Cóc vàng ôi thấy thiệt dễ thương
Ngồi ngẫm lại ta quá bình thường
Đáy kia vẫn biết sâu thăm thẳm
Giếng cạn nỗi đời ngó tứ phương
Cóc sợ làm sao nỗi đoạn trường
Chờ Đấng Thiên Sai tỏ lòng vương
Mong đến ngày kia Mưa Thần Khí
Chúa giúp nước dâng, cóc lên đường