- 
	
	
	
		
Hai mươi...
	
	
		Em tròn 20.  Ðã thành thiếu nữ rồi. Nhanh thật đấy, mới ngày nào còn nhõng nhẽo bắt  anh chở đi học rồi lại đón về; bắt anh phải mua trà sữa mỗi lần em được  điểm cao. Thi thoảng còn "thẩm tra" anh về mấy vụ tình yêu nữa chứ. Anh  cười trừ, định không trả lời, nhưng vì chiều em nên anh đã thổ lộ tất  cả. Ai bảo em là em gái kết nghĩa của anh, ai bảo mình là hàng xóm của  nhau...
Ngày anh 20. Em vẫn còn là cô nhóc cấp III yêu đời và nhí nhảnh. Lúc nào  cũng bày trò khiến anh cười muốn bể bụng. Rồi anh có người yêu. Mảnh  tình đầu khờ dại. Từ dạo ấy trở đi, chẳng hiểu sao mỗi lần gặp anh, em  lại tránh mặt. Không thèm nhờ anh chở đến lớp hay đón về vào mỗi buổi  chiều. Hình như em giận anh. Dù lúc ấy anh cố nghĩ...nát óc, mà vẫn  chẳng hình dung ra em giận anh vì chuyện gì. Anh chợt nhủ, em là cô nhóc  khó hiểu nhất mà anh từng gặp.
Anh thất tình. Không biết em "moi" tin đồn ấy từ đâu mà bỗng dưng xuất  hiện trước mặt anh, đưa cho anh cây kem chocolate và bảo "ăn đi cho khỏi  thất tình". Rồi em ngồi xuống, im lặng cùng anh. Cứ như vậy cho đến khi  anh trở về nhà, anh và em cũng chẳng nói với nhau câu nào. Cây kem  chocolate trên tay anh tan chảy. Lúc đó, anh đã rất buồn, bỗng chợt nhủ,  giá như mình chưa từng yêu...
Em là cô gái sống nội tâm và tình cảm, khác xa với vẻ bề ngoài cá tính  và hài hước. Anh thì chỉ thích im lặng, không sôi nổi, không ồn ào. Có  lẽ vì thế nên càng trưởng thành, anh và em càng có khoảng cách?
Giờ em 20. Là sinh viên của một trường đại học xa quê, xa gia đình. Cũng đã biết  yêu và hình như là yêu cuồng nhiệt. Anh ra trường, làm công việc mà từ  lâu anh thích. Anh và em vẫn thường xuyên liên lạc.
Rồi đến lúc em cũng như anh, cũng thất tình, anh chỉ biết nhắn tin an  ủi, chẳng thể chạy đến bên và đưa cho em cây kem chocolate ngọt lịm.  Công việc và thời gian chẳng cho anh có quyền lựa chọn. Và vì anh muốn  tự em nghiệm ra sau vấp ngã của mối tình đầu. Anh tin là em sẽ vượt qua  tất cả, gác lại chuyện tình cảm để sống hồn nhiên, yêu đời như cô em gái  của anh ngày nào. Hai mươi đâu phải là nhiều, anh nhỉ...!
P/s: anh à, Valentine sắp đến, nó làm e nhớ đến anh rồi. Năm nay e đã được 21 tuổi rồi nhé! càng ngày càng "nhớn" anh ạ. Anh, em chúc anh thật vui vẻ, và ấm áp bên nửa còn lại của anh trong lễ Tình nhân nhé!!!