JB. Sĩ Trọng
13-09-2013, 12:01 PM
ÁNH TRĂNG HÈ PHỐ
Trăng
Mùa Trung thu
Nhớ những em bé đánh giày,bán vé số
Bên vỉa hè đường phố
Tiếng trống dập dồn như pháo nổ
Con lân nhảy múa lộn vòng.
Ớ, ở nhà các em có bánh kẹo ăn không ?
Sách vở học, áo quần ai mua sắm ?
Ba mẹ các em làm gì,
Mấy sương mấy nắng ?
Mà trông các em có vẻ phong trần ?
Ánh mắt dìu dịu, xanh trong
Giữa mùa trăng mong manh mờ sáng.
Đôi chân nhỏ thu mùa thu ảm đạm,
Mưa dầm dề tháng tám cận mùa đông.
Những chiếc giày làm rát bỏng tay không
Vé số trúng có khi nào được thưởng ?
Mẫu bánh mì, niềm hạnh phúc vui hưởng
Tháng năm dài ai nghĩ tới cho em ?
Trăng
Mùa Trung thu
Không có bánh dẻo mềm
Lồng đèn treo lững lờ chờ khách đến
Cửa hiệu chưng bày quanh ngọn nến,
Thắp nỗi lòng em đứng đợi thời gian.
Biết bao giờ em thoát khỏi lầm than
Đến trường học vui đùa cùng chúng bạn ?
Trăng mùa thu mong manh mờ sáng
Em thẩn thờ, tập vé số cầm tay
Đi băng qua bên cạnh những chiếc giày…
NHỚ EM MÙA TRĂNG THU(*)
Em ở Sài gòn
Đâu xa lắm.
Anh từ tỉnh lẻ
Muốn về thăm.
Mấy năm xa cách
Lòng anh vẫn
Thương nhớ người em chốn thị thành.
Mỗi mùa thu đến, ánh trăng thu
Tiếng trống nô nức, khói mịt mù
Anh ở nơi này mưa rả rích
Lân, cù, đèn rước… cũng khiêm nhu.
Một chút cho anh một thoáng nhìn,
Tuổi thơ thời ấy đẹp như tiên
Bây giờ nghĩ lại còn đâu nữa,
Lất lửa tìm em áo hội viên .
Em ở Đô thành
Đâu xa lắm
Anh từ tỉnh lẻ, muốn về thăm
Mấy năm xa cách, lòng anh vẫn
Thương nhớ người em chốn thị thành .
(*) Bài thơ này viết thay tâm tình của một bạn trẻ có nhiều năm học tập ở Sài gòn, nay về công tác làm việc tại quê nhà.
__________________________________________________ ___________________________________
JB.Sĩ Trọng.
Trăng
Mùa Trung thu
Nhớ những em bé đánh giày,bán vé số
Bên vỉa hè đường phố
Tiếng trống dập dồn như pháo nổ
Con lân nhảy múa lộn vòng.
Ớ, ở nhà các em có bánh kẹo ăn không ?
Sách vở học, áo quần ai mua sắm ?
Ba mẹ các em làm gì,
Mấy sương mấy nắng ?
Mà trông các em có vẻ phong trần ?
Ánh mắt dìu dịu, xanh trong
Giữa mùa trăng mong manh mờ sáng.
Đôi chân nhỏ thu mùa thu ảm đạm,
Mưa dầm dề tháng tám cận mùa đông.
Những chiếc giày làm rát bỏng tay không
Vé số trúng có khi nào được thưởng ?
Mẫu bánh mì, niềm hạnh phúc vui hưởng
Tháng năm dài ai nghĩ tới cho em ?
Trăng
Mùa Trung thu
Không có bánh dẻo mềm
Lồng đèn treo lững lờ chờ khách đến
Cửa hiệu chưng bày quanh ngọn nến,
Thắp nỗi lòng em đứng đợi thời gian.
Biết bao giờ em thoát khỏi lầm than
Đến trường học vui đùa cùng chúng bạn ?
Trăng mùa thu mong manh mờ sáng
Em thẩn thờ, tập vé số cầm tay
Đi băng qua bên cạnh những chiếc giày…
NHỚ EM MÙA TRĂNG THU(*)
Em ở Sài gòn
Đâu xa lắm.
Anh từ tỉnh lẻ
Muốn về thăm.
Mấy năm xa cách
Lòng anh vẫn
Thương nhớ người em chốn thị thành.
Mỗi mùa thu đến, ánh trăng thu
Tiếng trống nô nức, khói mịt mù
Anh ở nơi này mưa rả rích
Lân, cù, đèn rước… cũng khiêm nhu.
Một chút cho anh một thoáng nhìn,
Tuổi thơ thời ấy đẹp như tiên
Bây giờ nghĩ lại còn đâu nữa,
Lất lửa tìm em áo hội viên .
Em ở Đô thành
Đâu xa lắm
Anh từ tỉnh lẻ, muốn về thăm
Mấy năm xa cách, lòng anh vẫn
Thương nhớ người em chốn thị thành .
(*) Bài thơ này viết thay tâm tình của một bạn trẻ có nhiều năm học tập ở Sài gòn, nay về công tác làm việc tại quê nhà.
__________________________________________________ ___________________________________
JB.Sĩ Trọng.