-
Hồng Ân của Mẹ .
Con gục ngã…
…… giữa đường cao dốc đứng,
Tim muốn ngưng
……….và hơi thở chợt ngừng…
Con chới với…
Chơi vơi …giữa đất trời …
đuối lã…
… hư không…
Trong mong manh…
Vô vọng…
Mẹ ! Mẹ ơi !
Cứu con cùng !
Con trông mong…
Gặp Mẹ …
một lần …
Con đã leo
bao bậc cao …cao ngất…
Tà Pao…chính ngọ…
Mong gặp Mẹ
vô bờ !
Mẹ , Mẹ ơi !
Cứu con cùng !
…………….
Lời thưa chưa dứt đầu môi
Chân thân thanh thoát, mồ hôi ướt dầm…
Ngỡ ngàng, nước mắt trào dâng,
Hồi sinh phút chốc lâng lâng mây trời…
Đường còn mấy dốc xa xôi…
Con như bay bỗng đến nơi nhẹ nhàng !
Ngước nhìn bóng Mẹ mênh mang…
Chỉ còn nước mắt dâng tràn tim con .
Nghẹn lời câu nói tạ ơn…
Chỉ còn thổn thức miên man một đời !
Honesty
( Kỷ niệm chuyến đi Tà Pao ngày 4.8.2012 – Tạ ơn Mẹ vô bờ ! )