Spiritual Director
Trạng thái :  
Tham gia : Nov 2010
Bài gửi : 465
Tên thật: Joseph Việt, O.Carm
Đến từ: Fr.
Cảm ơn 6,286
Được cảm ơn 4,963 lần
trong 583 bài viết
Mình thấy những dòng suy tư trong bài viết của All gợi lên nhiều điểm đáng suy nghĩ, ví dụ như thế này: “All thấy ngày trước sống ở xóm lao động nghèo, buổi trưa nhà thiếu cơm thì chạy qua hàng xóm xin bát cơm, buổi chiều hàng xóm chạy lại xin chén nước tương, mọi người sống thuận hòa vui vẻ. Sau này nhà ai cũng kín cổng cao tường, sống gần nhau cả chục năm cũng chưa biết nhà bên cạnh có mấy người, tên gì, làm nghề gì. Ngày xưa đời sống thiếu thốn, bố mẹ nào cũng chật vật với việc kiếm miếng ăn, con cái trong nhà phải biết nấu cơm, giặt giũ, lau nhà, rửa chén... Còn thời bây giờ, các "quí tử" không được động móng tay vào việc nhà, cơm dâng tới miệng, ăn xong ra xem tivi để bố mẹ dọn rửa tùy thích. Nhìn bố mẹ mình đi làm mệt mỏi về còn phải dọn cơm-rửa chén-lau nhà phục vụ mình mà còn không biết xót, không biết phụ giúp, thì làm sao có thể đòi hỏi các bạn trẻ biết sống cống hiến và phục vụ tha nhân?”
Có người nhận xét rằng: tiến bộ kỹ thuật chưa chắc đã văn minh, ăn sung mặc sướng chưa chắc đã ý nghĩa, bấm điện thoại thoăn thoắt chưa chắc đã biết rửa sạch chén bát, sành điệu hàng trăm món ngon nơi các nhà hàng chưa chắc đã biết nấu một chén cháo đàng hoàng cho cha mẹ, xem bao nhiêu bộ phim nổi tiếng chưa chắc đã nhìn thấy hoàn cảnh của anh em ngay bên cạnh, ...và còn nhiều nghịch lý nữa.
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: