+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 2/2 ĐầuĐầu 12
Hiện kết quả từ 11 tới 15 của 15

Chủ đề: Sao em không là người Công giáo ?

  1. #11
    migoi_sg's Avatar
    Trạng thái :   migoi_sg đã thoát
    Tham gia : Jun 2010
    Bài gửi : 117
    Tên thật:
    Cứ gọi em là ku migoi
    Đến từ: Everywhere
    Sở thích: Như cũ
    Nghề nghiệp: Hả, ăn vụng cũng cần khai à????
    Cảm ơn
    62
    Được cảm ơn 579 lần
    trong 99 bài viết

    Sao em không là người Công giáo ? (TT)

    Vừa tan học, Nam dẫn xe ra trước cổng trường chuẩn bị leo lên vù chạy, bỗng Hằng gọi Nam:
    - Nam, cho Hằng mượn tập hôm qua nhé, hôm qua Hằng không đi học, nên không chép bài được?
    - Hôm qua không đi học à. Vậy mai Nam đưa nhé, hôm nay không mang theo.
    - Uhm, cám ơn Nam nhé.
    - Không có gì.
    - À, mà Nam, hôm nay…
    - Sao Hằng?
    - À, không có gì.
    - Nói đi đừng ngại.
    - Không có gì thiệt mà, chỉ là... hôm nay Hằng phải đi xe bus, Nam chở Hằng ra chỗ chờ xe bus được không?
    Nam chưa kịp trả lời sao nữa, bởi vì Nam đang hơi bối rối. Nhớ lại những lần trước bị bạn bè chọc ghẹo, Nam không biết phải làm sao, nhưng Hằng đã có ý muốn mình giúp có chút vậy, không lẽ từ chối sao, Nam chấp nhận một cách liều lĩnh:
    - Uhm, nhà Hằng ở đường nào, Nam đưa về luôn, hôm nay Nam muốn đạp xe đi dạo một vòng cho khuây khoả.
    - Qua cầu Bình Triệu một đoạn.
    - Vậy hả.
    - Uhm.
    - Lên xe đi, Nam chở.
    - Cám ơn Nam nhé.
    Khi Hằng nhắc đến cầu Bình Triệu, tức là đã cùng đường về với mình rồi, Nam không ngờ rằng, nhà Hằng lại gần với phòng trọ mình như vậy. Nghĩ vậy, nhưng Nam không nói với Hằng, chắc là Nam ngại, sợ Hằng biết chỗ ở chật chội của mình.
    - Leo cầu thế này mệt không Nam?
    - Uhm, mệt, nhưng Nam quen rồi.
    - Vậy à, Hằng không mấy khi đi xe đạp nên mỗi lần qua cầu phải xuống dẫn bộ, cầu cao mà dài nữa, đi mệt chết bà luôn.
    - Uhm, hồi mới vô Sài Gòn, Nam cũng vậy, có đạp qua được đâu, đúng hơn là chưa có kinh nghiệm qua cầu, khì khì. Với lại, bây giờ về, mình đi cầu thấp hơn mà.
    - Uhm, nên chắc không mệt bằng đạp xe lên cầu bên kia nhỉ.
    - Uhm.
    Dù nói vậy, nhưng trong người Nam bây giờ còn gì mệt bằng. Cuối ngày, vừa khát, vừa đói, nhưng được chở Hằng, Nam vui vui, dù vẫn sợ bị bạn bè tụi nó phát hiện ra, lại chọc ghẹo mình nữa.
    Dừng xe trước một cửa sắt được tô sơn màu đen rộng rãi, Nam ngạc nhiên vì không nghĩ đó sẽ là nhà Hằng. Hằng thò tay vào mở cửa ra, Nam thấy hơi ngượng khi Hằng mời Nam vào nhà chơi. Nam từ chối và ra về, đạp vù một mạch. Nhà Hằng cách phòng trọ của Nam chừng ba con hẻm, nhưng chắc Hằng không biết điều đó. Nam đang suy nghĩ rằng, liệu có ngày nào mình còn được chở Hằng đi học về như hôm nay nữa không nhỉ. Nhìn chiếc xe đạp cà tàng mà lòng Nam buồn rười rượi, thế nhưng vẫn vui, vì hôm nay được chở một người bạn gái về nhà, và hên là xe không sao. Ngày kết thúc trong hoàng hôn tuyệt đẹp.
    ***
    (Còn tiếp)
    Quyết tâm sống giữa cuộc đời
    Chẳng vương thế sự chẳng hơi mùi trần.

  2. 5 thành viên đã cảm ơn migoi_sg vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (18-07-2011),allihavetogive (18-07-2011),Pham Du (18-07-2011),Phù thủy nhỏ (19-07-2011),thuyvu (19-07-2011)

  3. #12
    Teresa Bông Hoa Nhỏ's Avatar
    Trạng thái :   Teresa Bông Hoa Nhỏ đã thoát
    Tham gia : Feb 2011
    Bài gửi : 42
    Tên thật:
    Võ Thị Yến Nhi
    Đến từ: Buôn Ma Thuột
    Sở thích: những điều bình dị ^^
    Nghề nghiệp: sinh viên
    Cảm ơn
    360
    Được cảm ơn 428 lần
    trong 48 bài viết
    Dài quá, khi nào mới hết vậy bạn ơi, tò mò quá, nhưng BHN cũng đoán đoán được nội dung phần sau 1 chút rồi ^^
    " Xin Thiên Chúa ban cho anh em mọi ơn lành để có sức thi hành thánh ý Ngài." (Dt 13,21)


  4. 2 thành viên đã cảm ơn Teresa Bông Hoa Nhỏ vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (18-07-2011),Phù thủy nhỏ (19-07-2011)

  5. #13
    migoi_sg's Avatar
    Trạng thái :   migoi_sg đã thoát
    Tham gia : Jun 2010
    Bài gửi : 117
    Tên thật:
    Cứ gọi em là ku migoi
    Đến từ: Everywhere
    Sở thích: Như cũ
    Nghề nghiệp: Hả, ăn vụng cũng cần khai à????
    Cảm ơn
    62
    Được cảm ơn 579 lần
    trong 99 bài viết
    Khi nó hết là nó hết à. Hehe. Cũng gần rồi, chừng gần 40 trang nữa. Mới viết được nhiêu đó thôi, vì...
    Quyết tâm sống giữa cuộc đời
    Chẳng vương thế sự chẳng hơi mùi trần.

  6. 4 thành viên đã cảm ơn migoi_sg vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (18-07-2011),Phù thủy nhỏ (19-07-2011),Teresa Bông Hoa Nhỏ (19-07-2011),thuyvu (19-07-2011)

  7. #14
    migoi_sg's Avatar
    Trạng thái :   migoi_sg đã thoát
    Tham gia : Jun 2010
    Bài gửi : 117
    Tên thật:
    Cứ gọi em là ku migoi
    Đến từ: Everywhere
    Sở thích: Như cũ
    Nghề nghiệp: Hả, ăn vụng cũng cần khai à????
    Cảm ơn
    62
    Được cảm ơn 579 lần
    trong 99 bài viết

    Sao em không là người Công giáo ? (TT)

    Sáng nay đi học, niềm vui trong Nam vẫn còn đọng lại được hiện rõ nét trên khuôn mặt, Nam tươi cười vào lớp và không quên đá lông nheo với cô nàng được mình chở về hôm trước. Với Nam, cảm giác lạ lạ đã thực sự xuất hiện trong con người đầy nhút nhát này, thế nhưng chưa đủ để cho cậu nhà quê thốt lên một tiếng tỏ tình với người bạn gái dễ thương đó.
    - Nam ơi, hôm nay chở mình về nữa được không?
    - Ủa, không đi xe nữa à?
    - Uhm, Hằng không đi xe, ba Hằng đưa hằng lên đây rồi đi làm.
    - Uhm, vậy Hằng lên xe đi, Nam đưa về.
    Hai người bắt đầu một chuyến hành trình mới, hôm nay Nam không còn ngại như lần đầu tiên nữa, có lẽ vì thế mà dọc đường, hai người nói chuyện nhiều hơn. Bắt đầu là những chuyện đâu đâu, từ từ vào chuyện trong lớp, chán rồi qua chuyện học hành… nhiều câu chuyện để Nam và Hằng nói với nhau. Con đường từ trường về nhà cũng không dưới nửa tiếng, nhưng sao hôm nay lại đi nhanh như thế, Nam tự hỏi, Nam vui vì mỗi khi được chở bạn Hằng.
    - Nam…
    - Sao à?
    - À, không có gì.
    - Uhm. Hehe
    Hằng đang tính nói gì với Nam, nhưng lại không dám, có lẽ cũng là một điều gì đó rất “úp úp, mở mở”. Trong lớp bây giờ, ai cũng biết rõ Hằng đang thương thầm Nam, và Nam cũng đang nhớ trộm Hằng, nhưng cả hai đều nhút nhát, chưa ai dám tỏ lộ ra ngoài, chỉ mới là những cách thể hiện như xin đi nhờ xe, mượn tập… Và trước cổng nhà Hằng, Nam đang thắc mắc Hằng đã muốn nói chuyện gì với Nam lúc nãy. Nam chợt lúng ta lúng túng:
    - Hồi nãy, Hằng định nói với Nam gì à?
    - À không, Hằng chỉ… tính rủ Nam đi uống nước chơi tý đó mà.
    - Vậy à.
    - Uhm.
    - Thế giờ Hằng về có bận gì không? Đi uống nước với Nam tý rồi về.
    - Thôi, để hôm khác đi, giờ Hằng về nấu cơm cho má nữa, rồi tối còn đi học Anh văn.
    - Thế à, vậy để hôm sau nhé. Hihi. Thôi, Nam về đây, Hằng vô nhà đi. Chào Hằng nhé, hẹn gặp lại.
    - Uhm, cám ơn Nam đã đưa Hằng về nhé. Chúc may mắn. See you soon.
    Nam lên xe vù một mạch qua chỗ quán hủ tíu làm một tô mới về nhà, hôm nay anh Hoàng đi làm về trễ, không ăn cơm tối, tính lười biếng nên chẳng muốn nấu ăn, đành anh bụi vậy, nhưng trong đầu Nam, càng lúc người con gái Sài Thành này càng đậm nét hơn trong tâm trí mình. Phải chăng mình đang bắt đầu yêu?
    ***
    (Còn tiếp)
    Quyết tâm sống giữa cuộc đời
    Chẳng vương thế sự chẳng hơi mùi trần.

  8. 3 thành viên đã cảm ơn migoi_sg vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-07-2011),Phù thủy nhỏ (25-07-2011),thuyvu (25-07-2011)

  9. #15
    migoi_sg's Avatar
    Trạng thái :   migoi_sg đã thoát
    Tham gia : Jun 2010
    Bài gửi : 117
    Tên thật:
    Cứ gọi em là ku migoi
    Đến từ: Everywhere
    Sở thích: Như cũ
    Nghề nghiệp: Hả, ăn vụng cũng cần khai à????
    Cảm ơn
    62
    Được cảm ơn 579 lần
    trong 99 bài viết

    Sao em không là người Công giáo ? (TT)

    ***
    Một ngày sau tết Dương lịch, mọi người đang vui vẻ và đầy sức sống của những ngày nghỉ tết, vui chơi Noel, tự nhiên đi học thấy chán nản làm sao? Ước chi giờ này vẫn đang là những ngày nghỉ thì vui biết mấy. Nghĩ vậy nhưng trong lòng Nam vẫn không bình thản chút nào, vì những ngày bạn bè nghỉ ngơi, vui chơi, thì Nam vẫn tất bật với công việc làm thêm của mình, dù chỉ mỗi tuần làm bốn buổi tối, nhưng ngày lễ sao mà cô chủ có thể cho nghỉ được khi lượng khách đến đông hơn cả chủ nhật. Ngày đi học, sao có thể bỏ được, phải gắng gượng lên thôi.
    Vào trong lớp, thằng bạn thân của Nam thấy vẻ mặt mệt mệt của Nam, liền đến gần hỏi chuyện. Cũng lâu rồi hai đứa nó không gặp nhau, vì Thành luôn đi trễ, về sớm, Thành còn đi làm thêm dữ dằn hơn Nam mà. Thành bắt đầu với câu hỏi ngớ ngẩn:
    - Nam, tao thấy dạo này mày hình như để ý đến cô tiểu thư kia à?
    - Hic, nói gì vậy mày? Làm gì có…
    Nam có vẻ ngại ngùng nhìn Thành trả lời, đoạn Nam đưa mắt nhìn Hằng, Hằng đang nói chuyện với tụi bạn gái, vì thế mà có lẽ Hằng không biết được mình vừa được một ánh mắt liếc trộm qua. Thành cũng thấy rõ phản ứng nhìn lén con người ta này của Nam, nhưng biết Nam đang ngại nên không nói gì. Nam hỏi Thành tiếp:
    - Ủa, mà mày sao hỏi vậy? Tự nhiên nói tao thế.
    - Thì thấy mày hay chú ý đến nó, nó cũng hay để mắt đến mày, với nhiều hành động tao thấy nó đang thích mày đó.
    - Hic, đoán mò…
    - Thiệt mà, tao thấy vậy, mà mày cũng có cảm tình với nó đúng không?
    - … thì bạn bè trong lớp…
    - Bạn bè trong lớp gì chứ, khai thật đi kưng.
    - Nói thiệt mà, không có gì đâu.
    - Không tin, tao hôm trước, lâu rồi, thấy mày chở nhỏ đó đi chơi thì phải?
    - Hì, chỉ là nó xin về ké thôi.
    - Vậy à, nhận rồi đó nha, mày đã chở nó.
    - Uhm, bình thường thôi mà, bạn bè trong lớp xin đi xe nhờ thôi mà.
    - Hic, thiếu gì tên không nhờ, đi nhờ mày là sao…
    -
    Nam có vẻ lúng túng và hơi ngại ngại khi bị Thành tra hỏi quá kĩ càng như thế, nhưng thật lòng, Nam cũng đang thầm yêu Hằng, mà không dám mở lời tỏ tình. Với Nam, giờ đây để có thể tỏ tình được với Hằng như là một chuyện khó khăn dường nào, Nam đang ngần ngại. Mối tình bắt đầu thật là khó khăn và… ngại ngùng, nhất là đối với một chàng trai nhà quê lên thành phố, khoảng cách giữa tầng lớp nông dân và công chức như chiếc cầu dài thăm thẳm mà Nam như không bao giờ có thể vượt qua được. Thế nhưng, tình yêu có gì có thể ngăn cản?
    - Hôm nay đưa Hằng về nhà nữa nhé, Hằng không đi xe.
    - À, hôm nay Nam bận Hằng à, Nam phải ghé chỗ làm luôn, nhưng Nam chở Hằng ra chỗ xe bus nhé.
    - Uhm, vậy cũng được. Mà Nam làm gì vậy?
    - Nam làm bên phục vụ quán ăn thôi, làm cũng lâu rồi, tuần có mấy buổi thôi à, làm ở đó để còn có thời gian học bài nữa.
    - Vậy à. Uhm, chắc cũng mệt ha.
    - Cũng mệt xíu, nhưng về ngủ một đêm là hết mệt, hehe.
    - Hôm nay tưởng không bận đi làm, tính rủ Nam đi uống nước rồi về, để dịp khác vậy. À mà Nam làm những hôm nào vậy?
    - Nam làm vào tối thứ 2, 4 và thứ 6. Ngày chủ nhật thì làm từ chiều đến khuya. Chủ nhật là mệt nhất.
    - Uhm, ráng lên.
    -
    - Cám ơn Nam nhé, Chúc làm việc vui vẻ.
    - Uhm, chào, về nhé, Nam đi đây.
    Hai người chia tay, mỗi người mỗi ngả, nhưng Hằng luôn nhìn theo Nam cho đến khi khuất hẳn. Hằng nghĩ về Nam thế nào, thì chắc Nam cũng nghĩ về Hằng như vậy. Giữa hai người có một tình cảm gì đó đang bắt đầu chớm nở, nhưng thật khó để có thể nói một lời tỏ tình, Nam nhút nhát quá. Còn Hằng, không lẽ mình lại ngỏ lời trước? Thật khó khăn cho hai người khi không cùng quê, không cùng tầng lớp. Nhưng tình yêu sẽ làm gần khoảng cách, xoá mờ cấp bậc.
    ***
    (Còn tiếp)
    Quyết tâm sống giữa cuộc đời
    Chẳng vương thế sự chẳng hơi mùi trần.

  10. 2 thành viên đã cảm ơn migoi_sg vì bài viết này:

    echcon1690 (25-07-2011),Phù thủy nhỏ (25-07-2011)

+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 2/2 ĐầuĐầu 12

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình