tay tuy nhiên mình sẽ quý trọng các bạn hơn nếu các bạn có được sự góp ý của một người chuyên môn thứ ba trước khi ra tay.

CB

Cảm ơn Cát Bụi đã đón nhận các ý kiến, không phải như là một sự tranh luận mà chỉ là những góc nhìn khác nhau. Điều mà chúng ta đang nói tới là tình cảm, tình con người với nhau, nên thiết nghĩ không cần phiền đến một chuyên gia tầm cỡ nào, mà anh chị em chúng mình hoàn toàn có thể trao đổi với nhau bằng chính cảm nhận của mỗi người.
Nói về chuyên môn hay kiến thức, thì All không bằng một phần nhỏ của Cát Bụi, vì All nghe nói Cát Bụi là Master ở Úc, còn All chỉ là dân học đại học cùi bắp, lại là liên thông nữa! All rất tôn trọng trình độ và kiến thức sâu xa, chắc chắn của Cát Bụi. Nhưng việc khác biệt trình độ cũng không ngăn cản anh chị em chúng mình trao đổi cảm nhận và cảm nghĩ, đúng không Cát Bụi nhỉ?

Theo cách nhìn nhận của All là: bài viết ở trên mang nhiều ý nghĩa thực tế và tính nhân văn, người đọc có thể như vỡ òa một cảm xúc và rút cho mình một kinh nghiệm sống, cho đến khi đọc comment của Cát Bụi thì... hụt hẫng.
Cát Bụi viết không sai, chỉ là dễ tạo cho người khác sự hiểu lầm. Bài viết nói về câu nói dối chân thành có thể nâng đỡ và cứu mạng người khác, bình luận của Cát Bụi cho rằng đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối, có nghĩa là nói dối vẫn là tội trong mọi trường hợp?! Vậy trong những trường hợp như câu chuyện nêu, thì người Công giáo vẫn nên nói thật, mặc dù biết rằng điều ấy có thể đẩy người ta vào tuyệt vọng?!
Lề luật được đặt ra là để mọi người theo đó mà sống tốt, và sống dồi dào, chứ không đẩy người ta vào chỗ chết. Còn nhớ ngày xưa Thầy Giêsu đã nhiều lần "cả gan" chữa bệnh trong ngày Sabat, liền bị các nhà biệt phái và Pha-ri-siêu bắt lỗi và tìm cách giết Thầy, nhưng Thầy đã bình tĩnh đối đáp bằng một số câu chuyện và tuyên bố "Ngày Sabbath được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày Sabbath. Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày Sabbath.". All cũng nghĩ như Thầy, mình đừng quá cứng nhắc khi áp dụng lề luật, mà trên hết phải là đức ái, vì Thiên Chúa chúng mình là Thiên Chúa Tình Yêu.

Mình gởi tặng Cát Bụi và các bạn một bài chia sẻ liên quan vấn đề này:

TÌNH YÊU VÀ LUẬT LỆ
ĐIỀU NÀO QUAN TRỌNG HƠN?

Nguyễn Chính Kết
1. Hai cung cách giữ đạo khác nhau
Trong bài Tin Mừng về việc Đức Giêsu làm sáng mắt một người mù bẩm sinh vào ngày sabát (Ga 9,1-41), ta thấy hai não trạng hay hai cung cách giữ đạo khác nhau giữa Đức Giêsu và người Pharisêu. Một đằng nhìn thấy con người để yêu thương, và còn một đằng chỉ nhìn thấy lề luật, nguyên tắc để tuân giữ. Nghĩa là một đằng quan trọng hóa con người, còn một đằng quan trọng hóa lề luật. Khi thấy một người mù cần được giúp đỡ, thì Đức Giêsu động lòng thương và ra tay cứu giúp, bất chấp hôm đó là ngày sabát, là ngày mà luật Môsê cấm ngặt không được làm việc. Như vậy, Ngài coi việc cứu người quan trọng hơn việc giữ luật sabát, cho dù đây là luật buộc rất ngặt: người vi phạm ở mức nghiêm trọng có thể bị tử hình (x. Xh 31,14-15; 35,2). Còn người Pharisêu coi việc giữ luật sabát quan trọng hơn việc cứu người, vì đây là luật buộc rất ngặt. Theo họ, thà để người khác tiếp tục bị mù, bị thiệt hại, bị chết, còn hơn là vi phạm lề luật của Thiên Chúa.

Đọc thêm (http://www.maranatha-vietnam.net/doc/M38/tinh_yeu_va_luat_le_38.htm)


Thân mến!

Cát Bụi
08-05-2012, 10:24 AM
Xin chân thành cảm ơn những lời chia sẻ tâm tình của Anh All.

