PDA

View Full Version : Bát Mì Trong Buổi Chiều Xuân



giusetuong
01-07-2014, 02:08 PM
Vào một buổi chiều xuân lạnh lẽo,cửa hàng xuất hiện hai vị khách đặc biệt dường như là hai cha con. Người cha bị mù,người con đi bên cạnh ân cần dìu dắt. Người con trai trạc mười tám,mười chín tuổi,quần áo cậu mặc đơn giản như con nhà nghèo nhưng từ cậu toát lên nét trầm tĩnh của một người có học,dường như cậu vẫn đang còn là một học sinh.

Khi bước vào quán,người con trai gọi to:"cho hai bát mì bò".Tôi định viết hoá đơn thì cậu con trai xua xua tay,tôi ngạc nhiên nhìn cậu,cậu chỉ tay vào bảng giá trên tường ,khẽ bảo tôi chỉ làm một bát mì bò,còn bát kia chỉ cần rắt hành lên là được. Lúc đầu tôi thắc mắc nhưng sau đó tôi chợt hiểu ra ngay,hoá ra cậu gọi to hai bát mì bò là để cha cậu nghe thấy,tôi đoán cậu không đủ tiền nhưng lại không muốn cho cha biết,tôi cười thông cảm với cậu. Khi đầu bếp bưng lên hai bát mì ,cậu chuyển bát mì bò về phía cha ân cần bảo:"cha,có mì rồi, cha ăn đi thôi,cha cẩn thận kẻo nóng đấy ạ",rồi cậu chuyển bát mì không về phía mình. Người cha không vội ăn ngay,ông dùng đũa đưa đi đưa lại trong bát một lúc mới gắp trúng miếng thịt và đưa qua bát của con mình bảo:"Ăn đi con,con ăn nhiều thêm một chút để có sức mà học,ráng học cho giỏi để sau này thành người có ích cho xã hội". Người cha nói với nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt nhăn nheo. Điều khiến cho tôi ngạc nhiên là người con không hề cản trở việc cha gắp thịt cho mình,cậu nhận miếng thịt rồi âm thầm gắp trả về bát của cha. Cứ lặp đi lặp lại như vậy,thịt trong bát của người cha cứ gắp lại đầy,gắp mãi không hết."Cái quán này tử tế quá,một bát mì mà biết bao là thịt" ông lão cảm động nói. Đứng bên cạnh họ,tôi chợt thấy tim mình thắt lại,trong bát chỉ có vài miếng thịt nhỏ mỏng manh. Người con trai vội tiếp lời cha"cha,cha ăn mau đi,bát của con đầy ắp không biết để vào đâu rồi đây này"."Ừ,ăn mau đi con,con ăn mau kẻo nguội" người cha đáp lời. Lời nói và hành động của họ làm chúng tôi rất xúc động. Chẳng biết từ khi nào mà bà chủ cũng đã ra đứng cùng chúng tôi,lặng lẽ nhìn hai thực khách đặc biệt. Vừa lúc đó,cậu Trương đầu bếp bưng lên một dĩa thịt bò thơm phức,bà chủ ra hiệu bảo đặt lên bàn của cha con họ. Cậu con trai ngạc nhiên nhìn cậu Trương vì bàn này chỉ có cha con cậu ngồi,cậu vội vàng hỏi lại:"Anh để nhầm bàn thì phải,chúng tôi không gọi thêm thịt bò". Bà chủ dịu dàng bảo:"không nhầm đâu,hôm nay chúng tôi kỉ niệm ngày mở quán,dĩa thịt bò này là quà tặng khách hàng". Cậu con trai không hỏi thêm,cậu gắp thêm thịt bò vào bát người cha và cho phần còn lại vào trong một túi nhựa.

Chúng tôi âm thầm quan sát hai cha con họ ăn xong,tính tiền cho đến khi họ rời khỏi quán. Đến khi cậu Trương đi thu dọn bát dĩa,chúng tôi nghe cậu kêu lên,thì ra bát của cậu con trai đè lên xấp tiền giấy vừa đúng với giá một dĩa thịt bò ghi trên bảng.

Theo Irving Layton tập san hạt muối.
Hội thánh tin lành việt Nam.