Nguyên văn bởi
G7
Bảy Gà vốn thích yên bình
Bỗng dưng một gã thất tình đẩy đưa
Bàn ra lắm chuyện giông mưa
Ngoại bang cấu kết rồi đưa về nhà
Kiếm dăm câu chuyện làm quà
Truy tìm Thị Bích để mà vặt lông
Hỏi rằng thất đức hay không
Tội này chắc phải mọt gông cả đời
Vợ con than khóc ời ời
Tiện đây ta có đôi lời khuyên nhu
Cũng nên tích đức đi tu
Đừng nên ghẹo gái đi tù khổ ai.
" Oan thị Bích"
Cuối làng một mái chùa xiêu
Bốn bề rêu mốc tiêu điều bấy nay
Bổng dưng có một ông thầy
Về làng vào cuối một ngày tháng ba
Tiếng gần nối với tin xa
Bà con đồn đãi dề gia rất tài
Quá khứ cho tới vị lai
Dê xem một cái chỉ ngay rõ ràng
Tỷ như Thị Bích họ Oan
Dê gieo một quẻ cả làng đều tin
Đa tài nên cũng hữu tình
Chạnh lòng vì nỗi một mình quạnh hiu
Vậy nên mỗi buổi chiều chiều
Jade treo tấm bảng tuyển nhiều chùa .. viên
Hễ là thí nữ dịu hiền
Thầy đà gởi thiếp mời riêng về chùa
Trăng rơi sao rụng mấy mùa
Hôm nay mái cũ thành chùa Thích Tiên
Riêng thầy thì vẫn ưu phiền
Một ngày rảnh rỗi thầy liền xuất dương
Chuyện oan thị bích đọc cười cho vui
Lỡ mang tiếng thầy, hôm nay đành gieo thêm một quẻ giải oan cho Thị Bích
GIEO QUẺ GIẢI OAN
Sáng nay Thị Bích ra đường,
Thầy phone thầy dặn coi chừng nạn tai.
Bóng Gà bóng quạ gần nhau,
Không gieo tiếng ác cũng lời thị phi.
Khuyên rằng : con hãy giữ thân,
Chờ ngày tính sổ chắc đà không lâu.
Hẹn nơi tửu quán chi hao,
Cứ ra trước cửa cây xăng mà ngồi.
Nhớ rằng đừng uống cà phê,
Không xơi nước ngọt thì cầm chai bia.
Thị phi dị nghị chằng tè,
Cứ chai vô họng tức thì câm ngay.
Quẻ ni thầy phán riêng con,
Giữ cho kín miệng kẻo rằng Gà nghe.
Gà nghe xách dép chạy te,
Phí tiền điện thoại hẹn Gà không ra.
Giải oan phải giải như thầy,
Nói năng nhỏ nhẹ chắc là không xong.
Khi mô dụ được Gà ra,
Nhớ lời thầy dặn đọc câu quyết này.
“Thỉnh thẳng Ku Tí đến đây,
Thêm thằng Ku Tít tính luôn nợ nần.
Nhớ anh quản lý phồ rùm
Nhẹ nhàng hai chữ tên là Ạc-Min.
Lại mời thêm cả Hạt Mầm,
Đủ mâm đủ bát chàng sàng vào ngay.
Thiếu sao Lãng Tử giang hồ
Hoà cùng một nhịp giang hồ lãng du”
Thỉnh cho các vị hiện thân,
Sài Gòn đậu phộng chỉ chờ mồi ngon.
Vặt lông cắt tiết Bảy Gà,
Nước sôi bóp muối vậy là thơm tho.
Chờ cho gạo nở vừa bông,
Gập chân chéo cánh cho vào là xong.
Gà già nhớ luộc cho lâu,
Còn hơn lòng đỏ hắc-năm-en-nờ.
Bi nhiêu chắc cũng hiểu rồi,
Nói nhiều tiếng ác vào thân của thầy.
Thương con thầy đã hết lời,
Truyền cho bí kíp trấn sơn để dành.
Thôi thì duyên phúc do con,
Giải oan phải giải thế này mới xong.