Trước hết cho CB xin đính chính là mình không có ý đề cập đến bằng cấp chuyên môn như một cái thước đo lường chân lý. Thú thật với các bạn, với sự hiểu biết hạn hẹp của mình, mình không đáng xách dép cho những người thầy hiện tại của mình. Họ là những người thầy sẽ đánh giá khả năng học tập của mình nhưng họ đều ân cần quá mức giới hạn để giúp đỡ mình trong những lúc cần thiết. Dưới sự dìu dắt tận tình của các thầy mình vững tin hơn để luôn luôn học hỏi trau dồi kiến thức hầu mong một ngày nào đó sẽ nối gót các thầy trên con đường phát triển sự hiểu biết của nhân loại về tình yêu của Thiên Chúa trong đức tin Ki-tô Giáo. Khi nào có dịp CB sẽ giới thiệu với các bạn những người thầy của mình để các bạn cũng có dịp được học hỏi từ những con người chân chất nhưng đầy ắp niềm tin yêu ấy.

Cái may mắn (hồng ân) mà Chúa ban cho mình là mình được tiếp cận trực tiếp mặt đối mặt với các thầy hàng tuần như tiếp cận với các bậc cố vấn về nhân bản, đức tin và ý nghĩa cuộc sống. Mình luôn luôn phải đưa ra một quyết định và hoàn toàn phải chịu trách nhiệm cho quyết định của mình nhưng thường thì mình không quyết định việc gì quan trọng trước khi tham khảo ý kiến của các thầy. Đó là lý do mà mình đề nghị với các bạn nên tìm đến những người chuyên môn để hỏi ý kiến của họ, không chỉ riêng cho một trường hợp nhỏ nhoi liên quan đến CB (nếu có) nhưng trong tất cả những quyết định quan trọng trong đời sống hàng ngày. Ao ước của mình là diễn đàn chúng ta sẽ chiêu mộ được những người này để hướng dẫn, nâng đỡ và an ủi chúng ta trong cuộc sống đức tin.

Cảm ơn các bạn đã và đang tạo cho mình cơ hội để học hỏi từ các bạn. Hy vọng chúng ta sẽ một ngày một hiểu nhau hơn và gắn bó với nhau hơn trên con đường một chiều hướng về Thiên Chúa là Đấng Chân - Thiện - Mỹ.


Thân mến

Mai Tín
08-05-2012, 02:44 PM
Hy vọng chúng ta sẽ một ngày một hiểu nhau hơn và gắn bó với nhau hơn trên con đường một chiều hướng về Thiên Chúa là Đấng Chân - Thiện - Mỹ.


Thân mến

"Thái độ tự mãn và kiêu ngạo gây ra rất nhiều tai hại cho con người trong mối tương quan với Thiên Chúa và với tha nhân: Với Thiên Chúa, thái độ tự mãn làm con người không nhận ra sự thật Thiên Chúa muốn mặc khải và dạy dỗ con người; nó cũng ngăn cản con người nhận ra tội lỗi của mình và nài xin lòng thương xót của Thiên Chúa. Với tha nhân, thái độ kiêu ngạo làm con người không học hỏi được những điều hay lẽ phải từ tha nhân, và làm cho con người tức tối khó chịu khi không được những gì tha nhân có. Nó cũng ngăn cản không cho con người tìm thấy được bình an thực sự cho tâm hồn".

Các bạn thân mến,
Ở trên là câu mà Phúc Thanh đã trích dẫn từ bài giảng của cha Anthony Đinh Minh Tiên, dòng Đaminh.
Phúc Thanh đã có may mắn được học 6 năm trong học viện Đaminh (đường Nguyễn Thái Sơn, Gò Vấp). Đó là một quãng thời gian thật tuyệt vời, vì hàng ngày được học hỏi, tiếp xúc với các cha giáo của các Dòng Đaminh, Dòng Phanxicô, Dòng Tên, Dòng Ngôi Lời và các giáo sư như Nguyễn Khắc Dương (Triết học Đông Phương), Nguyễn Gia Tường (Hán Nôm), Nguyễn Anh Thường (Triết học Mac)... Nhiều trong số các cha giáo đã qua đời như cha Gioakim Nguyễn Văn Liêm OP ., cha Giuse Đỗ Ngọc Bảo OP...

Ngày ấy, mỗi tiết học là một khám phá mới mẻ. Thú vị hơn khi trong lớp học, có những anh cứ chăm chăm mà bênh vực cho một học thuyết mà anh ta thích: người thì ngả theo triết Đông, người thì ngả theo triết Tây. Vui nhất là có một anh thuộc dòng Chúa Cứu Thế, cứ một mực bênh vực học thuyết Karl Marx... Phúc Thanh cũng là một trong những anh chàng thuộc hàng "top cãi", tiết học nào cũng nhanh nhảu đứng lên phát biểu om xòm, lý sự với cha giáo. Những lúc ấy cha giáo chỉ có...nhe răng cười.

Thế rồi, ngày tốt nghiệp, điều mà tất cả mọi anh em học được trong 6 năm là: “Các con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo” (x. Mt 28: 19-20). Đó là mệnh lệnh của Chúa Giêsu. Và lời rao giảng, không gì khác hơn là rao giảng về chính Người, Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống.

... Năm tháng trôi qua, Phúc Thanh đã phải trải qua bao cái "ngã ba", thậm chí là "vòng xoay" của cuộc đời. Nhưng rồi, đến lúc phải dừng chân (như có bạn đã nói: nhận ra Thánh Ý Thiên Chúa trong cuộc đời mình).
Những gì đã được học trước đây thật chẳng là gì, nếu cứ coi đó như là một mớ kiến thức, và nếu cứ ra cái vẻ ta đây trí thức, hiểu biết, chắc Phúc Thanh đã trở thành kẻ cao ngạo mất rồi. Nói như lời Thánh Thomas Aquino: "Sau những gì Chúa tỏ cho tôi (vào ngày lễ thánh Nicholas), thì dường như tất cả những gì tôi đã viết đều vô giá trị. Vì thế, tôi không thể viết thêm gì nữa.Thiên Chúa luôn vượt trên bất cứ những gì trí khôn và tâm hồn con người có thể nghĩ ra. Cái cốt lõi, chính là thái độ sống hằng ngày.
Thánh Phaolo đã nói: "Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, nhưng nếu không có đức ái, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm chọe xoang xoảng. Giả như tôi được ơn nói tiên tri và biết được hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được đức tin mạnh mẽ đến chuyển núi dời non, nhưng nếu không có đức ái, thì tôi cũng chẳng là gì. Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, nhưng nếu không có đức ái, thì cũng chẳng ích gì cho tôi”.

Thiên Chúa đã Cứu Độ chúng ta rồi. Chúng ta đang sống trong thời đại Cứu Độ - thời đại của Chúa Thánh Thần. Nhưng sao vẫn còn đó những mảng đen của cuộc đời? Có phải vì thế mà diễn đàn mới có cái mục "lãng đãng" này. Lãng đãng! Chẳng ai mà không lãng đãng. Đó là thân phận kiếp người, và chỉ nhìn lên Thánh Giá, nơi treo Đấng Cứu Độ, cảm nhận hơn là lý luận. Vì chẳng có cái lý luận nào của con người có thể diễn tả trọn vẹn Tình Yêu của Thiên Chúa dành cho con người.
Thân thương.

catarina_hang
08-05-2012, 05:08 PM
Mọi người nói gì khó hiểu quá, nhưng em cũng không biết hiểu sao đối với câu chuyện trên đây. Nói dối như thế nào? Em cũng cảm thấy kết luận đưa ra từ câu chuyện có lý, nhưng mà em vẫn nghĩ sẽ không có kết quả đúng trên một nền tảng không đúng, mà nói dối là không đúng rồi. Em nhớ Kinh Thánh cũng có câu " có thì nói có, không thì nói không. Thêm bớt điều gì là do ma quỷ". Vậy thì xử lý thế nào đây ta?

Mai Tín
08-05-2012, 06:09 PM
Một lời nói dối trong tình yêu có thể cứu người và một lời nói thật phũ phàng có thể giết người. Tất nhiên chúng ta sẽ chọn lời nối dối chân chính.

http://tongdosongdaovt.blogspot.com/2012/05/normal-0-false-false-false_06.html#more

http://nl7.upanh.com/b5.s26.d2/d1cf60215dbc7dbd547c6c5d5b6bf595_44466687.bameanhh ung.jpg

Đây là bà Lê Thị Nghê, hiện 73 tuổi, sống với tâm trí điên tỉnh lẫn lộn trong ngôi nhà tạm tại thôn Linh Kiều, xã Hiệp Hòa, huyện Hiệp Đức, tỉnh Quảng Nam.
Năm 1969, trong một trận càn của lính Mỹ, cô gái Lê Thị Nghê ôm đứa con 3 tháng tuổi cùng với dân làng vào trốn trong hang núi Hòn Kẽm. Nhưng vì đứa bé khóc quá, người mẹ trẻ sợ lộ, nên đã chôn sống đứa con ba tháng tuổi của mình. Đứa bé chết đi, đã cứu sống hàng trăm tính mạng của người dân.
Người mẹ này sao nhẫn tâm giết con vậy? Sao bà lại giết con để bảo vệ người khác, để rồi bây giờ, sau mấy chục năm, bà luôn bị ám ảnh bởi đã chôn sống con, và sống trong những con hoảng loạn, sợ hãi?
Phúc Thanh không chỉ một lần, mà nhiều lần xúc động nghẹn ngào khi đọc bài này, đã được đăng trên báo Tuổi Trẻ Chủ Nhật (Phúc Thanh không nhớ ngày tháng nào, nhưng hình này Phúc Thanh luôn lưu trong máy tính, và có thiết kế một Slide về câu chuyện này, và trong những kỳ tĩnh tâm Giới Trẻ, Phúc Thanh thường chiếu và để các bạn suy nghĩ).
Trở lại câu chuyện của bạn Têrêxa Nhỏ Bé, tôi thiết nghĩ, câu chuyện đó rất đơn giản, không có gì phải phân tích mổ xẻ thêm nữa, bởi thực tế cuộc sống, sự gian dối khác xa với "nói lối" để bảo vệ sự thật hoặc một lý do tích cực.
Thánh Têrêxa Hài Đồng từ khi còn nhỏ, phó phó dâng những hy sinh rất nhỏ nhặt, mục đích làm đẹp lòng Chúa. Một lần chơi nhảy dây với các chị, Têrêxa rất mệt và khát nước, các chị lấy nước đem cho Têrêxa uống, nhưng Têrêxa "nói dối": "Em không khát, em không uống đâu". Nhưng trong tâm trí, Têrêxa nói với Chúa: "Con xin dâng sự hy sinh nhỏ bé này vì phần rỗi các linh hồn" - Đó là một sự nói dối của một đứa bé, một đứa bé đã nên thánh - Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu.
Têrêxa Nhỏ Bé đã viết câu chuyện trên, và nếu có thể "nói dối trong tình yêu để cứu giúp một người", thì hãy cứ làm như thế. Thiên Chúa không ích kỷ và không ngu ngơ để không hiểu ý con cái của Ngài.
Thương thương.

Cát Bụi
08-05-2012, 07:41 PM
Mọi người nói gì khó hiểu quá, nhưng em cũng không biết hiểu sao đối với câu chuyện trên đây. Nói dối như thế nào? Em cũng cảm thấy kết luận đưa ra từ câu chuyện có lý, nhưng mà em vẫn nghĩ sẽ không có kết quả đúng trên một nền tảng không đúng, mà nói dối là không đúng rồi. Em nhớ Kinh Thánh cũng có câu " có thì nói có, không thì nói không. Thêm bớt điều gì là do ma quỷ". Vậy thì xử lý thế nào đây ta?

"Sự thật sẽ giải phóng các ông."
(Gio-an 8:32)

Có lẽ nền giáo dục của mỗi địa phương mỗi khác và quan niệm sống của mỗi người mỗi khác.

Theo thiển ý của Cát Bụi thì hãy can đảm đương đầu với sự thật. Có rất nhiều cách để truyền đạt một sự thật mà không phải mang tội nói dối. Đôi khi cách ấy chỉ đơn giản là sự thinh lặng. Ngoài ra còn có rất nhiều cách khác mà Chúa cho mỗi người một sự khôn ngoan riêng để biết cách trình bày một sự thật mà không làm hại người và cũng không tổn hại lương tâm mình.

Mỗi hoàn cảnh mỗi khác nhưng điều trên hết là phải tôn trọng sự thật.

Pere Joseph
08-05-2012, 08:36 PM
Topic này thú vị, trước hết, cảm ơn Teresa về bài viết hay!

Câu nói: "Đạo Công Giáo không chấp nhận thuyết tương đối." cũng là một câu nói tương đối, không phải một tín điều. Thuyết tương đối mà một số vị chủ chăn (có Đức Giáo Hoàng Biển-đức 16) đã lên tiếng cảnh báo thế giới là thuyết cho rằng tất cả mọi sự là tương đối, kể cả những chân lý có tính tuyệt đối (ví dụ: Thiên Chúa). All nói tốt về điểm này trong comment ở trên.

Anh chị em mình đủ từng trải để tránh 2 thái cực: tương đối hóa những điều tuyệt đối và tuyệt đối hóa những điều tương đối. Chúng ta tin rằng Thiên Chúa là Đấng tuyệt đối và có những giá trị tuyệt đối xuat phát từ Thiên Chúa (ví dụ: sự sống). Song song với điều này, chúng ta cũng biết con người và cuộc sống con người là một hê thống phức tạp nhưng có tính tương đối, và vì thế chúng ta cũng cần uyển chuyển. Vấn đề là làm sao cho thăng tiến các giá trị yêu thương, sự sống, hòa bình, an lành.

Cảm ơn anh chị em trao đổi với nhau trong tinh thần lắng nghe, yêu thương, hòa thuận!
Chúng ta tiếp tục bước theo Thầy trong hân hoan.

Cát Bụi
28-05-2012, 04:31 PM
Mời các bạn tham khảo một bài viết liên quan đến vấn đề mà chúng ta đang bàn đến.

NGƯỜI CÔNG GIÁO PHẢI TÔN TRỌNG SỰ THẬT NHƯ THẾ NÀO?
Thiên Chúa là Chân, Thiện, Mỹ tuyệt đối. Nghĩa là chỉ nơi Ngài mới có chân lý hay sự thật, sự thiện hảo và tuyệt mỹ mà thôi.

Chúa Giêsu cũng đã nói rõ điều này với các môn đệ: “Thầy là đường là sự thật và là sự sống.” (Ga 14:6) . Như thế, tôn trọng sự thật, sống và hành động trong chân lý là bước đi theo Chúa Kitô, sống theo đường lối của Thiên Chúa là làm điều đẹp lòng Chúa nhất vì nó thể hiện cách cụ thể ước muốn thuộc về Ngài là nguồn mạch mọi chân lý, công bình, yêu thương, nhân hậu, khoan dung và tha thứ.

Thế giới ngày nay điên đảo chỉ vì con người ở khắp nơi không biết tôn trọng sự thật, thích thề gian , dối trá, chà đạp công lý và bác ái để thi nhau làm những điều gian ác, xấu xa, không xứng đáng với nhân phẩm và địa vị của mình là "linh ư vạn vật" theo tinh thần văn hóa Đông Phương.

Ngạn ngữ Việt-Nam có câu: “cái lưỡi không xương trăm đường ngoắt ngoéo”, hoặc “yêu nên tốt ghét nên xấu”. Có nghĩa là chỉ vì tư lợi hay đố kỵ hiềm khích, mà người ta có thể dễ dàng đổi trắng thay đen, vo tròn, bóp méo sự thật để phục vụ cho lợi ích của riêng mình hay của phe nhóm của mình.

Đáng buồn thay là một số người có trách nhiệm và sứ mạng rao giảng chân lý, làm chứng cho sự thật, lại nhắm mắt, bịt tai trước những thực tế gian ác, dối trá, lừa đảo, bất công và bóc lột người của chế độ cai trị. Tệ hại hơn nữa là họ còn trơ trẽn uốn ba tấc lưỡi để ca tụng bản chất xảo trá, gian dối, phi luân và vô nhân đạo để cầu lợi hoặc muốn được tiến cử trong tham vọng uy quyền.

Nhưng họ quên một điều rất quan trọng là , dù nhìn dưới góc độ nào, thần học hay triết học mà kết quả lượng giá (evaluated) thực tiễn cho thấy không hề mang lại hay phục vụ cho lợi ích tinh thần và vật chất chính đáng của con người, thì mọi lý thuyết, chủ thuyêt hay học thuyết kia chỉ đáng quăng vào thùng rác mà thôi. Chúa nói: " ai có tai nghe, thì nghe." ( Mt 13 : 43; Mc 4: 23; Lc 8:8)

Chính vì không muốn hay không biết phân biệt làn ranh giữa sự thật và sự gian dối, sự thiện và sự dữ, cũng như không lấy sự thật làm thước đo cho mọi suy tư, quyết định và hành động nên không một ai có thể thuyết phục được người khác tin những hứa hẹn hoa mỹ về một thiên đường trần gian, dù hiểu theo cánh chung luận nào.

Riêng trong phạm vi tương giao giữa người với nhau, nếu không tôn trọng sự thật thì không ở đâu người ta có thể xây dựng được một liên hệ tốt đẹp, lâu bền đểlàm chung được việc gì hữu ích, vì chỉ có sự thật mới giải thoát con người khỏi “mọi thứ gian ác, mọi điều xảo trá, giả hình và ghen tương cùng mọi lời nói xấu gièm pha.” ( 1 Pr 2:1)

Để tránh nguy cơ gian xảo đó, điều răn Thứ Tám của Chúa “cấm tráo trở sự thật trong mọi giao tiếp với tha nhân. Lời truyền dạy luân lý này xuất phát từ ơn gọi của dân thánh là dân được chọn làm nhân chứng cho Thiên Chúa là Đấng chân thật và là chân lý.” (x. SGLGHCG, số 2464).

Sau đây là các tội phạm đến chân lý tức nghịch giới răn thứ tám cần phải tránh:

1- Nói dối là trực tiếp chối bỏ hay tráo trở sự thật về một sự kiện nào đó. Thí dụ, chối không nhận tội để khỏi bị phạt hay bồi thường thiệt hại cho người khác. Tùy hoàn cảnh và sự việc mà tội nói dối trở nên nặng hay nhẹ. Thí dụ, nói dối về phẩm chất của một món hàng để bán với giá cao, gây thiệt hại cho người tiêu thụ, thì lỗi đức công bằng và bác ái, đòi hỏi phải tôn trọng lợi ích tinh thần và thể lý của người khác như lợi ích của chính mình. Ngược lại, nếu nói dối về đời tư và lý lịch cá nhân để lường gạt tình và tiền của ai sẽ gây thiệt hại nặng cho người khác hơn là nói dối về phẩm chất món hàng.v.v . Thí dụ : nói dối mình chưa có chồng hay vợ để lừa gạt người khác kết hôn. Trong trường hợp này, hôn phối sẽ không thành sự (valid) theo giáo luật vì gian dối.

2- Làm chứng gian và bội thệ (false witness and perjury): đây là tội nặngkhông những đối với luật pháp xã hội mà đặc biệt nghịch điều răn thứ tám của Chúa truyền dạy xưa kia: “Ngươi không được làm chứng gian hại người”. ( Xh 20:16). Sau này, khi rao giảng Tin Mừng Cứu Độ, Chúa Giêsu cũng đã căn dặn các môn đệ: “Nhưng hễ ‘có’ thì phải nói ‘có’, ‘không’ thì phải nói ‘không’. Thêm thắt điều gì là do ma qủy.” (x Mt 5:37)

Trong đời sống xã hội ở khắp nơi ngày nay, làm chứng gian và bội thệ có thể làm thiệt hại lớn lao cho người khác và ngăn cản thi hành công lý. Một phạm nhân có thể bị tù tội nhiều năm hay được trắng án vì lời chứng thực hay thề gian của nhân chứng. Vì thế, người bội thệ – hay thề gian – sẽ bị pháp luật trừng phạt đích đáng.

Trong Giáo Hội, làm chứng gian cũng gây trở ngại cho việc thành sự ( validity) của bí tích. Thí dụ, “chứng gian cho một người đã kết hôn để người này dối gạt kết hôn với người khác thì hôn phối không thành sự (invalid).” (Giáo luật số 1098). Người chứng gian chắc chắn phạm tội lỗi giới răn Thứ Tám. Riêng ở Mỹ, khai gian (nói dối) để hưởng các trợ cấp xã hội như wellfare, foodstamps, single parent, bồi thường tai nạn xe cộ ... đều có tội phạm điểu răn thứ tám và lỗi đức công bình. Ai giúp người khác khai gian, thề dối để kiếm lợi đều có tội nghịch điều răn thứ tám và phép công bình, đòi hỏi phải tôn trọng của công cũng như của riêng. Nghĩa là không thể nói : khai gian để lấy tiền của chánh phủ hay của công ty thì không có tội. Không có giáo lý nào dạy hay cho phép làm điều này.

Trường hợp không buộc phải nói sự thật:

Tuy nhiên, trong thực hành, luật đòi tôn trọng sự thật cũng không gạt bỏ thi hành đức bác ái Kitô Giáo trong một số trường hợp. Nghĩa là có những hoàn cảnh người ta không buộc phải nói sự thật cho người khác biết. Về điểm này, Giáo lý của Giáo Hội nói rõ như sau :" Vì lợi ích và sự an toàn của tha nhân, sự tôn trọng cuộc sống riêng tư và công ích, đó là lý do đủ để không cho người ta biết điều họ muốn biết.” (x. SGLGHCG, số 2284). Cụ thể áp dụng như sau:

1- Liên quan đến bí tích hoà giải, cha giải tội không được phép tiết lộ bất cứ điều gì nghe được từ hối nhân trong toà giải tội, dù đó là lời thú tội ngoại tình hay sát nhân. Nghĩa là không được dùng những điều nghe được trong toà giải tội để tố cáo hay làm hại ai vì bất cứ lý do nào. Đây là ấn toà cáo giải (seal of confessions) buộc mọi linh mục phải tuyệt đối giữ kín. Ai vi phạm sẽ bị vạ tuyệt thông tiền kết. (x. Sđd,số 2490; giáo luật số 983 &1388 triệt 1)

2- Trong xã hội, những người có bổn phận giữ gìn bí mật quốc phòng liên hệ đến an ninh quốc gia, những luật gia, tâm lý gia, tâm lý trị liệu (psychotherapist) đều không được phép tiết lộ những bí mật quân sự và nghề nghiệp đòi buộc phải giữ kín vì lợi ích của quốc gia hay của các thân chủ đã tín nhiệm tiết lộ cho mình. Các bác sĩ cũng không cần phải nói sự thật về bệnh tình cho bệnh nhân biết để tránh gây hoảng hốt và thất vọng cho họ. (x. Sđd ,số 2491).

