Trạng thái :  
Tham gia : Dec 2010
Bài gửi : 147
Tên thật: Lê Hoàng Hải
Đến từ: Gx Phong Hòa, Gp Vĩnh Long
Sở thích: ăn và ngủ
Nghề nghiệp: lăng xăng
Cảm ơn 619
Được cảm ơn 908 lần
trong 147 bài viết
24/12/07
Tối nay Giáng Sinh...
Trong hoạt cảnh mình đóng vai con quỷ, mỏi chân quá trời không đứng vững, mình diễn thật là tệ...
Lễ thật là đông, sốt sắng quá!
Khò khò...
01/01/08
Tối nay mình lên nhà cô Năm chơi, mình cũng hơi ngại...
Có mấy người nữa, Hữu Lợi... Nhà cô có một người cháu gái rất dễ thương. Hí hí, tình gian mà lí cũng gian luôn...
Nhưng mình với Thuỳ Dương thì cũng thân lắm, mấy "cụ" kia coi bộ anh nào cũng ngó nghiêng...
Cả nhà "dô" một ly...
Mặt của Dương hồng hồng...
Mình xin phép ra ngoài sau rửa mặt... Về nhà Chúa, khuya quá, chắc mai lại bị rầy quá hà, dạo này mình cứ bị rầy hoài...
con uống có một ít mà sao nó nhức đầu quá Thầy ơi!
__________________________________________________ ___________________________
.../.../08
Hôm nay mình buồn quá, mưa hoài, sáng nay mình bị mắc mưa ướt nhẹp hết cả mình mẩy. Vào lớp nhìn những gương mặt thân thương, những gương mặt đáng thương, những gương mặt thấy khó ưa... Hì, gần thi học kỳ II rồi, học chung bao nhiêu năm nay cả đám thân nhau như anh em ruột...Người ta nói trên đời không có bữa tiệc nào mà không tàn, cũng đúng quá...
Bữa tiệc cưới Cana , phép lạ đầu tay, Thầy gỡ gạc cho nhà có đám cưới... Con thấy Thầy đâu nhất thiết phải làm phép lạ này, đâu có ai phải chết hay hư mất linh hồn nếu Thầy ngồi yên vô tư lự. Thầy cũng không tự ý làm, con thấy Mẹ đến bên Thầy, khều nhẹ nhẹ, nhìn âu yếm, nói nhỏ nhỏ: "Này Con, người ta hết rượu rồi..." Một gợi ý thiệt là dễ thương, đầy tình thương... Thầy đáp một câu cụt ngủn: "Hỡi Bà, Tôi với Bà có mắc mớ gì đâu!", con xin lỗi Thầy nha, con thấy Thầy hơi hỗn! Nếu cậu con mà nói với bà ngoại con như thế thì ngoại sẽ khóc hụ hụ mất...
Mẹ im re, nhưng lại quay ra dặn người ta làm theo lời Thầy... Phép lạ diễn ra, Mẹ cười mỉm chi, Thầy thương Mẹ quá, thương Mẹ quá...
Con có đọc một bài viết của một nhà thần học nào đó về câu nói của Thầy, tiếng BÀ ở đây và ở dưới chân thập tự_trối phú Mẹ làm Mẹ chúng con_là như nhau, được dùng cách trang trọng, đại diện cho từ NGƯỜI ĐÀN BÀ trong sách Sáng Thế, NGƯỜI ĐÀN BÀ đạp nát đầu Con Rắn!
Vậy là Thầy đâu có hỗn đâu, hi, nhưng con cũng đâu có trách Thầy tí tị nào đâu, tại con quá thương Mẹ mà quên mất Thầy hay cố ý thử thách lòng trông cậy của người ta...
Bữa tiệc ly, Thầy ngồi giữa hàng Giáo Phẩm tiên khởi, Thầy báo trước có một Giám Mục do chính Thầy chọn bị hư mất, Thầy lập Phép Thánh Thể, ơn cứu độ được ban phát cực đỉnh, rồi chiều hôm sau, Thầy hoàn thành ơn cứu độ bằng Máu Thịt thánh của Thầy...
Bữa tiệc ly cho đến ngày hôm nay vẫn được hằng ngày hằng giờ tái hiện lạitrên khắp cõi đất, hồng ân cứu độ của Thầy mênh mang quá, con ngốcc ghê mà cũng cảm nhận được chút chút. Biết lấy lời gì ca tụng Thầy bây giờ?
con YÊU Thầy!!!