PDA

View Full Version : Tình đời!



Lan Anh
05-07-2012, 03:15 AM
Hôm nay, hai năm ngày giỗ bạn tôi. Bạn qua đời vào ngày lễ Độc Lập Mỹ Quốc, nên chẳng cần thông minh cho lắm, tôi vẫn nhớ ngày này.

Bạn chẳng bao giờ cầm điếu thuốc để hút nhưng vẫn mang chứng "Ung thư Phổi" thời kỳ cuối. Chuyện bất ngờ, chẳng lường được nên chưa đầy ba tháng...thì pass away.
Gia đình, bạn bè, người quen, cộng đoàn tôn giáo bạn...ai cũng ngỡ ngàng.
Bạn tôi hiền, đạo đức và rất dễ thương!

Chuyện về bạn tôi như chuyện tếu, kể cho vui. Đến thăm bạn, nhớ...đừng khen ngợi thứ gì. Vì lỡ khen, khi về...bạn bắt cầm món ấy.
Nhớ một lần, hai bé nhỏ của tôi chuẩn bị đến thăm cô Toàn. Biết tính chị rộng rãi, tốt bụng. Tôi dặn hai bé
- Lát nữa đến thăm cô Toàn, nhớ đừng khen thứ gì nhé!
- Tại sao hở mẹ?
- Thì...cô Toàn cho chứ sao!
Là trẻ thơ, ham chơi...bé quên mất lời mẹ dặn. Cô cho bé ăn những món quà phương xa gởi đến. Đơn sơ, bé khen
- Ngon quá!
Bạn vào bếp, khuân ra lủ khủ
- Cho bé!
Bé nhìn mẹ
- Xin lỗi mẹ, bé quên!

Ngày chị mất, ông chồng già khóc lóc, vật vã thấy thật thương tâm. Ai cũng ngỡ, chắc ông chẳng sống lâu vì...thương nhớ người bạn đời.
Nhưng vừa đúng hai năm bạn tôi qua đời, bà hai xuất hiện trong nhà cũng hơn 6 tháng. Chuyện giấy tờ, thủ tục cũng mất thêm khoảng 9 tháng. Vậy bạn tôi mất, mấy tháng thì ông ấy nguôi ngoai?????

Chuyện trà dư, tửu hậu. Ông là đề tài cho mọi người bàn tán. Tôi nửa đùa, nửa thật
- Xin mọi người cảm thông cho ông ấy! Chỉ bỡi vì, ngày bà ấy mất...ông khóc lóc, tham thiết, Ông khóc được, nên nỗi khổ dễ nguôi ngoai.
Còn tôi vì quá thân, nên ngày ông gọi mời tham dự lễ Thành Hôn với bà hai. Tôi thoái thác, chẳng đến chúc mừng.
Tôi chắc chắn chưa xữ sự đúng mức. Nhưng với tôi, đó là cách biểu lộ tình cảm với người thân đã quá cố.

Lạy Chúa! Xin cho con luôn mở lòng để con dễ cảm thông, và biết chia sẻ với người quanh con.
Xin cho con đừng xét đoán, để con đừng bị đoán xét ở đời sau.

Lan Anh

An Vi
05-07-2012, 09:21 AM
Chị viết ngắn gọn, nhưng từng câu chữ chứa đựng những tâm tư tình cảm khiến cho người đọc thấu được nỗi niềm.
Câu chuyện Chị kể nghe đượm buồn, dù ngòi bút đã cố thể hiện những cái nhìn khách quan.

Đọc xong, phản ứng đầu tiên của em cũng là giận "ông chồng già". Em thấy sao mà thời gian lại phơi bày những cái trần trụi quá, khiến cho tình người trở nên nhạt quá! (mà theo như Chị kể thì cũng chẳng cần phải có thời gian nữa).

Nhưng rồi em giật mình, rõ là em không biết cảm thông, rõ là em đang xét đoán người khác.

Em nghĩ, phụ thuộc vào suy nghĩ của mỗi người mà tình yêu được thể hiện như thế nào.
Bạn Chị đã được Chúa thương gọi về, chắc cũng an lòng khi biết có người thay mình chăm sóc, sẻ chia với người bạn đời của mình. Có vẻ lý tưởng hóa, nhưng thật sự biết người mình yêu thương hạnh phúc cũng khiến mình hạnh phúc.
Đôi khi, phải nhìn mọi việc thoáng hơn để cho đời bớt chênh vênh và để cảm thấy giữa người và người còn có sự gắn kết.


Lạy Chúa! Xin cho con luôn mở lòng để con dễ cảm thông, và biết chia sẻ với người quanh con.
Xin cho con đừng xét đoán, để con đừng bị đoán xét ở đời sau.


Em sẻ chia ngày hôm nay cùng tâm tư của Chị.
Thương mến!

Lan Anh
13-05-2013, 07:00 AM
Đôi khi, phải nhìn mọi việc thoáng hơn để cho đời bớt chênh vênh và để cảm thấy giữa người và người còn có sự gắn kết.

Thương mến!

Cám ơn An Vi về những lời chia sẻ.
Vâng! Đôi khi trong cuộc sống, mắt nhìn đời qua những sự việc quanh mình thoáng hơn cho đời thôi sầu muộn.
Nghĩ thì dễ nhưng thực hiện quả thật quá nhiêu khê.
Làm con Chúa, LA cũng tôi luyện mình thông thoáng hơn nhưng mọi sự vẫn...trông mong vào sự quan phòng của Chúa đấy An Vi ơi!

duaconhoangdang
13-05-2013, 08:40 AM
Có những người chỉ cần đôi ba tháng thì có thể quen 1 người khác, yêu 1 người khác và sống với một người khác. Cũng có những người thì mất rất lâu, thậm chí cả đời để quên đi 1 người (Có thể là rất hiếm nhưng không phải là không có), thế giới muôn màu là thế và tình yêu cũng diệu kỳ là thế vì tình yêu bản chất của nó là xuất phát từ Thiên Chúa của chúng ta mà! Trong cuộc sống đôi khi cũng có những điều mình nhìn thấy thế nhưng chưa chắc đã phải là như thế, và nhiều khi như thế nhưng chưa chắc đã phải như thế...Thôi thì cứ phó thác mọi chuyện trong tay Chúa và lắng nghe thánh ý của Ngài vậy

Chút tâm tư chia sẻ cùng cô Lan Anh và cô An Vi, nguyện xin Thiên Chúa ba xuống hồng ân để cô tìm thấy niềm vui và niềm tin trong chính sự việc mà cô đang phiền muộn