3- Riêng về đời tư của người khác, dù biết sự xấu của ai thì vì đức bác ái, không được tố cáo cho người khác biết về sự xấu còn đang trong vòng kín đáo. Thí dụ, biết người nào đang ngoại tình với ai, nhưng chuyện này còn trong vòng kín ít người biết. Mình biết được, thì đức bác ái đòi buộc không được tố cáo thêm cho người khác biết khiến sự xấu trở thành công khai, gây thiệt hại nặng cho danh dự của người liên hệ. Nếu có, trong trường hợp này, chỉ nên cầu nguyện cho họ, và nếu thuận tiện, thì tìm cách kín đáo khuyên bảo họ theo tinh thần lời dạy của Chúa Giêsu về việc "sửa lỗi anh em" (Mt 18: 15-17 ) mà thôi.

Nói khác đi, không ai có bổn phận phải đi tố cáo cho người khác những gì hoàn toàn thuộc về đời tư của một cá nhân, một gia đình. Nhưng ngược lại, nếu cá nhân hay tập thể làm những điều xấu có hại cho lợi ích chung của nhiều người khác hay cho cả c t món hàng u00EC vì công ích chung, lại buộc phải tố cáo sự xấu hay gian dối . Thí dụ, nếu biết rõ người nào đã có gia đình, nhưng đang tìm cách lấy người khác bằng cách nói dối là chưa hề kết hôn, hay người phối ngẫu đã chết, thì vì lợi ích của người đang bị dối gạt, và của người phối ngẫu đang bị phản bội kia, người biết có bổn phận phải tố cáo việc này với thẩm quyền có trách nhiệm. Cụ thể là trình sự việc cho linh mục đang giúp lo thủ tục kết hôn cho người kia biết để ngăn chặn kịp thời sự xấu, tai hại. Đây là việc bác ái, công bằng và lương tâm đòi buộc phải làm. Nếu không, sẽ có lỗi là dung túng hay cộng tác vào việc xấu đã biết.

Cũng vậy, khi biết rỏ có kẻ làm hàng giả, pha chế đồ ăn với hoá chất có hại cho sức khoẻ của người tiêu thụ thì cũng buộc phải tố cáo để tránh cho công chúng khỏi bị thiệt hại do việc làm thiếu lương thiện nói trên gây ra.
Cũng thế, với những kẻ đang lường gạt phụ nữ dưới chiêu bài “hôn nhân ngoại quốc” hay tuyển mộ công nhân đi làm xa với lương cao nhưng thực tế chỉ là mua bán những phụ nữ đáng thương này cho dịch vụ mãi dâm hay nô lệ tình dục rất tội lỗi và khốn nạn này, thì buộc phải lên tiếng tố cáo việc làm vô đạo này của lũ người vô luân, mất hết lương tri đó cho công luận biết để cứu nguy cho các nạn nhân. Đây là vấn đề lương tâm và đạo đức buộc phải làm, không thể bỏ qua được. Nếu không, sẽ có tội dung thứ hay cộng tác vào việc làm tội lỗi của kẻ khác. Cách riêng, các linh mục có bổn phận dạy dỗ cho giáo dân biết về vấn đề này vì lợi ích thiêng liêng của họ. Do đó, không nên chứng hôn cho những cặp muốn lấy nhau để được ra nước ngoài, chứ không vì yêu thương và muốn sống bí tích hôn phối thực sự.

Ngoài ra, nếu biết rõ ai không phải là tín hữu Công giáo, hoặc ai đang sống chung như vợ chồng mà chưa kết hôn trong Giáo Hội, nhưng cứ lên rước Mình Máu Thánh Chúa khi tham dự Thánh Lễ, thì người biết phải tố cáo việc này cho cha xứ nơi các đương sự đến dự thánh lễ để ngăn cản họ, vì theo giáo lý, giáo luật họ không được phép làm như vậy.
Cũng trong trường hợp tương tự, nếu biết kẻ sát nhân đang lẫn trốn ở đâu, nhất là biết có kẻ khủng bố đang dự định phá hoại, đặt bom ở chỗ nào, thì buộc phải tố cáo kín cho nhà chức trách biết để bắt và trừng trị những kẻ đó hầu tránh tai họa lớn cho nhiều người.

