Y
Tính đi tính lại, hai tuần rồi...
Chòi Thơ vừa khéo chẵn sáu đôi.
Sáu Nam sáu Nữ, vừa y... tá!
Thơ quá trời thơ, đọc đã đời!...
Duy-an.
Printable View
Y
Tính đi tính lại, hai tuần rồi...
Chòi Thơ vừa khéo chẵn sáu đôi.
Sáu Nam sáu Nữ, vừa y... tá!
Thơ quá trời thơ, đọc đã đời!...
Duy-an.
Ngút ngàn Lá Mến vi vút bay
Ngàn thương ngàn mến tận hôm nay
Hương đời lắm khi chìm khi nổi
Thơ chồi nở đóa, đậu cành say
* Bình thơ:
Hồn của người thi sĩ có lúc cao lộng tầng không, có lúc in lìm lặng thinh trong ngõ kẹt cuộc đời.
Nhưng có lẽ Lá Mến như tấm lòng chơi vơi diệu vợi,
chẳng có gì ngăn cản, chẳng có gì là giới hạn trong cõi ngàn thương.
Lá mến cứ bay, cứ trôi vô bờ vô bến.
Vậy đó,
cứ ngỡ bất tận cho tới khi chìm vào cõi đời lúc tỉnh lúc mê.
Hương đời chìm nổi đâu phải cứ dành riêng cho một ai.
Nó có thể là vị đắng hôm nay, nhưng có thể là vị ngọt của ngày mai.
Hương đời như chất bổ dưỡng cho cây thơ đời.
Chồi thơ nở, say sưa
trên cành lộng gió.
Hồn thơ say, hay lòng người có say, cũng phải hòa quyện đung đưa, gieo vãi...
Cánh hoa thơ rơi rụng,
lại cứ mãi đâm chồi, say sưa, đung đưa, đung đưa...
3-8-2012
Mai Tín
KHẮC
Viết vào đâu hay khắc vào tim?
Viết sao cho chứa trọn nỗi niềm?
Yêu, Mến, Cậy Trông và Tín Thác
Yêu Chúa vần thơ hóa cánh chim
Xin phép tác giả An Vi cho tại hạ bình bài thơ trên nhé!
"Hồn thơ hóa cánh chim" phải chăng là tâm tình của những ý nguyện diệu vợi?
Như lời của thi sĩ Sĩ Trọng, đó là "Tình Chúa Trong Con".
Con nhớ có lần Thầy đã cúi xuống và viết.
Thầy viết gì, con không biết,
chỉ biết rằng lời của Thầy đã khắc, đã chạm tận sâu thẳm trái tim con.
Con như kẻ tội đồ, run rẩy, nhỏ bé và sợ hãi trước Thầy,
nhưng Thầy chỉ cần nơi con,
Lòng Yêu, lòng Mến và sự Tín Thác. Tuyệt đối!
Trọn nỗi niềm của đời con,
vẫn không sao sánh ví điều Thầy đã khắc vào tim con.
Yêu thương, chan chứa.
Yêu và Viết,
để khắc ghi một dấu ấn.
Yêu và Viết,
để con thấy Chúa trong từng khoảnh khắc nhỏ nhoi nhất của cuộc đời.
Cám ơn tác giả An Vi
SÓNG
Ai hỏi: cuộc đời có lặng yên?
Làm sao thoát khỏi những ưu phiền?
Tôi nói: ngoài kia dù bão dậy
Chúa ở trong lòng- một cõi tiên
MỚI.
Thánh Lễ hôm nay Chúa Hiển Dung,
Vinh quang chói lọi thật uy hùng...
Xin Chúa chúc lành cho tuổi mới,
Chiếu tỏa vào đời ánh tín trung!...
Duy-an.
HỐI...
Một ngày mùa hạ...
Ngọn núi cao.
Hào quang chiếu tỏa,
ánh sáng
chói lòa...
- 'Chúa ơi,
định cư ở đây thì tốt quá!'
- 'Không được, con à...
Con nên xuống núi,
ra đi,
loan báo Tình Yêu Ta!'
- 'Dạ!'
...
Thế là con ra đi,
con bước vào đời
bằng tiếng khóc oa oa,
bằng niềm vui và hạnh phúc vỡ òa...
Bằng tiếng cười thôi nôi của mẹ cha,
bằng lời chúc mừng sinh nhật
khi con khôn lớn
của bạn bè gần xa...
...
Giờ đây,
thêm một lần sinh nhật nữa...
nghĩ đến chữ 'già'!
thời gian con không dư dả...
Nhưng vẫn chưa một lần
thi hành sứ mạng
khi bước vào đời,
là:
Rao truyền Tình Yêu Cha!
Duy-an.
Nguyện!
Trong Ánh sáng chói Niềm vui cực độ
Con reo mừng vì Chúa quá Cao sang!
Lưu giữ nhé! Chúa ơi... ngàn năm thuở?
Chúa lắc đầu. Rồi từ đó trở trăn...
Trong Dương thế con 'lăng xăng' nức nở...
Trong vỡ oà niềm hạnh phúc người thân!
Tim bé bổng một lần con hé lộ...
Nguyện đời này xây đắp cõi ba sinh!
6.8.12_ Tường Vy
TỤNG.
Kỷ niệm oe oe rồi cũng qua.
Chỉ có i meo hổng có quà!...
Mấy chục năm trời, vui chẳng thiếu!
Thành tâm tán tụng, cảm ơn Cha.
Duy-an.
Trong Phật giáo có ba vị Phật
(được coi là) cai quản ba 'cõi':
Quá khứ, Hiện tại, Tương lai
còn được gọi là ba ông 'Tam thế'.
Trong tôn giáo dân gian (đạo ông bà)
chúng ta cũng hay nghe cụm từ: 'Cúng tam sên'!
đó là do đọc trại từ chữ 'tam sinh' mà ra!
Tam sinh có nghĩa là ba môi trường của sự sống:
trên trời, dưới đất, dưới nước.
- trên trời là các loài chim chóc...
- dưới đất là các loài cầm thú...
- dưới nước là các loại thuỷ sinh (tôm, cua, cá...)
Vì vậy, ta thấy vài người có kiểu cúng 'tam sên' rất... 'sáng tạo':
mấy quả trứng, miếng thịt heo, vài con tôm.
Có một bài thơ của ai đó (mình không nhớ rõ)
không hề mang tính tôn giáo gì, mà chỉ là tự sự,
nhưng 'mượn' cái khái niệm này (tam thế, tam sên)
để nói lên nỗi lòng của mình, nhưng dùng từ 'Ba Sinh'
với ý nghĩa là: Quá khứ, hiện tại, tương lai như sau:
Ta sống hôm nay chẳng trọn tình!
Nguyện thề xây đắp cõi ba sinh...
Quãng đường cô lẻ không hành lý.
Kỷ niệm gì đâu?
- Chỉ một mình!
Tác giả có 1 ý chí rất lớn lao từ lâu:
'Nguyện thề xây đắp cõi ba sinh'
tức là làm cho cuộc sống trần thế này trở nên tốt đẹp hơn
cả trong quá khứ, lẫn hiện tại, cũng như tương lai!
Thế nhưng, chỉ sau một thời gian sống theo ý hướng đó,
anh nhìn lại và thấy rằng: mình chẳng có gì, chẳng được gì
cũng chẳng còn gì...
(không hành lý, không kỷ niệm, không bạn bè...)
Bạn Đỗ Tường Vy đã dùng câu này
(Nguyện đời này xây đắp cõi ba sinh)
nên Duy-an cũng dùng lại câu này
để quãng diễn, và cũng để áp dụng cho bản thân mình
- Quảng diễn: với tựa đề Tam, Duy-an muốn cho thấy Ba Sinh là
Quá khứ - Hiện tại - Tương lai
- Áp dụng cho mình thì thấy:
Quá khứ của mình thật vui, còn Hiện tại thì vẫn lênh đênh,
và nhất là Tương lai thì còn mịt mờ đến chông chênh...
