-
Cả ngày cứ ngẫm nghĩ, lẩm nhẩm...
Rồi thì cuối cùng quyết định: Thôi, vậy đi!
Mặc dù 2 câu đối cũng 'đâm hơi' lắm,
nhưng với cái 'tình', Duy-an cũng ráng mím môi
post lên, hy vọng chỉ bị chém sượt vai...
Dành tặng GĐ.GTCG thân thương,
đặc biệt, tặng cho 4 người có tên trong đó:
- Nam: song nam tử (Mai): Mai Tín, Mai Cồ.
- Nữ: nhị nữ lưu (Vi): Tường Vy, An Vi.
HOÀNG MAI NHỊ CỘI SONG NAM TỬ
HUYỀN VI SONG DIỆU NHỊ NỮ LƯU.
Cũng tệ quá...
nhưng sợ không có ai hiểu cái ý của mình
(tại mình hổng biết cách làm câu đối á
mà cũng hông rành gì mấy Hán cổ văn)
nên đành giải thích 'sơ bộ' vậy!
* Nội dung:
Ý mình muốn nói vầy nè:
Trong GĐ.GTCG chúng mình có 2 trang nam tử
được sánh như 2 cội mai vàng,
và cũng có 2 vị nữ lưu ảo diệu như huyền cơ tạo hóa...
(là ca ngợi đó heng...)
* Thủ pháp:
Thật ra cái thủ pháp của mình nó... sao sao á,
thôi thì các bạn cứ tạm tạm hình dung đi hén:
- trước hết, mình cố gắng để cho từng từ,
từng cặp từ và từng cụm từ đối nhau chan chát luôn:
ở trên từ 'song' thì ở dưới từ 'nhị', và ngược lại
ở dưới từ 'nhị' thì ở trên từ 'song'
cả hai từ đều có nghĩa là 'hai'...
tính dùng từ 'lưỡng' thay cho 'song'
nhưng thấy nó có vẻ 'đối đầu' hơn là 'hòa hợp'
(thí dụ 'lưỡng long tranh châu' - 2 con rồng tranh nhau trái châu)
còn song thì có vẻ hòa hợp hơn nhiều
(thí dụ 'song hỷ lâm môn' - 2 niềm vui cùng vào nhà)
rồi nam thì đối với nữ,
nam tử thì đối với nữ lưu...
- vế trên đứng đầu là từ Hoàng thì vế dưới từ Huyền
Hoàng vừa có nghĩa màu vàng như Huyền nghĩa là màu đen
Hoàng vừa có ẩn ý thuộc về vua chúa, cao sang
thì Huyền cũng có vẻ quyến rũ, kín đáo, bí ẩn của tạo hóa...
(trong 'thiên cơ huyền vi' hoặc 'huyền vi tạo hóa'...)
Hoàng Mai nhị cội vừa có nghĩa là 2 cội mai vàng
vừa có nghĩa 2 anh chàng Mai nhà mình thuộc... Hoàng tộc.
Huyền Vi song diệu vừa vừa có nghĩa là 2 điều kỳ diệu của tạo hóa
vừa có nghĩa 2 cô nàng Vi nhà mình thật quyến rũ một cách tự nhiên!
- mình muốn ca chút xíu mấy thành viên nhà mình á,
không phải nam chỉ là 'con trai' mà thôi, nhưng là những nam tử,
những nam tử hán, chính nhân quân tử, trượng phu, đội trời đạp đất...
cũng như nữ không chỉ là 'con gái', mà còn là những nữ lưu hồng quần
khảng khái, chí khí, tài năng như Bà Trưng Bà Triệu
mặc dù không kém phần quyến rũ...
Dẫu có 'ngoa ngôn' chút xíu
và từ ngữ có 'trầy trật' tý ty...
nhưng thôi thì cứ hiểu là Duy-an đang 'tôn vinh'
các bạn mình bằng thể loại câu đối,
thể loại mà Duy-an tự thấy mình khá kém cỏi
nhưng cứ thử một lần tập tành
để 'vượt lên chính mình',
cho dù chỉ với 'một phút ba mươi giây'
mọi người đã có thể đoán ra
'trong vòng... nửa nốt nhạc!'
Rất thân thương.
Duy-an.
-
Cứ tưởng mất tiệt cái "chòi thơ",
Ở đây vui quá đến không ngờ
Chòi thơ chộn rộn bao vui thú
Nỗi nhớ, nỗi mong, nỗi đợi chờ...
Có phải người xưa chia ngã rẽ
Biệt thự, nhà cao... bỏ chòi thơ?
Sống ở trên đời, ôi chẳng lẽ
Hăm hở phợt phờ, rồi ngó lơ???
-
Về khuya
Hơn một giờ khuya mới về nhà
Vì nghèo nên cứ phải tăng ca...
Lang thang lủi thủi trong đêm vắng
Một nỗi buồn riêng, ta với ta!
Vinhpham (All)
* Bài này hay, All cho phép Mai Tín đem khoe mọi người ở đây nhé
-
Tôi biết tìm đâu ra ý thơ
Xung quanh con chữ cứ mập mờ
Cứ viết cho xong rồi lại xóa
Giữa đời cứ nửa thực nửa mơ
An Vi
-
THỨC DẬY
Chúa đánh thức con dậy viết bài
Nửa đêm sương lạnh ướt bờ vai
Trăng khuya vàng vọt soi vườn kiểng
Bàn đá chông chênh ngữa mặt cười.
VỢT BẮT MUỖI
Vợt bắt muỗi đói ít gây nổ,
Muỗi no vợt nổ tiếng càng to
Ghét sao lũ muỗi làm người khổ,
Hút máu đêm ngày chẳng tha cho.
JB.Sĩ Trọng.
-
TRĂNG MUỘN
Lúc tối đi ngủ chẳng thấy trăng,
Chèo queo một góc với chiếu manh.
Nửa đêm thức giấc vì khát nước
Ngoài sân trăng sáng đẹp long lanh.
-
THÁNH TÂM
Yêu con, đau buốt cả trái tim
Chúa thương, trao hết cả nỗi niềm
Âu yếm, dang tay, Người chờ đón...
Kinh cầu vang mãi giữa lặng im
-
NGỠ.
Tình vẫn còn đây, giữa chòi thơ...
Như nhớ như mong như đợi chờ!
Cuộc sống hoen mờ tình nhân ái.
Đời là thực thực, ngỡ mơ mơ...!
Duy-an.
-
Giữa đường ghé lại chòi thơ
Đời ngang, đời dọc, ai chờ đợi ai?
Vẫn nghe vọng tiếng thở dài
Vui đâu chẳng thấy, mệt nhoài tấm thân!!!
-
NẾU ĐƯỢC
“Đời là thực thực, ngỡ mơ mơ,”
Chớ để cho ai phải đợi chờ
Nếu được, duyên tình nên thấm lại
Cõi trần thêm đẹp những trang thơ.
JB.Sĩ Trọng.