Sửa lỗi là để ngườí phạm lỗi nhận ra sai lầm, và để người ấy "Tâm phục, khẩu phục" sửa chữa những sai lầm. Và là cả một nghệ thuật sống, thật..."đắc nhân tâm".
Ngày xửa, ngày xưa, cái ngày mà con còn là một cô giáo trẻ của một trường điểm trong thị xã. Đúng là tuổi trẻ nên thường hay bốc đồng, ham vui, và chẳng sợ hậu quả.
Bọn con bốn cô giáo trẻ và một cô "cấp dưỡng". Con kỳ cựu nhất, lại là giáo viên giỏi của Tỉnh mà dám cho học sinh nghĩ học, lý do "cô đi họp" chỉ để đi chơi. Xui xẻo bị phát giác, nhưng con không bị làm kiểm điểm hay bị xét hạ bậc đạo đức. Chị Hiệu trưởng gọi vào và nhắc nhỡ riêng: "A. chị biết em là GV có năng lực, nhớ đừng làm ảnh hưỡng đến tương lai tươi sáng của em!"
Dù hơi cứng đầu, và hơi bướng một tí. Nhưng nghe chị Hiệu trưởng nhắc nhỡ nhẹ nhàng, với tất cả tình yêu thương và cả sự trìu mến...nên chẳng ai dám tái phạm.
Chỉ thế thôi mà con vẫn nhớ cho đến tận bây giờ và chúng như những kỷ niệm đẹp trong đời và cả của một thời tươi đẹp. Chị hiệu trưởng ấy, bây giờ...là Sr. Maria Kim Chi.
Cám ơn cha đã chia sẻ cho chúng con những bài học qúi giá, chúng như kim chỉ nam của cuộc đời.
Ước mong sao, qua bài chia sẻ thật ý nghĩa và sâu sắc của cha Pere Joseph. ACE trong gia đình GTCG chúng mình biết sử dụng chúng một cách thật hữu ích, thật tích cực trong cuộc sống và ngoài xã hội.
Xin Chúa luôn gìn giữ cha!
PS. Cha nhớ cha chia sẻ cho ACE chúng con thật nhiều nhiều những bài học thiết thực và hữu ích như thế, cha nhé!