PDA

View Full Version : Kịch bản canh thức Giáng sinh: SỐNG ĐẠO HÔM NAY



halleluyah
27-10-2010, 11:53 PM
http://www.tnttvn.com/truyenthong/uploads/News/pic/small_1288153261.nv.jpg (http://www.tnttvn.com/truyenthong/uploads/News/pic/1288153261.nv.jpg)

Đêm đông tuyết trắng phủ đầy,

Muôn loài muôn vật còn say giấc nồng.

Hỡi người, người có biết không ?

Vua Trời giáng thế giữa đồng rét run !

SỐNG ĐẠO HÔM NAY





Đêm đông tuyết trắng phủ đầy,
Muôn loài muôn vật còn say giấc nồng.

Hỡi người, người có biết không ?
Vua Trời giáng thế giữa đồng rét run !
Vâng, kính thưa cộng đoàn phụng vụ Đêm nay, đêm sống lại mầu nhiệm tình yêu, đêm lưu dấu lịch sử nguồn ơn cứu độ tuôn tràn trên con người. Đêm Ngôi Hai Thiên Chúa từ bỏ ngai vàng điện ngọc xuống thế để nhận lấy thân phận mong manh như loài người chúng ta. Đêm đất trời hoà kết mối duyên xưa. Đêm chia sẻ, cảm thông với những người hèn kém, khổ đau. Đêm bừng ánh hy vọng cho chúng ta, những tội nhân đang cần được giải thoát khỏi ách nô lệ của tội.... Vâng một đêm lịch sử và ý nghĩa, vì thế kính mời cộng đoàn, cùng sống lại hành trình tình thương trải rộng trên lịch sử nhân loại, cùng đưa tới lối sống đạo hôm nay thế nào cho tương xứng với tình yêu ấy.




THIÊN CHÚA TẠO DỰNG - ADAM VÀ EVA

Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa. Nhờ Ngôi Lời vạn vật được tạo thành : (Một em mặc áo quần đen như biểu trưng của bóng tối, nằm sẵn trên sâu khấu. Thiên Chúa đi ra, đưa tay phán : - Phải có ánh sáng, tức thì một em ăn mặc rực rỡ, sáng chói chạy ra.) ND : Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối, Thiên Chúa gọi ánh sáng là “ngày” và bóng tối là “đêm”. Đó là ngày thứ nhất.

(Thiên Chúa làm cử chỉ như phân rẽ hai em trắng và đen. Hai em vẫn đứng tại sân khấu) Thiên Chúa tiếp tục phán : - Phải có một cái vòm để phân rẽ nước phía dưới và nước phía trên.Tức thì có một em mang một cái vòm đi ra.
ND : Thiên Chúa gọi cái vòm ấy là trời. Đó là ngày thứ hai. Thiên Chúa tiếp tục phán : - Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi. Tức thì có 3 em cầm dãi lụa xoay tròn ra như nước cuộn về một chỗ. 3 em cầm bitis tô màu đất đá xoay về một chỗ.
ND : Thiên Chúa gọi chỗ cạn là đất và chỗ nước tụ lại là biển. Thiên Chúa tiếp tục phán : - Đất phải sinh thảo mộc xanh tươi. Tức thì từ những mảnh đất, đục sẵn, và các em chuồi ra những mầm xanh cũng làm bitis, hay có thể là cây thật.
ND : Đất đã trổ sinh thảo mộc và cây trái đủ loại. Đó là ngày thứ ba. Thiên Chúa thấy mọi sự đều tốt đẹp. Thiên Chúa tiếp tục phán : - Phải có những vầng sáng trên vòm trời để phân rẽ ngày với đêm. Tức thì có 1em làm mặt trời, 1 em làm mặt trăng và 1 em làm ngôi sao (hoặc có thể 2, 3 em làm ngôi sao)
ND : Thiên Chúa gọi vầng sáng lớn hơn là mặt trời, vầng sáng nhỏ hơn là mặt trăng. Đó là ngày thứ tư. Thiên Chúa tiếp tục phán : - Nước phải sản sinh những sinh vật và loài chim phải bay lượn trên mặt đất dưới vòm trời. Có thể đại diện 1cá, 1chim.
Thiên Chúa tiếp tục phán : . Đất phải sản sinh ra các sinh vật tuỳ theo loại : gia súc, loài bò sát và dã thú. Đại diện 1gà, 1rắn, 1cọp... Thiên Chúa chúc phúc cho chúng : - Hãy sinh sôi nảy nở đầy mặt đất.
ND : Thiên Chúa thấy mọi sự đều tốt đẹp. Đó là ngày thứ năm. Thiên Chúa phán : - Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất. Thiên Chúa đi vào và dẫn ra hai ông bà Adong Evà, Chúa giả làm như thổi sinh khí vào cho hai người.
ND : Thiên Chúa thấy mọi sự đều tốt đẹp. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Múa : “Từ Thuở hoang sơ” (cả thảy 19 em ngoài sân khâu, nhưng sáu em làm đất và biển cũng như em làm vòm trời khỏi cần múa, chỉ đứng tại chỗ nhún theo điệu nhạc, còn 12 em múa).
ND : Thiên Chúa tạo dựng mọi sự đều tốt đẹp, thế nhưng con người đã lạm dụng sự tự do, từ chối tình yêu và bất tuân lệnh Ngài. Để rồi từ đó, hậu quả của tội đã in đậm trên trang sử nhân loại, con người trở nên đối nghịch với Thiên Chúa, đối nghịch với nhau, đối nghịch với thiên nhiên và đối nghịch với chính mình, thảm hoạ chết chóc bao trùm trên nhân loại.









CAIN GIẾT ABEN


(Sắp sẵn hai bàn thờ dân lễ, một bên đặt trái cây và một bên là làm một con chiên giả - Abel đi ra hối :
Abel : Nhanh lên anh Cain, đã đến giờ dâng lễ vật cho Chúa rồi. (nói xong đi tới bàn thờ đặt trái cây và cầm lên xem, tiếp : Ôi chao, sao anh lại dâng cho Chúa những quả sâu, quả xấu thế này. Cain : Hừm, sao mày lảm nhảm nhiều chuyện quá. Tao dâng gì kệ tao. Những trái ngon thì để ăn kẻo uổng chứ.
Abel : Sao anh lại hà tiện với Chúa như vậy, Chúa ban cho anh biết bao nhiêu, ăn chẳng hết. Một khay trái cây này thì thấm vào đâu so với những gì anh đang được hưởng. Cain : Ừ, biết là không thấm vào đâu, nhưng dâng cho Ngài thì tao lại thấy tiếc.
Abel : Thật là lòng người tham vô tận. Thôi xin Chúa lòng lành đừng chấp tội anh. Nào chúng ta khấn dâng đi. (Cả hai quỳ trước lễ vật) Tiếng Thiên Chúa : Abel! Ta vui nhận lễ vật ngươi dâng với tất cả lòng thành yêu mến Ta.
Cain : (quay mặt qua hứ một cái, đứng dậy hất đổ bàn) Tiếng Thiên Chúa : Cain, sao ngươi lại giận dữ ? Nếu ngươi hành động tốt thì ngươi hãy ngẩng đầu lên đi, còn nếu ngươi hành động không tốt, thì tội đang nằm phục ở cửa, nó thèm muốn ngươi, nhưng ngươi phải chế ngự nó.
Cain : Abel, chúng ta ra ngoài kia đi. (Khi cả hai đi ra một chút trước sân khấu thì túm đầu em mình) Cain : Mi là thằng bày vẻ, để Thiên Chúa chê của tao dâng. Tao giết mi. (giả làm như đâm Abel)





Khi Ađam bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng, ông phải khổ cực vất vả tìm kiếm miếng cơm manh áo.
Một lần kia, trên đường lao dịch, Ađam vấp phải cái xác bất động của Abel. Ông nâng con dậy, vác trên vai, đem về đặt trong lòng Eva. Ông bà lay gọi, nhưng Abel không đáp lại.
ND : Trước đây, Abel đâu có trầm lặng như vậy ! Eva nâng tay đứa con yêu quý lên, bàn tay lại rơi xuống vô hồn. Trước đây không hề thấy như thế bao giờ ! Ông bà nhìn vào đôi mắt trắng dã vô tư một cách bí mật. Trước đây đôi mắt của Abel có vô tình như thế đâu ? Ông bà rất đỗi kinh ngạc. Nỗi kinh ngạc càng tăng dần cho đến lúc ông bà chợt nhớ lại lời Đức Chúa Trời : "Ngày nào ngươi ăn trái cây này, ngươi sẽ chết". Đó là cái chết đầu tiên trên thế giới.
ND : Chúa chỉ muốn sinh ra con người, cho họ sống trên đời là để yêu thương nhau, thế nhưng tội đã làm nảy sinh ra oán ghét, tranh chấp, thù hằn và chém giết nhau. Nhân loại ngày một sa đoạ, nổi loạn, bất trung... Thiên Chúa cảnh báo, Thiên Chúa trừng phạt, nhưng đặc biệt Thiên Chúa không bao giờ ngừng yêu thương. Giữa cảnh tối tăm của tội lỗi, giữa đêm trường đau thương của đau khổ tang thương, con người ngước nhìn lên, cầu khấn Thiên Chúa dủ lòng đoái thương Múa vọng: Hợp xướng 3 bài (7phút 40)


SỨ THẦN TRUYỀN TIN

ND : Muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,





Cứu loài người khỏi phận kiếp tội vương,


Cho hoàn lại chức vị Con Thiên Chúa






Để mai ngày được chia phúc thiên đường.



Truyền tin : Tốp múa với Thiên Thần truyền tin - Đức Maria (Theo CD)
ND : Đức Giêsu Kitô, vốn dĩ là Thiên Chúa, mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì, địa vị ngang hàng với Thiên Chúa , nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Múa theo CD
ĐỨC GIÉSU SINH RA





ND : Vinh danh Thiên Chúa trên trời cao, an vui cho người sống yêu thương. (Tốp Thiên Thần đứng tại chỗ làm theo câu đọc.) Đoạn nhạc dạo là chạy ra tốp thiên thần khác - Múa theo CD.
ND : Nghe tiếng Thiên Thần mời gọi

Mục đồng hoan hỷ khăn gói lên đường
Tìm xem Vua cả khôn lường,

Hiện đang sinh hạ nơi phương trời nào.
Thiên Thần vũ chung với mục đồng bài “Vui trời Bêlem”

ND : Tạ ơn Con Đức Chúa Trời,
Đã thương đến ở giữa đời chúng con.

Sẻ chia phận kiếp mỏng giòn,
Mang hoà bình đến cho toàn nhân sinh.

Múa : Emanuel - Hoàng tử hoà bình








Hoạt cảnh : Sống đạo hôm nay trong cách đối xử với đồng loại


ND : Thánh Giacôbê nói : “Có lòng đạo đức tinh tuyền và không tỳ ố trước mặt Thiên Chúa, là viếng thăm cô nhi quả phụ lâm cảnh gian truân, và giữ mình cho khỏi mọi vết nhơ của thế gian. Đặc biệt là phải kính trọng người nghèo, không đối xử thiên vị”. Vâng, kính thưa cộng đoàn phụng, Đức Kitô đã chọn lấy kiếp nghèo, không nơi nương tựa, còn chúng ta, chúng ta đã đối xử như thế nào với những người ngheo khổ ???
Bố : Tèo....... Tèo : Dạ.
Bố : Mày có biết hôm nay tao dọn tiệc đãi khách nhân ngày được thăng chức không ? Phải lo phụ tao một tay chứ. Trong khi tao dọn, mày đến mời lại những người tao đã lên danh sách, nghe chưa? Tèo : Ba ơi, sao con thấy danh sách mời của Ba nào là ông Tỉnh trưởng, nào là Tổng Giám đốc công ty này công ty nọ, họ chưa một lần đến nhà mình, chẳng hề quen biết gì.
Bố : Sao con dại quá, để ba nói cho con nghe, mình phải mời những người này là những người giàu có, thế lực, sau này họ sẽ là chỗ dựa vững chắc cho cha con mình đó. Tèo : Ba à, lâu nay ba cần đi chợ mua đồ giúp thì có Bác Tám, ba cần xây cái bể cá thì có Chú Tư, ba cần dọn dẹp nhà cửa thì có Chị Sáu, họ là những người hàng xóm quá tốt vậy sao ba không mời.
Bố : Con ơi, họ nghèo khổ lắm, họ đâu có gì cho chúng ta. Họ chẳng có địa vị gì trong xã hội thì làm sao nâng đỡ, thăng chức cho chúng ta. Tèo : Nhưng bù lại họ có tình mà.
Bố : Này, con còn nhỏ mà dạy không cho Ba đó hả, đi mau đi. (Bố cứ dọn bàn, một lát có ông ăn mặc sang trọng đi vào)
Bố : À, chào ông Tỉnh trưởng, rất hân hạnh được đón tiếp ông. Mời ông lên ngồi chỗ danh dự này cho ạ. Chị Sáu : (bưng cái thúng có nải chuối đi vào)
Ủa, Anh Năm, hôm nay là ngày gì mà anh dọn tiệc sang trọng qua vậy ? Bố : Trời, khổ quá! ngày khác rồi sang chơi, về đi.
Chị Sáu : Ờ, hôm nay có nải chuối chín mang sang biếu anh Năm và cháu Tèo ăn cho vui. (Lúc đó thêm một bà loè loẹt đi vào)
Bố : Ồ, chào bà tổng giám đốc công ty dệt, rất hân hạnh được bà ghé bước tới đây. Mời Bà ngồi vào bàn tiệc cho ạ. Tèo : Ba ơi, mệt quá đi mất, con đi mời cho được các ngài đó thì hết nước miếng rồi. Chẳng ai thèm nhìn đến nữa. Ui cha, Chị Sáu, Ba em mời chị sang đây dự tiệc hả ?
Chị Sáu : Làm sao được phúc phận đó em, chị nghèo mà. Tèo : Ba ơi, con nhớ trong Tin mừng có nói rằng : Tiệc đã dọn sẵn mà khách được mời không đáng dự, thôi để con ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, con sẽ mời vào dự tiệc. Hơn nữa, Chúa dạy phải mời những người nghèo, là những người không có gì để trả lại mình, thì khi đó mình mới có công đức trước mặt Chúa được.
Bố : Thôi thì ý người tính không bằng ý trời tính. Phải rồi, người nghèo cần phải được tôn trọng và tiếp đãi, không phải để nhờ họ, song đó là điều răn Chúa đã dạy, phải yêu thương hết mọi người, không thiên tư vị nể ai hơn. Tèo : Ba như vậy mới là tuyệt !!!
Bố : Chị Sáu đừng giận nghe, mời Chị cùng vào dự tiệc với chúng tôi. Đi đi con trai, hãy ra mời tất cả những người nghèo khổ, hèn kém nhất, đang ăn xin, vất vưởng bên vệ đường đó. Cùng cầm tay nhau hát theo đoạn nhạc : “Ngày ấy Chúa đến trong đời, Ngài đến xoá hết.....”
ND : Ngài đến cho người biết thương nhau. Vâng, kính thưa cộng đoàn phụng vụ, đêm nay tình người như xích lại gần nhau hơn, nếu chúng ta còn xa lạ với một ai đó bên mình, thì còn chờ chi nữa, hãy nắm lấy tay nhau, cười lên bạn ơi, mỗi người sẽ là quà tặng cho nhau. Múa “Quà tặng mùa đông”
Hoặc bài “Từ Ngàn năm xưa” Hoặc bài “Vì sao trên trời”
















Kết : Hãy thắp sáng niềm tin Giáng sinh trong tim mình, trong tim người, và để tình yêu đêm nay được trọn, xin mời cộng đoàn chúng ta cùng nắm tay nhau và hát lên khúc ca “Đêm Đông”




t_huong (Theo tnttvn.com)


http://img.photo.zing.vn/file_uploads/gallery/1024x768/2010/03/09/11/53761268150798.jpg