Nhưng nếu có người đang cầm dao hoặc súng đi tìm ai để sát hại, thì lại không được chỉ chổ trốn của nạn nhân cho hung thủ. Nếu chỉ chỗ để nạn nhân phải thiệt mạng thì sẽ mắc tội cộng tác vào việc sát nhân. Không ai buộc phải ngay thẳng, nói thật trong trường hợp này, vì kẻ mưu sát là kẻ đang muốn làm sự dữ, nên tuyệt đối không ai được phép cộng tác vào việc độc dữ này vì bất cứ lý do gì.

Tóm lại, nói chung, phải tôn trọng sự thật vì Thiên Chúa là Ðấng chân thật. Không được nói dối và thề gian để mưu tư lợi hay để làm hại ai. Tuy nhiên cũng có những trường hợp cho phép người ta không cần nói sự thật vì lợi ích chung hay riêng, như đã nói ở trên..

Mặt khác, cũng vì tôn trọng sự thật và để tránh những thiệt hại và lạm dụng của những người gian manh hay không hiểu rõ giáo lý, chúng ta cũng phải vì lương tâm mà lên tiếng tố cáo những sai trái của người khác trong các trường hợp cụ thể nói trên đây.

LM Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn
http://www.conggiaovietnam.net/index.php?m=module2&v=detailarticle&id=30&ia=9475

duaconhoangdang
12-04-2013, 12:25 PM
Hôm nay ngồi đọc lại tất cả các comment của các anh - chị - các bạn mình nhận ra được nhiều điều. Tuy nhiên theo như mình nghĩ thì người viết chỉ muốn bày tỏ sự cảm nhận của mình trong những trường hợp cá biệt và sự cảm nhận ấy rất thật, rất sâu sắc và đáng để cho chúng ta đồng cảm, ghi nhận... Thiết nghĩ diễn đàn là nơi chúng ta, những anh em của cùng 1 Cha, những con chiên của Thiên Chúa chia sẻ những cảm xúc, những tâm tư, cũng có thể chỉ là 1 niềm vui, nỗi buồn với tất cả mọi người. Chuyện đúng hay chuyện sai thì do mỗi người cảm nhận và hãy dành riêng cho bản thân mỗi người, xét cho cùng thì giữa cái đúng và cái sai cũng còn tùy vào thái độ tiếp cận vấn đề của chúng ta nữa, đi đến cuối cùng của vấn đề thì chỉ có Thiên Chúa là đấng giàu lòng nhân từ và hay thương xót sẽ quyết định việc chúng ta làm là đúng hay là sai, mình thiết nghĩ là như thế. Có nhiều chuyện chúng ta chỉ nhìn thấy bề nổi của vấn đề, sẽ có rất nhiều lý do, vấn đề đưa đến quyết định hay hành động của chủ thể vì thế khi nhìn từ ngoài vào, dù cho là chúng ta nhìn ở nhiều góc cạnh khác nhau đi chăng nữa thì bất cứ lời nhận xét và xét đoán nào cũng chưa hẳn là chính xác hay đúng đắn.

Tất cả chúng ta, những người là anh em của Cha trên trời hãy sống và hành động trong tình thương yêu và sự hiệp nhất. Mỗi người có 1 cách sống, 1 cách suy nghĩ và 1 cách giữ đạo khác nhau, chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau thật nhiều và hãy xin Thiên Chúa giúp chúng ta nhận ra thánh ý của Ngài trong từng hoàn cảnh, từng sự việc. Con người chúng ta dù là giáo sư, dù là tiến sĩ hay là ai đi nữa thì cũng chỉ là những tạo vật của Thiên Chúa và đều là những con người yếu đuối, mỏng giòn và không ai là không có sai lầm, thiển cận và định kiến...

Một vài dòng chia sẻ cùng các anh chị trong diễn đàn, hy vọng chúng ta hãy đón nhận những chia sẻ, cảm xúc, tình cảm rất đời thường của nhau để ngày càng có nhiều thành viên tham gia và chia sẻ trong diễn đàn GTCG hơn. Họ sẽ không sợ bị ném đá, sợ bị comment phê bình là suy nghĩ chưa đúng, chưa đủ và trình độ.... Mong sao diễn đàn chúng ta sẽ là nơi thắp sáng niềm tin, là nơi thắp lên những ngọn nến đức tin đang le lói hoặc đã bị tắt từ lâu.

Nguyện xin Mẹ Maria cầu nguyện cho tất cả chúng ta, nguyện xin Chúa Thánh Thần thêm ơn soi sáng, nguyện xin Thiên Chúa ban ơn cho chúng ta nhận ra sự yếu đuối mỏng giòn nơi mỗi con người, từ đó chúng ta có thể đón nhận nhau trong tinh thần hiệp nhất, yêu thương và khiêm nhường

Chia sẻ của một ngọn nến đức tin đã gần tắt...