MƠ.
Viết bằng màu máu của con tim,
Bằng mắt lệ tuôn bao nỗi niềm...
Con muốn viết nhiều, nhưng... đã cạn.
Tim sầu mơ mộng chốn bình yên.
Duy-an.
Printable View
MỚI.
Thánh Lễ hôm nay Chúa Hiển Dung,
Vinh quang chói lọi thật uy hùng...
Xin Chúa chúc lành cho tuổi mới,
Chiếu tỏa vào đời ánh tín trung!...
Duy-an.
HỐI...
Một ngày mùa hạ...
Ngọn núi cao.
Hào quang chiếu tỏa,
ánh sáng
chói lòa...
- 'Chúa ơi,
định cư ở đây thì tốt quá!'
- 'Không được, con à...
Con nên xuống núi,
ra đi,
loan báo Tình Yêu Ta!'
- 'Dạ!'
...
Thế là con ra đi,
con bước vào đời
bằng tiếng khóc oa oa,
bằng niềm vui và hạnh phúc vỡ òa...
Bằng tiếng cười thôi nôi của mẹ cha,
bằng lời chúc mừng sinh nhật
khi con khôn lớn
của bạn bè gần xa...
...
Giờ đây,
thêm một lần sinh nhật nữa...
nghĩ đến chữ 'già'!
thời gian con không dư dả...
Nhưng vẫn chưa một lần
thi hành sứ mạng
khi bước vào đời,
là:
Rao truyền Tình Yêu Cha!
Duy-an.
Nguyện!
Trong Ánh sáng chói Niềm vui cực độ
Con reo mừng vì Chúa quá Cao sang!
Lưu giữ nhé! Chúa ơi... ngàn năm thuở?
Chúa lắc đầu. Rồi từ đó trở trăn...
Trong Dương thế con 'lăng xăng' nức nở...
Trong vỡ oà niềm hạnh phúc người thân!
Tim bé bổng một lần con hé lộ...
Nguyện đời này xây đắp cõi ba sinh!
6.8.12_ Tường Vy
TỤNG.
Kỷ niệm oe oe rồi cũng qua.
Chỉ có i meo hổng có quà!...
Mấy chục năm trời, vui chẳng thiếu!
Thành tâm tán tụng, cảm ơn Cha.
Duy-an.
Trong Phật giáo có ba vị Phật
(được coi là) cai quản ba 'cõi':
Quá khứ, Hiện tại, Tương lai
còn được gọi là ba ông 'Tam thế'.
Trong tôn giáo dân gian (đạo ông bà)
chúng ta cũng hay nghe cụm từ: 'Cúng tam sên'!
đó là do đọc trại từ chữ 'tam sinh' mà ra!
Tam sinh có nghĩa là ba môi trường của sự sống:
trên trời, dưới đất, dưới nước.
- trên trời là các loài chim chóc...
- dưới đất là các loài cầm thú...
- dưới nước là các loại thuỷ sinh (tôm, cua, cá...)
Vì vậy, ta thấy vài người có kiểu cúng 'tam sên' rất... 'sáng tạo':
mấy quả trứng, miếng thịt heo, vài con tôm.
Có một bài thơ của ai đó (mình không nhớ rõ)
không hề mang tính tôn giáo gì, mà chỉ là tự sự,
nhưng 'mượn' cái khái niệm này (tam thế, tam sên)
để nói lên nỗi lòng của mình, nhưng dùng từ 'Ba Sinh'
với ý nghĩa là: Quá khứ, hiện tại, tương lai như sau:
Ta sống hôm nay chẳng trọn tình!
Nguyện thề xây đắp cõi ba sinh...
Quãng đường cô lẻ không hành lý.
Kỷ niệm gì đâu?
- Chỉ một mình!
Tác giả có 1 ý chí rất lớn lao từ lâu:
'Nguyện thề xây đắp cõi ba sinh'
tức là làm cho cuộc sống trần thế này trở nên tốt đẹp hơn
cả trong quá khứ, lẫn hiện tại, cũng như tương lai!
Thế nhưng, chỉ sau một thời gian sống theo ý hướng đó,
anh nhìn lại và thấy rằng: mình chẳng có gì, chẳng được gì
cũng chẳng còn gì...
(không hành lý, không kỷ niệm, không bạn bè...)
Bạn Đỗ Tường Vy đã dùng câu này
(Nguyện đời này xây đắp cõi ba sinh)
nên Duy-an cũng dùng lại câu này
để quãng diễn, và cũng để áp dụng cho bản thân mình
- Quảng diễn: với tựa đề Tam, Duy-an muốn cho thấy Ba Sinh là
Quá khứ - Hiện tại - Tương lai
- Áp dụng cho mình thì thấy:
Quá khứ của mình thật vui, còn Hiện tại thì vẫn lênh đênh,
và nhất là Tương lai thì còn mịt mờ đến chông chênh...
Tuy nhiên, cho dù cái Quá khứ hay Hiện tại hay Tương lai
mà Duy-an đề cập ở đây chỉ là trong 'cõi ba sinh' tức là
vẫn thuộc về thực tại trần thế
nghĩa là vẫn trong cuộc sống trần gian này thôi
chứ chưa hề đả động đến tương lai Vĩnh Cửu, vĩnh hằng...
Còn đương nhiên khi vượt qua cái cõi 'Ba sinh' này rồi
thì chắc chắn một điều rằng: Phúc Vinh đang chờ đón!
(như Mai Tín đã nói: Bên kia bến bờ, chốn Phúc Vinh!)
Còn các bạn thân yêu,
nếu cũng nhìn vào cái cõi 'Ba sinh' của chính mình
(tức là Quá khứ, Hiện tại và Tương lai của bản thân)
các bạn thấy được gì và cảm nhận được điều gì?
Chia sẻ nhé...
Duy-an mong lắm.
Rất thân thương.
Duy-an.