Khẩn...
Mồ đã lấp Âm-Dương giờ cách biệt
Côi cút lời cầu, thét chẳng ai nghe...
Cõi dương trần còn lắm điều say đắm
Này là vực thẳm... mắt nhắm tai che?
Tha thứ Người ơi, cuộc đời khờ dại
Thiết tha khẩn cầu trong tê tái: mong
Người muốn về từ trong trời lửa nóng...
Ơi hỡi tội đời hờ hững tiêu vong!
3-11-2012_Tường Vy