“Mưa lớn lên đi ai buồn biết liền” là câu nói mà tôi cứ thích chọc ghẹo những đứa bạn của tôi mỗi khi trời mưa. Và hôm nay thì ngoài trời đang mưa râm rả, cơn mưa làm cho tôi chợt nhớ đến 1 câu chuyện mà cách đây gần 5 năm rồi. Câu chuyện đó mang đầy nước mắt và cả cảm xúc trong con người tôi.
Cách đây gần 5 năm khi tôi gặp anh, khi đó trông anh khác xưa rất nhiều so với bức ảnh cưới mà anh cho tôi xem. Anh gầy còm, ốm yếu, những bước chân rạo rễ và luôn có người nâng đỡ, những công việc nhỏ như tắm rửa, ăn uống cũng khó đối với anh và anh cần đến sự trợ giúp của người mẹ mình. Anh lặng lẽ nằm trên giường và trong giọng nói yếu ớt, nghẹn ngào anh kể cho tôi nghe về ngày xưa của anh khi anh còn chưa mắc phải căn bênh thế kỉ này.
Ngày xưa anh có một gia đình tuyệt vời, một người vợ giỏi và đảm đang, 1 cô con gái dễ thương và học giỏi. Bênh cạnh đó, anh cũng có 1 gia sản không nhỏ nhờ anh chăm chỉ trong công việc. Tuy nhiên chỉ sau 1 lần, 1 lần mà anh muốn chứng tỏ bản thân, muốn “Thử” cái cảm giác lạ đã đem đến cho anh kết quả như ngày hôm nay.
Chỉ sau 1 lần thử đó anh đã nghiện nhưng với quyết tâm của mình và cả sự động viên của gia đình anh đã cai nghiện thành công. Có lẽ không có điều nào hạnh phúc hơn lúc đó nhưng cuộc đời có nhiều cái mà anh không ngờ tới và anh phải trả giá cho chính 1 lần “Thử” của mình. Sau khi cai về thì anh mới biết mình đã nhiễm phải căn bệnh thế kỉ, đau đớn hơn là anh đã lây sang cả cho người vợ của mình
Giờ thì mọi gánh vác trên gia đình đều đặt trên vai người vợ của anh, người đang mang trong mình căn bệnh thế kỉ. Anh từ một người là trụ cột gia đình, sức khỏe dồi dào giờ thì từ những bước chân nhỏ đi, những miếng ăn đến tắm rửa đều cần đến bàn tay trợ giúp của người mẹ gần 60 tuổi.
Những giọt nước mắt, những lời nói ngập ngừng của anh làm cho trong giây phút này đây làm cho tôi cũng nghẹn ngào theo, nhưng có lẽ nó cũng không thể giúp anh quay ngược lại thời gian để thay đổi trong cái đêm định mệnh đó.
---------------------------------------------------
Các bạn à, đây là một câu chuyện mà qua đó tôi đã được có những bài học kinh nghiệm trong cuộc sống. Sự sống này là một hồng ân mà Thiên Chúa đã ban tặng cho ta và ta phải biết trân trọng nó. Chúng ta sẽ là những người con “bất hiếu” với Thiên Chúa khi chúng ta đùa giỡn với chính cuộc sống của chúng ta, cuộc sống mà Thiên Chúa đã ban tặng cho ta.
SmilesCác chủ đề tương tự trong chuyên mục này: