Khoảng trống của hàng cây cho em biết nâng niu bóng mát.
Khoảng trống của nắm đất dạy em biết quý trọng mầm sống vừa mới trổ sinh.
Khoảng trống của góc phố nẻo đường nhắc em nhớ về kỉ niệm của một thời đã xa.
Khoảng trống của góc lớp sân trường giúp em thương mến hơn những người bạn phải lặng lẽ rời ghế nhà trường, hòa vào dòng đời với bao lo toan, bon chen, vất vả...
Khoảng trống của lời nói dạy em nên biết lắng nghe người khác.
Khoảng trống của tiếng cười nhắc em hãy nâng niu, trân trọng những niềm vui và hạnh phúc.
Khoảng trống của nước mắt cho em can đảm đứng lên và nhận ra những giá trị thật sự ý nghĩa mà mình học được từ khổ đau.
Khoảng trống của âm thanh nhắc em hãy luôn trân trọng những thông điệp lặng lẽ trong cuộc sống:
tiếng lá lay động cành cây, tiếng chim hót, tiếng suối reo...
và quan trọng hơn là tiếng nói từ tận cõi lòng mình...
Khoảng trống của bát cơm nhắc em nhớ những giọt mồ hôi và nước mắt, những hi sinh thầm lặng của ba mẹ và của tất cả những ai đang khổ cực gian nan vì cuộc sống này.
Khoảng trống của tri thức giúp em hiểu rắng những gì mình biết chỉ là hữu hạn giữa biển học của nhân loại; lại cũng nhắc nhở em hãy khiêm tốn trau dồi kiến thức hơn nữa, không phải chỉ để cho mình mà nên chia sẻ với những người xung quanh.
Khoảng trống của không gian giúp em nhận thấy sự nối kết của đất-trời.
Khoảng trống của vì sao nhắc em nhớ về một nguồn sống đã tắt và dạy em nhận biết sự hữu hạn mong manh của phận người.
Khoảng trống trong mắt người cảnh báo em về một điều gì vừa làm tổn thương tha nhân.
Khoảng trống của danh vọng, tửu sắc, bạc tiền dạy em sống giản dị, đơn sơ, thanh bần hơn:
bớt ham muốn những hào nhoáng,
ít bon chen trong cơn lốc cuộc đời,
sẵn sàng vui với những niềm vui nho nhỏ,
và hài lòng với hiện tại của bản thân em...
Khoảng trống trong tim dạy em biết quý mến và chan hòa hơn với những người xung quanh;
lại nhắc nhở em về một vị Cha chung vẫn luôn âm thầm chăm sóc dẫn đưa và lắp đầy cõi lòng có khi quá trống trải của em, giúp em thêm tin tưởng, cố gắng, hi vọng để vượt qua... mặc cho những gian nan đau khổ của cuộc sống này...
Em vẫn luôn được YÊU THƯƠNG và CHÚC LÀNH!
À... Té ra thì khoảng trống lại giá trị đến thế!
5/2005
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: