+ Trả Lời Ðề Tài
Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 15

Chủ đề: Sao em không là người Công giáo ?

Hybrid View

  1. #1
    migoi_sg's Avatar
    Trạng thái :   migoi_sg đã thoát
    Tham gia : Jun 2010
    Bài gửi : 117
    Tên thật:
    Cứ gọi em là ku migoi
    Đến từ: Everywhere
    Sở thích: Như cũ
    Nghề nghiệp: Hả, ăn vụng cũng cần khai à????
    Cảm ơn
    62
    Được cảm ơn 579 lần
    trong 99 bài viết

    Sao em không là người Công giáo ? (TT)

    Vừa tan học, Nam dẫn xe ra trước cổng trường chuẩn bị leo lên vù chạy, bỗng Hằng gọi Nam:
    - Nam, cho Hằng mượn tập hôm qua nhé, hôm qua Hằng không đi học, nên không chép bài được?
    - Hôm qua không đi học à. Vậy mai Nam đưa nhé, hôm nay không mang theo.
    - Uhm, cám ơn Nam nhé.
    - Không có gì.
    - À, mà Nam, hôm nay…
    - Sao Hằng?
    - À, không có gì.
    - Nói đi đừng ngại.
    - Không có gì thiệt mà, chỉ là... hôm nay Hằng phải đi xe bus, Nam chở Hằng ra chỗ chờ xe bus được không?
    Nam chưa kịp trả lời sao nữa, bởi vì Nam đang hơi bối rối. Nhớ lại những lần trước bị bạn bè chọc ghẹo, Nam không biết phải làm sao, nhưng Hằng đã có ý muốn mình giúp có chút vậy, không lẽ từ chối sao, Nam chấp nhận một cách liều lĩnh:
    - Uhm, nhà Hằng ở đường nào, Nam đưa về luôn, hôm nay Nam muốn đạp xe đi dạo một vòng cho khuây khoả.
    - Qua cầu Bình Triệu một đoạn.
    - Vậy hả.
    - Uhm.
    - Lên xe đi, Nam chở.
    - Cám ơn Nam nhé.
    Khi Hằng nhắc đến cầu Bình Triệu, tức là đã cùng đường về với mình rồi, Nam không ngờ rằng, nhà Hằng lại gần với phòng trọ mình như vậy. Nghĩ vậy, nhưng Nam không nói với Hằng, chắc là Nam ngại, sợ Hằng biết chỗ ở chật chội của mình.
    - Leo cầu thế này mệt không Nam?
    - Uhm, mệt, nhưng Nam quen rồi.
    - Vậy à, Hằng không mấy khi đi xe đạp nên mỗi lần qua cầu phải xuống dẫn bộ, cầu cao mà dài nữa, đi mệt chết bà luôn.
    - Uhm, hồi mới vô Sài Gòn, Nam cũng vậy, có đạp qua được đâu, đúng hơn là chưa có kinh nghiệm qua cầu, khì khì. Với lại, bây giờ về, mình đi cầu thấp hơn mà.
    - Uhm, nên chắc không mệt bằng đạp xe lên cầu bên kia nhỉ.
    - Uhm.
    Dù nói vậy, nhưng trong người Nam bây giờ còn gì mệt bằng. Cuối ngày, vừa khát, vừa đói, nhưng được chở Hằng, Nam vui vui, dù vẫn sợ bị bạn bè tụi nó phát hiện ra, lại chọc ghẹo mình nữa.
    Dừng xe trước một cửa sắt được tô sơn màu đen rộng rãi, Nam ngạc nhiên vì không nghĩ đó sẽ là nhà Hằng. Hằng thò tay vào mở cửa ra, Nam thấy hơi ngượng khi Hằng mời Nam vào nhà chơi. Nam từ chối và ra về, đạp vù một mạch. Nhà Hằng cách phòng trọ của Nam chừng ba con hẻm, nhưng chắc Hằng không biết điều đó. Nam đang suy nghĩ rằng, liệu có ngày nào mình còn được chở Hằng đi học về như hôm nay nữa không nhỉ. Nhìn chiếc xe đạp cà tàng mà lòng Nam buồn rười rượi, thế nhưng vẫn vui, vì hôm nay được chở một người bạn gái về nhà, và hên là xe không sao. Ngày kết thúc trong hoàng hôn tuyệt đẹp.
    ***
    (Còn tiếp)

    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:

    Quyết tâm sống giữa cuộc đời
    Chẳng vương thế sự chẳng hơi mùi trần.

  2. 5 thành viên đã cảm ơn migoi_sg vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (18-07-2011),allihavetogive (18-07-2011),Pham Du (18-07-2011),Phù thủy nhỏ (19-07-2011),thuyvu (19-07-2011)

+ Trả Lời Ðề Tài

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình