PDA

View Full Version : Vùng trời của em!



nguahoangtvt
02-06-2012, 10:09 AM
Một buổi sáng tôi ngóng chờ tin của em!

Em online gặp tôi bảo em mệt mỏi vì chờ tin tức mấy ngày nay. Chưa thấy người ta báo gì cả. Tôi không muốn trông thấy em như thế, nhưng những mơ ước tốt đẹp của em khiên em mệt mỏi và lo lắng. Đến tối em báo cho tôi: "Có kết quả rồi anh ơi! Em đậu rồi! Anh là người đầu tiên em thông báo đó!" Tôi vui vì niềm vui của em, tôi cũng vui vì em không còn phải mệt mỏi và lo lắng nữa. Nhưng tin vui đó chợt tắt vì em báo rằng, sau 2 tháng nữa em phải đi rồi. Em đi làm việc ở nước ngoài. Những đợt thi vừa rồi em làm bài kiểm tra của công ty đặt ra và những lần kiểm duyệt của cấp trên để em có thể ra nước ngoài làm việc với công ty mẹ. Có một cuộc sống đầy đủ tiện nghi hơn, cuộc đời em sẽ thay đổi và em có thể giúp đỡ gia đình. Tôi cứ nghĩ em chờ kết quả để tuyển nhân viên cấp cao, nhưng không. Em phải ra đi. Một cuộc đời mới sẽ bắt đầu với em. Tôi không có quyền gì để níu chân em ở lại, dẫu rằng tôi cảm thấy rất buồn, có lẽ tôi sẽ nhớ em nhiều lắm.

...

Khoảng vài tháng trước tôi chưa nói chuyện thường xuyên với em, vì tôi nhận thấy em thật sự ít nói và khó gần. Em không giống như những cô gái khác mà mọi người thường nghĩ. Ngoài những điều em tỏ ra bên ngoài, em còn có những nỗi niềm riêng của một cô gái sống nội tâm. Lúc đầu tôi chỉ hỏi thăm em, vì thấy nick của em còn sáng. Nhưng em trả lời rất bâng quơ. Và thấy em có câu status mang một nỗi gì đó rất tâm trạng. Và rồi tôi hỏi thăm và kể cho em một câu chuyện câu giờ đại loại là: "Đông con thì phải ăn khoai mì, mà ăn khoai mì thì nóng, nóng thì ngủ không được, ngủ không được thì đông con mà đông con là phải ăn khoai mì, ăn khoai mì thì nóng, nóng thì ngủ không được, ngủ không được thì đông con, mà đông con phải ăn khoai mì..." Tôi đang say sưa kể tới dấu ... thì em bảo:"Còn nữa không anh?".
Nghe vậy thấy cụt hứng, tôi đang hiểu tâm trạng của em có gì đó không vui. Và liền xin lỗi vì anh quá vớ vẩn. Và vài hôm sau tôi lại bắt chuyện, dường như câu chuyện của tôi có vẻ thoải mái hơn khi làm em chịu cởi mở. Em chia sẻ với tôi rất rất nhiều, về chuyện việc làm, tình cảm,... Và rồi chúng tôi trở nên thân thiết lúc nào chẳng biết. Tôi cũng đùa với em rằng:"Em đừng đổ vì anh nhé!". Em cũng khẳng định rằng:"Em không dễ dàng vậy đâu? Một cuộc tình với em nó mới qua đi, em không thể dễ dàng đón nhận một cuộc tình mới được". Cứ thế, cuộc sống cứ tiếp diễn, mỗi ngày tôi và em đều liên lạc đều đặn và rồi em chia sẻ về chuyện em thi tuyển. Tôi cứ nghĩ đơn giản nó như tôi thi bằng B Anh Văn vậy. Và tôi khuyên em rất là nhiều, rằng đừng quá lo lắng, ăn uống đầy đủ, ngủ kĩ, Chúa sẽ ban ơn cho em thôi. Tôi đâu nghĩ bài kiểm tra ấy là một bước ngoặt đối với em đâu?

...

Uhm, thế đấy. Và rồi nó chợt đến như muốn lấy đi của tôi một thứ gì đó rất quý giá. Tôi thấy ứ nghẹn ở cổ họng. Nước mắt muốn trào ra. May mắn thay tôi kìm nén được cảm xúc. Tôi nghĩ đó không phải là tình yêu, cũng chẳng phải tình bạn. Nó lửng lờ để tôi có thể thấy được một cái gì đó khó tả. Tôi tiếc một mối thâm tình chưa lâu. Mà nay lại sắp vụt khỏi tầm tay của mình.

Hai tháng, có vẻ như lâu đối với một ai đó và có lẽ nó quá nhanh cho tôi và em.

Ngậm ngùi tôi nói với em rằng:
- Tự nhiên anh cảm thấy buồn em à!.
- Em cũng buồn...
Có lẽ em không phải vì buồn vì tôi, mà buồn vì sắp phải chia tay mọi người, rời xa đất Việt quê hương để đến với xứ người - nơi có nhiều niềm vui mới, nhiều ánh sáng mới của sự phồn vinh phương Tây. Em buồn vì em còn bao nhiêu điều chưa làm được ở nhà, em buồn vì còn quá ít thời gian để chia tay mọi người, những mối quan hệ em có từ trước đến giờ.

Chào em, hôm nay anh viết cho em bài viết này để em hiểu được anh luôn mong em hãy sống hết mình với mọi điều Chúa ban. Chúa chỉ ban cho ta những điều cần thiết với ta. Anh không hứa sẽ ra sân bay tiễn em, nhưng có thể anh sẽ đứng xa xa để nhìn em khuất sau cánh cửa sân bay, anh không để em trông thấy đâu.

Cầu chúc em luôn được an bình nơi xứ người. Em hãy sống tốt với vùng trời ước mơ của mình em nhé Khỉ Con!

-Ngựa Hoang Bờm Bạc-

Phù thủy nhỏ
02-06-2012, 11:01 AM
Cuộc chia tay nào mà không có nước mắt, không có những sự tiếc nuối...
Nhưng vì sự thành công của bạn, thì đó phải là những giọt nước mắt vui mừng chứ anh Ngựa nhỉ? Cùng vui cho sự thành công bước đầu của bạn nhé. Chờ đợi một ngày hội ngộ không xa.

Tặng anh và bạn bài hát này, ca sỹ không thật sự xuất sắc và bài hát cũng không có gì đặc biệt, nhưng có những câu Phù thủy rất thích
"Một phút giây gần nhau, ngày sau biết bao ân tình
Một phút giây rời ra, ngày sau mãi còn niềm đau...
...Đời biết sao là vui, phải chăng những khi ta cười
Đời biết sao là đau, phải chăng lúc mình xa nhau...."

http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?NS85NC81OTQ1YzFkZDRkZTlmZWM1MjhhMjYwYzVjMzFhM jVjMy5cUIbaBmUsICDN8TeG7mXQgR2nhdUngqVjIE3GoXxUaMO 5eSBMw6JcUIbaBfHwx

nguahoangtvt
02-06-2012, 11:51 AM
Cảm ơn Phù Thủy nhé, bài hát có ca từ hay thật. Chất giọng cũng có chút hơi giống Cẩm Ly, nhưng không mặn mà bằng thôi. :) Một lời cảm ơn Phù Thủy. "Tiếc cho một mối duyên tình, người có quên không người ơi!"

maria_thtruc
03-06-2012, 12:51 PM
Cảm động quá đi...huuuhuhuh. Giữ cho nhau những nụ cười vá ánh mắt đó, gói gém nó vào tim rồi chào tạm biệt nhé^^

nguahoangtvt
03-06-2012, 03:51 PM
Cảm ơn maria_thtruc (http://gioitreconggiao.org/forum/members/330-maria_thtruc) nhiều nhé. Sẽ giữ cho nhau nụ cười và nhớ mãi ánh mắt của nhau. Gói ghém để rồi chia tay nhau hẹn ngày gặp lại.

maria_thtruc
03-06-2012, 06:01 PM
Sao chưa thấy ai viết bài trả " Vùng trời của anh" nhỉ???

nguahoangtvt
06-06-2012, 08:48 AM
Ai trả bài này hả chị maria_thtruc (http://gioitreconggiao.org/forum/members/330-maria_thtruc)? Chắc không ai dám trả đâu à! ;))

maria_thtruc
06-06-2012, 12:35 PM
Thế là có người trả bài cho em rồi nhé, mặc dù không phải là nười cần trả. Nhưng bài viết hay lắm, anh Phúc Thanh ah.

nguahoangtvt
06-06-2012, 12:37 PM
hihi, anh Phúc Thanh cũng đang hí hửng đó mà. :D Kể ra câu chuyện xong nói cười thoải mái lắm kìa ;)

Mai Tín
06-06-2012, 12:39 PM
Thế là có người trả bài cho em rồi nhé, mặc dù không phải là nười cần trả. Nhưng bài viết hay lắm, anh Phúc Thanh ah.

Hic, cái tên "Ngựa Hoang" kia nó làm PT nhớ người xưa quá. Hàng Xanh ơi, một thời để nhớ!!!

nguahoangtvt
06-06-2012, 12:43 PM
Thế lên Hàng Xanh lần nữa đi anh! Làm gì lẩn vẩn dưới đó hoài thế? Coffee Hàng Xanh nè!
Một giọt cà phê một giọt tình,
Nhỏ từng giọt đắng nhớ từng nơi xưa!

Mai Tín
06-06-2012, 12:52 PM
Thế lên Hàng Xanh lần nữa đi anh! Làm gì lẩn vẩn dưới đó hoài thế? Coffee Hàng Xanh nè!
Một giọt cà phê một giọt tình,
Nhỏ từng giọt đắng nhớ từng nơi xưa!



Hàng Xanh năm tháng vẫn còn đó
Riêng dáng người xưa có còn không?
Cà phê nặng nhẹ giọt ngọt đắng
Lưu giữ hương xưa ở trong lòng.

*** Từ Vũng Tàu, đón tàu cánh ngầm lên tới Xì Phố khoảng 2 giờ, lên tới đó ai ra đón mình đây ta???

maria_thtruc
06-06-2012, 12:52 PM
Sao toàn thi sĩ không vậy ta ^^!
Giờ có muốn lên cũng không được em ah.

nguahoangtvt
06-06-2012, 01:07 PM
Vợ con đùm đề rùi thì phải dẫn cả nhà đi nhé anh. Chứ đi 1 mình không ai biết anh hạnh phúc như thế nào đâu. :D

Ngôi Sao
06-06-2012, 01:14 PM
Vũng Tàu - Thành Phố có bao xa !
Mời anh Mai Tín dắt Cả Nhà
Trên đây Anh Em Xếp Hàng đón
chỉ sợ anh không lên được " Cà "
:d

nguahoangtvt
06-06-2012, 01:18 PM
Lại thêm 1 thi sĩ của miền IT đã vào cuộc, topic này nóng vì có nhiều IT hay sao ý. :D

Mai Tín
06-06-2012, 01:19 PM
Vũng Tàu - Thành Phố có bao xa !
Mời anh Mai Tín dắt Cả Nhà
Trên đây Anh Em Xếp Hàng đón
chỉ sợ anh không lên được " Cà "
:d

Ừ thì Vũng Tàu chẳng bao xa
Việc này Mai Tín phải hỏi "nhà"
Nếu mà "nhà nó" ưng chấp nhận
"Cả nhà" lên đó, vui quá ha?

Mai Tín
06-06-2012, 01:24 PM
Sao toàn thi sĩ không vậy ta ^^!
Giờ có muốn lên cũng không được em ah.

Một thân nhi nữ...xúm vào đây
Nguyễn Thị Thanh Trúc, tính thật hay
Đọc sách, nghe nhạc, làm từ thiện
Chuyên khoa Anh ngữ ở chốn này.

maria_thtruc
06-06-2012, 01:39 PM
Sặc! mèn ơi! Có người mần thơ cho con nè...cám ơn anh Phúc Thanh nhennnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn nnnnnnnnnnnnnnnnnn^^

Mai Tín
06-06-2012, 01:45 PM
Sặc! mèn ơi! Có người mần thơ cho con nè...cám ơn anh Phúc Thanh nhennnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn nnnnnnnnnnnnnnnnnn^^


Chữ "nhen" dài ngoằng thấy phát ham
Làm "thơ con cóc" đọc đỡ nhàm
Đời vui vì có lúc xả xì-trét
Thanh Trúc đọc xong chớ càm ràm