Nợ nần bủa vây bởi chữ nghèo
Bữa no bữa đói ốm tong teo
Mè nheo sao phận mình khổ thế
Túi rỗng không tiền bụng đói meo
Nợ nần bủa vây bởi chữ nghèo
Bữa no bữa đói ốm tong teo
Mè nheo sao phận mình khổ thế
Túi rỗng không tiền bụng đói meo
Lan Anh (29-04-2011),Pere Joseph (28-04-2011)
G7 họa mấy câu thơ hay quá! Hy vọng G7 tiếp tục làm thơ nhé!
Anh em là môn đệ Thầy!
Đói meo đâu phải tại số nghèo
Chẳng qua sáng sớm đánh bài heo (bài tiến lên)
Tay trên làm phát heo chồng heo
Hí hửng bốn con (tứ quí) làm cái phạch
Đụng phải tay em chồng phát nữa (4 đôi thông)
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn giơ tay hỏi
"Zậy là ôm hết phải hông anh"
Chặt hẻo cho nên chịu đói meo.
G7 (24-05-2011),Lan Anh (29-04-2011),Pere Joseph (30-04-2011)
Jade có vẻ giống thần bài quá. Souvenir đọc mà mắc cười quá trời luôn.
Anh em là môn đệ Thầy!
kakaka Tư Dê bí rồi :)) đổi món ghẹo ku Dê. Đang muốn chuyển sang song thất lục bát chơi ku Dê 1 bài dài dài mà bí quá hahaha. Để đó để đó.
Đói meo đâu phải tại nghèo ?!
Chẳng qua ăn ít gữ eo đó mà
Cô đơn lẻ bóng mình ta ?!
Tiết kiệm tiền tết để mà chặt heo
Ai nói nghèo chẳng ai theo ?!
Chủ vay tiền góp mỗi ngày réo tên
Nghe nói nghèo sống bấp bênh ?!
Cuộc sống ổn định: mỗi ngày đói ăn
Tiền khô cháy túi nhăn răng ?!
Tiền nhiều nặng túi trong lòng bất an
Nhà nghèo nỗi khổ vô vàn ?!
Bởi vậy nên mới chẳng màng khó khăn
Nghèo làm gì cũng băn khoăn ?!
Phải suy tính kĩ mới bằng người ta
Phận nghèo ôi thật xót xa ?!
Ai bị tự kỉ chứ tui thấy là hổng sao
Nghèo ăn đậu hủ với chao ?!
Thầy tu còn thế huống hồ gì tui
Đã nghèo mà còn thấy vui ?!
Èo, sinh ra tui đã thế rùi biết sao
Dù nghèo vẫn sống thanh cao ...
Tự nhiên giờ muốn hét gào như điên
Thay đổi nội dung bởi: G7, 29-04-2011 lúc 10:07 AM
Jade (30-04-2011),Lan Anh (29-04-2011),Pere Joseph (30-04-2011)
Nghèo quá nên hét gào điên
Chắc do tàu hủ với chao thế này
Cưng ơi anh chỉ cho đường
Sáng ăn rau muống chiều thì muống rau
Tối ra cầu cá ... ngồi thiền
Ngồi chừng đến mức không buồn đứng lên
Thiền sao cá quẫy dưới hồ
Mà không cục cựa ấy là cưng hay
Đến khi đạt cảnh giới này
Anh đây chỉ rõ cách cho thoát nghèo
Tiền tết thoải mái chặt heo
Cho vay tiền góp đến không sức đòi
Ở không vẫn phẻ phây phây
Tiền nhiều túi nặng không cần nhe răng
Có dám thế không
G7 (10-07-2011),Lan Anh (30-04-2011),Pere Joseph (30-04-2011)
Anh Jade yêu đời quá nhể ....
Ôi ! Đọc vài cảm xúc của Jade trong topic "nên buồn hay nên vui" mà ước gì được gặp anh Jade "Thất Tình" hoặc là Jade "Buồn Tình" nhỉ ... há há Hiện giờ không biết anh Jade có "Tình" hay chưa nhưng rất mong anh Jade "thất tình" kaka ... để lúc đó văn chương lai láng đọc cho sướng ... há há
Hô hô anh Jade "có tình" hay "thất tình" vẫn thế, vẫn là "tình" lai láng. Văn chương thì ôi thôi có lẽ lúc "thất tình" nó hay hơn thiệt vì nó đàng hoàng, nó đừng đắn nhưng khổ nỗi bị nhận xét : "sao mà khó hiểu, trừu tượng", "thất tình" nên hồn ngẩn ngơ chăng ? Còn lúc "có tình" thì nó ngả ngớn hay sao ấy, nên có đứa bảo "đọc văn ku Dê nghe thum thủm" hoặc "sặc mùi rau muống chấm tương, kèm thêm khoản ngũ cốc luân hồi chẳng nể nang"
Thế không biết cậu Bảy Gà thích đọc cái khoản nào em nó xin hầu hạ trong tương lai ! Nhưng trước tiên mời cậu Bảy làm phát "gâu gồ" săn lùng thằng này : "Nghèo khổ hay nghèo sướng ?" rồi hãy trả lời em nó thích hầu hạ khoản nào nhá : trừu tựơng hay thum thủm !
ô là la heheh ở đâu lòi ra topic nghèo khổ/sướng giờ mới thấy heheh cáo lỗi chú Jade nhá.
Thế rút cuộc là vẫn không biết Jade có "tình" (để được buồn tình vì thất tình) chưa. G7 thấy văn phong dạo này loạn xạ gùi Jade ơi, vừa trừu tượng vừa ngả ngớn mà còn bốc mùi rau muống???? là sao ? Tình yêu với Châm Thị Biếm ngày xưa rất lãng mạn nhẹ nhàng và đầy cảm hứng, kiến thức nghiêm túc, lãng mạn một cách nhẹ nhàng với "Tèng Êu" và chân thành sâu sắc với vài tâm sự gửi bạn bè.....nay người xưa không còn Jade lạc lối trong sự ngả ngớn bâng quơ chua chát ... haizzz , đó cũng là cái khổ của kẻ si tình =))
G7 vẫn mong chờ, chờ mong ngóng đợi cái sự xuất thần lên cơn của Jade mà được đọc những tuyệt (mệnh) bút của Jade để được thư giãn và thỏa mãn những con sóng lòng trong thời kì lạm phát đang leo thang kéo theo sự mệt mỏi chán vãi ra =)) Dài dòng hoa hòe màu mè cho nó bầy hầy chút thôi, túm lại là cảm hứng đề tài mới thì chưa có, các mạng ĐT dạo này khuyến mãi nhiều nên cũng gửi gắm tâm sự qua diện thoại rồi, còn mỗi món tèng êu lãng mạn nhẹ nhàng thôi... cho nên Jade có sưu tầm được gì hay hay tếu tếu lãng mạn chút post lên lấy cảm hứng Jade ơi. ... hic... Bét nhất cũng là trừu tượng thôi, ai đời thủm thủm =))
Jade (08-05-2011)
Có lẽ ông trời cũng chiều lòng Cậu Bảy hay chăng ? Cậu Bảy đang ngồi chờ : ổng cho chờ tiếp
Kiến thức ngày xưa vẫn còn đó nhưng nó đã đổi thay nhiều. Nó không trong sáng, nguyên tuyền như xưa chỉ là đi theo con đường độc đạo duy nhất : Kinh Thánh. Trên đường đi nó có quá nhiều ngã rẽ : nào Thích, nào Khổng, nào Lão. Đó chỉ mới là phương đông, biết đâu mai kia mốt nọ nó lại thêm mấy vị : Pitagor, Socrates, Heidgger... của phương tây thì chắc là còn lung tung nữa.
Bây giờ thôi đã loạn xạ cả lên rồi, chắc sắp tẩu hoả nhập ma ! Mà thôi kệ, vì rối quá nên phải viết ra để sắp xếp lại tư tưởng : ai đời đọc Tâm Kinh Bát Nhã và Vô Tâm Luận mới hiểu rõ hơn câu "Người phải lớn lên còn tôi thì nhỏ lại" và liên kết với hình ảnh buổi chiều Emmau đẻ ra cái triết lý rau muống tầm xàm bá láp. Rồi nghiên cứu tiếp món "Pháp Bảo Đàn Kinh" thì mần ra em : "Yêu bản thân trước hay yêu người trước ?", dám bảo Chúa Giêsu có khi có tập gym. Tư tưởng bay nhảy loạn xạ rồi !!!!!
Đại huynh đòi trừu tượng thì nó dễ nhưng sư đệ không chịu viết vì chẳng qua chia sẻ đi chia sẻ lại với hình ảnh cũ miết rồi không hấp hấp dẫn. Đòi cái gì thực tế như "Từ bỏ mình và thập giá" thì chưa nghĩ ra. Đành phải nói với đại huynh : còn thum thủm dài dài. Đại huynh thứ lỗi không đáp ứng được vụ "trừu tượng" vì tiểu đệ đang hứng với cách thiền của Kim lão gia nơi Vi Tiểu Bảo mà người ta gọi là : thí thiền.
Cứ ngồi chống cằm suy tư miết nó sinh ra cái nọng nữa thì mệt lắm, nên tiểu đệ vẫn cứ thích cười, vừa cười vừa nghĩ, không cười tiểu đệ nghĩ không ra. Tiểu đệ viết tầm xàm bá láp vậy đó nên người hời hợt đọc xong phán cái : tào lao; người suy tư : có chút lạ lạ, người sâu sắc : có vài điểm đáng lưu tâm; người tri kỷ với tiểu đệ : cười he hé, cười khúc khích, cười ha hả, cuối cùng chỉ cười mỉm chi vì viết xong tiểu đệ còn chả hiểu mình lấy đâu nhận xét nên cũng chỉ cười mà thôi
Thay đổi nội dung bởi: Jade, 08-05-2011 lúc 05:55 PM