Tuy nhiên, cho dù cái Quá khứ hay Hiện tại hay Tương lai
mà Duy-an đề cập ở đây chỉ là trong 'cõi ba sinh' tức là
vẫn thuộc về thực tại trần thế
nghĩa là vẫn trong cuộc sống trần gian này thôi
chứ chưa hề đả động đến tương lai Vĩnh Cửu, vĩnh hằng...
Còn đương nhiên khi vượt qua cái cõi 'Ba sinh' này rồi
thì chắc chắn một điều rằng: Phúc Vinh đang chờ đón!
(như Mai Tín đã nói: Bên kia bến bờ, chốn Phúc Vinh!)
Còn các bạn thân yêu,
nếu cũng nhìn vào cái cõi 'Ba sinh' của chính mình
(tức là Quá khứ, Hiện tại và Tương lai của bản thân)
các bạn thấy được gì và cảm nhận được điều gì?
Chia sẻ nhé...
Duy-an mong lắm.
Rất thân thương.
Duy-an.
Vơi !?...
Kẻ vào góp mặt 'Chòi Thơ' ấy...
Cũng được dăm hôm, mấy thơ chòi.
Chưa xa, trí nhớ không tồi
Nhà ta một 'tá'... bồi hồi chung vui!
Hay Tường Vy lui cui một cõi
Để Chàng, Nàng không vội ra tay?
Người xa bước tới nơi này...
Tin yêu còn đấy! Không đầy đừng... vơi!
8-8-2012_Tường Vy
Cố...
Hôm nay ta sống khó trọn tình!
Bất bình! Vật vã! Kiếp nhân sinh.
Khối tình chí khí? Tri ta hẹp!
Sống đẹp trong Tình. Đời chẳng khinh!
9-8-2012_Tường Vy
Xứng.
Làm sao sống trọn trong chữ Tình?
Cuộc đời cần lắm tấm lòng Trinh!
Nhân sinh vật vã trong nghiệp chướng
Con đường nào xứng... một lần sinh?
9-8-2012_Tường Vy
Các Bạn rất thân mến.
Đặc biệt các Chòi Thơ rất thân thương...
Đọc đi đọc lại các Đoản thi ở đây,
Duy-an cảm thấy tâm hồn gợn lên những tình cảm dạt dào.
Vui thật vui và cũng cần phải suy nghĩ, trở trăn...
Ngẫm nghĩ một lúc lâu,
thấy có một chuyện cần 'đề đạt' như sau:
Hay là chúng ta nên có từng chủ đề riêng biệt cho từng tháng?
Cứ đầu tháng, có người đưa ra 1 chủ đề,
Các bài thơ được viết theo mạch suy tư của chủ đề đó
để khỏi lan man, lang thang...
đồng thời để được gọi là đồng hành với diễn đàn,
hoặc theo sát các mùa Phụng vụ,
hay là các biến cố thời sự hay chuyện thường nhật...
Thí dụ như:
- Theo Mùa Phụng Vụ thì có thể là: tháng 12: Hoa Tuyết
(hoặc Mùa Sao Sáng...); tháng 11: đào luyện trong tình yêu;
tháng 10: Đoá Mân Côi...
- Theo lịch thì có thể: tháng 2: Sắc Xuân; tháng 9: Trăng Thu...
- Theo thời sự thì: tháng 7: SN+BM GTCG (hoặc Hạ nồng nàn,
Thi cử...) hoặc xăng dầu lên giá...
Cũng có thể chủ đề là Tự trào (tự cười mình)
hay nhìn các bạn khác bằng ánh mắt dí dỏm, trào phúng để làm thơ...
Nói chung là, các loạt bài nên theo một chủ đề, để sau này
'cần gì' chúng ta cũng dễ sắp xếp,
và mạch suy nghĩ của độc giả không bị đứt đoạn...
Nhưng nói như thế, không có nghĩa là luôn luôn như thế!
Thỉnh thoảng có 1 Chòi Thơ nào đó
quá tha thiết với 1 chủ đề nào đó, và ấp ủ từ lâu,
hôm nay cảm xúc chợt dâng tràn thành dòng thơ,
vẫn cứ tự do post một cách thật khoáng đạt!
Không biết ý các Bạn và các Chòi Thơ thế nào?
Có gì thì comment tiếp nha...
Còn hiện giờ, Duy-an tạm thời coi như đã được mọi người đồng tình
nên mạo muội đưa ra chủ đề cho Đoản Thi tháng 8 này
(mặc dù tháng 8 đã qua hết gần một nửa!)
Rộn ràng trong (và ngoài) diễn đàn chúng ta vừa qua là
'biến cố' CAFE THÁNH CA!
Vì vậy, Duy-an xin chọn 'biến cố' này làm chủ đề cho
Đoản Thi Tháng 8 này nha.
Tuy nhiên Cafe Thánh ca sẽ hơi 'hẹp' với một số chòi thơ
nhất là những ai chưa kịp tham dự...
Do vậy, Duy-an sẽ 'mở rộng' hơn để trở thành CAFE thôi,
dễ dàng và rộng rãi hơn cho mọi người.
Có thể làm thơ về CafeThánh ca,
nhưng cũng có thể làm thơ về ly cafe, cafe bệt, cafe cóc,
cafe vỉa hè, cafe công viên, hạt cafe, cây cafe, rẫy cafe,
tưới cafe, giọt cafe, cafe sữa, màu da cafe, hương cafe,
vị cafe, cafe Ban Mê, cafe dỏm, quán cafe, mối tình cafe...
Vậy nhé các Bạn và các Chòi Thơ quý mến.
Duy-an xin phép 'mở hàng muộn' cho Chủ đề CAFE
trong Đoản thi tháng 8 này bằng bài ở comment sau nhé.
Rõ ràng nói về Cafe, mang chút hơi hướm thánh ca
nhưng lại nói lên một tý cái... nỗi lòng...
Rất thân thương.
Duy-an.
GIỌT.
Từng giọt cafe lắng thật êm...
Từng giọt nhã ca óng ả mềm...
Từng giọt thời gian rơi thắm thoát...
Tâm tư từng giọt tan loãng đêm...
Duy-an.
PHÊ...
"Cà kê dê ngỗng" chốn Chòi Thơ
Phê tình tri kỷ đến ngẩn ngơ
Mặc cho "hạt đời" thân nghiền nát
Trao hương lưu luyến mãi đợi chờ
ĐÊM
Em thích hương thầm của trời đêm
Đưa tay em xoá những giọt mềm
Tí tách cà phê hương lan toả
Lắng lại bên đời khúc nhạc êm.
BAY
Nhạc Thánh ru đời ta với đêm
Cafe lắng đọng những nỗi niềm
Tâm lặng, phiêu diêu miền mơ ước
Thả hồn ta đến cõi dịu êm.
LƯỚT.
Ước được cùng em lướt cafe,
Lướt trong làn gió mộng đêm về,
Lướt bằng hạnh phúc ngời tuổi trẻ,
Lướt cùng ơn thánh rợp sơn khê...
Duy-an.
ĐẦY...
Từng giọt cafe, từng giọt đêm...
Giọt nhớ, giọt thương, rụng êm đềm.
Từng giọt thời gian trôi tý tách...
Đầy ly thân ái..., đầy, đầy thêm...
Duy-an.
NHẠC.
Từng giọt cafe hình khoá Sol
Nhỏ xuống lòng ta những nốt tròn
Chậm rãi, du dương, thăng rồi giáng
Chợt thành một nhạc khúc véo von...
Duy-an.
Phố đêm.
Em thích cùng anh, cafe đêm!
Sương rơi lành lạnh... phố êm đềm.
Thời gian lắng đọng đong từng giọt
Ngọt-đắng đời anh, vị môi mềm!
17-8-2012_Tường Vy
LẶNG.
Dường Như, Chúa Nhật, nắng vàng hoe...
Từng giọt... ngân rung... mát trưa hè...
Dương cầm thánh thót, ngọt ngào quá!
Cảm xúc chơi vơi... tim... sắt se...!
Duy-an.