PDA

View Full Version : Giấc mơ ngày Tận thế.



JB. Sĩ Trọng
11-12-2014, 08:33 PM
( Thơ vui, nghịch )

Trời sắp sập, em còn mong chi nữa
Khối bê-tông đang ập xuống trên đầu
Các tinh tú đắm chìm trong biển lửa,
Em và anh sẽ trốn chạy đi đâu ?

Ta ví trời như một mảng bê-tông,
Còn trái đất tròn tròn như quả bóng
Bay lơ lững, không gian dài và rộng
Suốt ngàn năm không có chỗ để dừng.

Em và anh đi về nơi vô tận,
Mà không sao tắt được lửa mặt trời
Trời luôn tỏ bao dung, tình che đậy
Đất dịu dàng nhận lấy những yêu thương.

Không thể biết ngày giờ nào sẽ đến,
Cho Đất Trời có dịp kết hôn nhau
Dù thảm họa đi vào, nhân loại hết
Vẫn còn trời muôn thuở mới, thâm sâu.

Trời tuy rộng, vô cùng, không biên giới
Nhưng Tình đất với tới, được Ơn trời
Chúa rất muốn loài người lên tiếng nói,
Để Tình Trời xe dệt lại, không lơi.

Ta ví trời như một mảng bê-tông,
Thấy kỳ cục và buồn cười quá nhỉ !
Em mới nghe tưởng chừng như vô lý,
Song trời tình đâu phải chuyện chơi ngông.

Nếu bầu trời như một mảng bê-tông,
Vỡ rơi xuống lòng đường chắc khủng khiếp ?
Những xe cộ chạy qua đều dẹp lép,
Khách trợn trừng đứng ngó hóa khùng điên.

Em cứ để cho ta yêu đi chứ,
Trời Ngày-mai nhân loại sẽ trùng phùng
Vui vẻ sống, đừng bao giờ sợ hải
Hãy nhìn đời bằng ánh mắt bao dung.

Em cứ để cho ta yêu đi chứ,
Dẫu Ngày mai Tận thế đến bất ngờ
Trời và đất là nơi ta cư ngụ,
Để tình ta luôn vỗ cánh vô bờ.

Em cứ đếm thời gian trôi chậm rải,
Có bao giờ trời dừng lại được đâu ?
Trời vô tận như tình anh vô tận,
Mãi yêu em qua năm tháng nhiệm mầu.




JB.Sĩ Trọng.