PDA

View Full Version : Viết cho em: Còn gì nữa đâu



Hạt Mầm
16-05-2012, 08:34 AM
CÒN GÌ NỮA ĐÂU

Nếu đã đọc bài về Sex, thì có lẽ Bạn sẽ thấm được câu truyện này hơn! Và đây cũng là hậu quả của việc giao hợp không đúng đúng lúc! Và nó đã chôn vùi đi tương lai của một người con gái, để rồi sau đó là...
P.H.

http://www.ymoi.com/wp-content/uploads/2009/02/lone329421-thumb.jpg


Em.
Em đến khóc trong văn phòng của tôi. Hỏi tại sao, Em không trả lời. Tôi rút lui để Em khóc một mình. Tôi biết Em đang trải qua một cơn khủng hoảng ghê gớm. Chờ cho Em thôi khóc, tôi mới trở lại để lắng nghe. Nước mắt của Em đã cạn, nhưng nỗi đau của Em vẫn còn. Em nói chuyện với tôi trong tiếng nấc nghẹn ngào.
1.
Em đứng thơ thẩn bên quốc lộ, đón xe đi Sài Gòn. Chờ mãi chẳng thấy bóng dáng chiếc xe Hino đâu. Bỗng chiếc xe con ghé sát bên lề đường.
- Thủy em đi đâu vậy?
- Em đi Sài Gòn.
- Cho em quá giang nè.
Huy, phó Giám đốc nhà máy xi măng, bạn thân của cha xứ láng giềng. Chúa nhật nào cũng đi lễ. Chúa nhật nào cũng được thưởng thức giọng solo ngọt ngào của Em rót xuống từ vòm nhà thờ cao vút. Huy và Em quen thân nhau, quý mến nhau. Huy là người tài đức, năng nổ, hoạt bát. Em là con chiên ngoan hiền của giáo xứ, không đẹp lắm, nhưng rất dễ thương. Huy là một người chồng mẫu mực, không quan thói trăng hoa. Em là cô gái đoan trang, con của ông chủ tịch Hội đồng giáo xứ có uy tín.
Hai người ngồi ở băng sau. Dù tin tưởng nhau, nhưng vẫn có một khoảng cách vật lý đáng kể giữa hai người. Một khoảng cách cố tình có đắn đo, có tính toán không thể tồn tại trên một cuộc hành trình dài gần tám tiếng đồng hồ. Cứ mỗi lần xe dằn xe lắc, thì khoảng cách lại rút ngắn lại. Và khi màn đên buông xuống, thì khoảng cách ấy không còn nữa…
2.
Lần đầu tiên trong đời, Em ngồi kề sát ngưòi đàn ông, trong bóng đêm chập chờn, trên một chặng đường dài thăm thẳm. Em sợ. Em lo. Nhưng Em tò mò. Khứu giác tò mò. Xúc giác tò mò. Hôm ấy lại là ngày mà quy luật thiên nhiên chi Em nhiều rạo rực nhất, khiến Em kém tự chủ nhất. Chính khứu giác của Huy và sự từng trải của người đàn ông đã giúp Huy phát giác được điều đó. Cả hai lương tâm đều muốn tạo lại khoảng cách vật lý. Nhưng khoảng cách ấy lại chế diễu sự kính trọng lẫn nhau. Lòng kính trọng nhau đã dựng lên bức tường xóa mờ tiếng nói của lương tâm.
Trong giấc ngủ giả vờ, bàn tay của Huy lần mò tìm bàn tay của Em. Em giả vờ ngủ để bàn tay Em năm gọn trong bàn tay của Huy. Em sợ tội, nhưng lại ham hiểu biết. Bàn tay tò mò của Huy đã cho Em biết quá nhiều, nhiều đến mức độ Em không còn sợ tội nữa…
Chiếc xe con chậm rãi chui vào cổng khách sạn. Huy mướn cho Em một phòng riêng, để Em ngủ ngon giấc phần còn lại của một đêm dang dở.
- Chúc Em ngủ ngon. Nếu có gì cần thì gọi anh ở phòng kế bên.
- Em không dám gọi đâu. Chúc anh ngủ ngon.
Em không ngủ được, vì Em muốn ôn lại kỷ niệm. Và dường như Em mơ mước kỷ niệm được nối dài…Bỗng chuông điện thoại reo. Huy gọi cho Em từ phòng kế bên. Huy muốn qua dặn Em một điều tối quan trọng, trước khi phải đi công tác vào sáng mai. Em mở cửa đón Huy. Và Huy không trở về phòng của mình nữa…
3.
Khi tính tò mò đã đưa Em tới tột cùng của sự hiểu biết, Em đã khóc oà lên, vì thấy mình đã đánh mất tất cả…cuộc đời trong trắng, chỉ vì Em ngu, Em dại. Từ hôm ấy, Em tránh mặt Huy. Em không dám nhìn mặt cha mẹ. Em không dám trở về với giáo xứ. Em muốn chết, vì còn gì nữa đâu để mà sống… Nhưng Em sợ chết và vì Em hy vọng chuyện này chẳng ai biết, nên Em đã trở về. Em ráng sống bình thường. Nhưng vẫn chợt vui, chợt buồn. Mẹ Em méc tôi: “Lúc này con Thuỷ dở hơi quá!”
4.
Để bảo vệ tương lai còn quá dài, để giữ lấy thể diện của gia phong, Em muốn tiêu diệt một mần sống vừa mới manh nha. Nếu không thì…chính Em sẽ phải bước vào cõi vĩnh hằng. Em không thể sông thấy cha Em phải sống nhục trước hàng ngàn con mắt khinh bỉ và nghiệt ngã. Em ngu Em dại thì Em phải lãnh hậu quả. Nhưng Em muốn hai đấng sinh thành ra Em phải mang hệ lụy…
Em.
Tôi biết Em đang bơ vơ đứng trước một đại dương đau thương khôn lường. Cha mẹ sẽ đay nghiến Em. Giáo xứ sẽ lên án Em. Bạn bè sẽ xa lánh Em. Nhưng Chúa vẫn yêu thương Em và tha thứ cho Em. Còn tôi thì không lên án Em đâu. Em hãy nhắm mắt lại, quên đi nỗi đau và lắng nghe tôi, như tôi đã lắng nghe Em. Em không đánh mất tất cả. Em chỉ đánh mất thật nhiều. Nhưng Em vẫn có thể làm lại tất cả. Sau một đêm dài, thì trời lại sáng…
1. Một sự sống khởi đầu trong Em. Nó nhỏ lắm, nó nhỏ tí xíu thôi, nhưng nó là linh hồn, là trí tuệ và là con người được Thiên Chúa sáng tạo, yêu thương và cứu độ. Nó là con của Em, sẽ giống Em và gọi Em bằng mẹ. Nó đang bám lấy Em để sống. Từng giọt máu của Em đều có một phần dành cho nó. Em ăn giùm nó. Em thở giùm nó.
Nó đang lớn lên trong Em và đợi ngày ra chào đời. Nó sẽ được Em bồng bế, yêu thương. Nó sẽ lại được Em nuôi bằng những giọt sữa tinh tuyền, chắt lọc từ những giọt máu nồng ấm mà ra.
Số phận của nó đang nằm gọn trong tay Em. Nó đang nơm nớp lo âu và chờ đợ. Em muốn nó sống thì nó sống. Em biểu nó chết thì nó phải chết. Nó không có miệng để van xin và kêu cứu. Nó không có chân để chạy trốn, không có tay để tự vệ…
2.
Ở thành phố của biển xanh và cát trắng có một người phụ nữ đôn hậu sẵn sàng dang tay đón Em. Bà sẽ yêu Em, trọng Em và đùm bọc Em. Em hãy đến đó.
Mỗi ngày Chúa Nhật, Em với người đàn bà ấy, tay trong tay, cùng nhau đi lễ. Trong thánh lễ Em gặp Chúa, Chúa vẫn yêu Em và còn thương Em nhiều hơn trước. Bình an sẽ trở lại với tâm hồn Em.
Em có thể đồng hành với đứa con yêu dấu trong suốt quãng đường dài còn lại. Em cũng có thể gởi bé cho một lòng mẹ bao la khác, rồi một mình, Em trở về mái ấm xưa làm nên một cuộc đời mới. Vết thẹo sẽ mọc da non. Đời Em vẫn đẹp. Mong Em làm cho đời đẹp gấp hai để bù lại những mất mát của chuyến đi ấy.
Lm. Piô Ngô Phúc Hậu

Nguồn: dunglac.org

Teresa Nhỏ Bé
16-05-2012, 07:51 PM
Trong thánh lễ Em gặp Chúa, Chúa vẫn yêu Em và còn thương Em nhiều hơn trước. Bình an sẽ trở lại với tâm hồn Em.

Vết thẹo sẽ mọc da non. Đời Em vẫn đẹp. Mong Em làm cho đời đẹp gấp hai để bù lại những mất mát của chuyến đi ấy.


Vẫn có những cơn sóng cuộc đời tưởng chừng như sẽ quật con ngã nhoài, chúng vồ vập tìm mọi cách dìm con xuống trong tội lỗi, đau đớn, hối tiếc. Nhưng chỉ cần con nhớ tình yêu Chúa dành cho con sẽ lớn hơn tất cả và Chúa đang chờ để dìu con qua cơn sóng cuộc đời thì con lại vững vàng mà đứng lên.

Êm Đềm
16-05-2012, 09:12 PM
Những bài này hay quá đi... Em thích !
Đúng là khi lỗi tội, dường như có điều đó khiến mình không còn dám đến với Chúa nữa. Nhưng chỉ cần mở hé con mắt tâm hồn, sẽ thấy Ngài chờ ta ngay trước mặt ! Giết Ngài mà Ngài còn tha cơ mà !
Giêsu.... Yêu lắm !