Trạng thái :  
Tham gia : Jul 2010
Bài gửi : 1,036
Tên thật: Giuse Phạm Đăng Vinh
Đến từ: Gx Hàng Xanh
Sở thích: Cafe-8-Online
Nghề nghiệp: Bảo trì
Cảm ơn 5,276
Được cảm ơn 7,494 lần
trong 952 bài viết
Đời sống thứ hai của Don Bosco
Đời sống thứ hai của Don Bosco.
Phong thánh không phải là một cuộc tôn vinh cao nhất của một Kitô hữu. Đúng hơn, nó là khởi điểm cho một cuộc sống thứ hai trong lịch sử của Hội thánh và của thế giới. Thực vậy, Vaticano II dạy rằng : “Từ sự thánh thiện, một lối sống nhân bản hơn được đề cao trong xã hội loài người” (LG 44).
Ngay khi mới qua đời, Don Bosco đã sớm bắt đầu cuộc sống thứ hai của ngài, tuy rằng cuộc sống ấy chưa có được sự sung mãn và phổ quát mà việc phong thánh sẽ đem lại. Từ đây trở đi, Don Bosco sống mãi trong nền phượng tự. Thực vậy, việc phong thánh tức khắc tuyên bố sự tôn sùng của các tín hữu. Công thức phong thánh tuyên bố : “Để tôn vinh Thiên Chúa Ba Ngôi chí thánh và duy nhất, chúng tôi tuyên bố và xác định rằng chân phước Gioan Bosco là một Hiển thánh và chúng tôi kể Ngài vào hàng ngũ các thánh, đồng thời thiết lập việc kính nhớ Ngài với lòng hiếu thảo và tôn kính cho toàn thể Hội thánh”. Thực ra chúng ta không kính nhớ hết mọi vị thánh, song chỉ những vị đã được tôn phong hiển thánh mà thôi. Trong ý tưởng của Hội thánh, việc tôn kính các thánh là điều quan trọng vì nó giúp chúng ta sống mối hiệp thông huyền nhiệm với các Ngài. Tôn kính Don Bosco cũng như vậy.
Don Bosco được kính nhớ trong phụng vụ của Hội thánh kể từ Chúa nhật Phục sinh năm 1934. Toàn thể Hội thánh kính nhớ Thánh nhân. Những ai bị thu hút bởi đoàn sủng của Ngài đều cầu khẩn với Ngài, tôn kính Ngài và kêu cầu Ngài như một Vị chuyển cầu mạnh thế với Thiên Chúa. Lễ của Ngài được cử hành tại nhiều thánh đường các nơi. Những ngày này, nhiều người cử hành bí tích hòa giải và rước lễ. Don Bosco từng kiên gan bền chí khắc ghi việc thực hành hai lòng sùng kính này. Đó thực là cuộc viếng thăm của Chúa Giêsu trong lòng họ.
Hơn cả những điều ấy, ngày lễ Don Bosco là môt dịp lễ hội của giới trẻ. Giới trẻ ngày nay, cũng như trước kia, tung hô ngài và kêu cầu ngài với tước hiệu là “Thầy hướng đạo”, “Bạn” và “Cha”. Hành vi yêu mến dâng về Don Bosco luôn luôn là một hành vi yêu mến dâng lên Thiên Chúa. Trong việc tôn sùng các thánh, mọi hành vi yêu mến đều hướng về Chúa Kitô, “Triều thiên của tất cả các thánh” và nhờ Ngài mà hướng về Thiên Chúa (LG 50).
Don Bosco sáng lên như mẫu mực cho đời sống Kittô hữu. Hội thánh đã công khai nhìn nhận ngài như là một gương mẫu bằng việc phong thánh cho ngài, và nêu ngài như là “nguyên mẫu” cho chúng ta bắt chước.
Việc noi gương các Thánh có tầm quan trọng lớn cho Hội thánh. Các thánh là hiện thân của một lý tưởng đời sống Kitô hữu và các ngài vạch ra cho thấy con đường phải đi để đạt tới lý tưởng ấy. Đời sống của Don Bosco là một Tin Mừng thứ năm thúc đẩy chúng ta đến gần Thiên Chúa hơn. Người xưa thường gọi đời sống của nhiều thánh phụ trong sa mạc là “Lời”. Cũng phải gọi đời sống của Don Bosco như vậy. Đời sống ngài quả thật là một “dấu chỉ” sờ thấy được về những biến đổi kỳ diệu mà Chúa Thánh Thần đã tạo nên trong lòng con người. Thế thì chúng ta có thể nói được rằng con người thời nay là những kẻ không quan tâm gì tới “những lời nói”, nhưng muốn có những “hành động” và “chứng từ”, họ có thể tìm thấy ý nghĩa nơi đời sống của Don Bosco. Quả thực như Maritain nói, những con người thời nay đòi “những dấu chỉ”, trên hết là những dấu chỉ khả giác về thực tại của những điều Thần linh. Họ muốn có một đức tin sống động, hiên thực và thực tiễn, tin Thiên Chúa phải có nghĩa là sống làm sao để chứng tỏ được rằng không thể sống được nếu Thiên Chúa không hiện hữu.
Đời sống của Don Bosco là một câu trả lời cho cuộc tìm kiếm ấy của con người thời đại.
Don Bosco còn sống mãi trong sứ mệnh và sự nghiệp của ngài, ở đó có sự hiện thân của ngài. Chắc hẳn cái chết đã không chấm dứt sự phát triển kỳ diẹâu các công cuộc của ngài. Nhưng chỉ sau khi ngài được phong hiển thánh, các công cuộc ấy mới được đóng dấu ấn vĩnh viễn của sự thánh thiện đối với một dòng tu, việc phong thánh cho Đấng sáng lập dòng còn quan trọng hơn cả việc phê chuẩn tu luật, vì qua việc phong thánh ấy, Đấng lập dòng có được một thẩm quyền không thể bắt bẻ.
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: