Cám ơn All với box topic ngắn thật ngắn này. Ngắn nhưng chứa đựng tất cả yêu thương! Cầu mong cho box và chủ nhân mãi bình yên và mãi mãi tồn tại.
Cám ơn All với box topic ngắn thật ngắn này. Ngắn nhưng chứa đựng tất cả yêu thương! Cầu mong cho box và chủ nhân mãi bình yên và mãi mãi tồn tại.
Thay đổi nội dung bởi: Lan Anh, 21-10-2011 lúc 06:29 PM
allihavetogive (25-03-2011),hmb_nxt (27-03-2011),Pere Joseph (26-03-2011)
Truyện xúc động quá! . Đọc xong lại ngẫm nghĩ....thấy có hình dáng mình...trong đó!
Thay đổi nội dung bởi: echcon1690, 25-03-2011 lúc 09:31 PM
Chúa ơi! Từ đây con sẽ mến yêu cuộc sống này
hmb_nxt (27-03-2011),J love Y (12-02-2012),Pere Joseph (26-03-2011)
Topic truyện này gần giống với mục "truyện ngắn 100 chữ" trong tạp chí "kiến thức ngày nay". Lần nào đọc nó em cũng mở trang này đầu tiên. Đúng là truyện cực ngắn, cực hay^^, cám ơn các anh nhà mình nhiều nhiều^^
Quẳng gánh lo đi và vui sống
Mơ mộng một chút chẳng phải thừa
Trời có lúc nắng lúc mưa
Cơn bão đi qua cũng chưa là gì
^^
allihavetogive (25-03-2011),hmb_nxt (27-03-2011),J love Y (12-02-2012),Pere Joseph (26-03-2011)
Chẳng hiểu vì sao mỗi lần mở lại topic này, mình đều thấy cay ở mắt, không thể đọc đến truyện thứ ba... Lẽ ra mình là con gái mới phải!!!
¤*¨°·.¸¸.°¨*¤
Hãy yêu như
*(`'·.¸(`'·.¸*¤*¸.·'´)¸.·'´)*
»~:¤.·º`·.Jesus.·´º·.¤:~«
*(¸.·'´(¸.·'´*¤*`'·.¸)`'·.¸)*
hmb_nxt (27-03-2011),J love Y (12-02-2012),Pere Joseph (26-03-2011)
Những câu chuyện rất ngắn về số chữ nhưng rất dài về ý nghĩa, rất bình dân thường ngày nhưng có thể để lại ấn tượng cả một đời.
Cảm ơn và xin cảm ơn công sức của All và các bạn!
Xin Chúa chúc lành cho mái ấm GTCG chúng ta.
allihavetogive (26-03-2011),Bông Hoa Nhỏ (26-03-2011),hmb_nxt (27-03-2011),J love Y (12-02-2012)
Bất chợt đọc lại, lại một lần nữa "bụi bay vào mắt"!!! P.H.
~~~~*ILJ*~~~~Lộc xuân 2012~~~~*ILJ*~~~~"Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo"(Cl 3, 14)~~~~Châm ngôn sống~~~~"Mọi âu lo trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em"- 1Pr 5, 7 -P.H.
J love Y (12-02-2012),Teresa Nhỏ Bé (09-09-2011)
Cay - Hoàng Anh
Người đàn bà vội vã ra đi vào một chiều mưa tầm tã. Ngày ngày, chỉ còn lại gười đàn ông lầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm. Chẳng hiểi vì lý do gì, khách đến ăn ngày một thưa dần rồi vắng hẳn.
Ngày nọ, có người đàn bà sang trọng tìm về con hẻm xưa. Không ai còn nhận ra bà. Người đàn ông và xe mì gõ không còn ở đó nữa. Người ta bảo kể từ cái dạo vợ bỏ đi, mì ông nấu không còn ngon như trước và quá cay.
Cay nên người ta không thèm ăn của ông nữa...
___________________________
Chiếc bánh kem - Lý Thanh Thảo
Ăn thêm cái nữa đi con!
- Ngán quá, con không ăn đâu!
- Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!
- Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!
Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay. Chiếc bánh kem văng qua cửa xe rơi xuống đường, sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đi.
Hai đứa trể đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến nhặt. Mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, đứa con gái nuốt nước miếng bảo thằng con trai: - Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.
Thằng anh phùng má thổi. Bụi đời đã dính, chẳng chịu đi cho. Đứa em sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó làm bánh rơi tõm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.
- Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh
- Con bé nói rồi thút thít.
- Ừa. Tại anh! Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi!
___________________________
Cùng nghề
Thằng bé bảy tuổi ngây thơ hỏi:
- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học trò vậy bố?
- Mùng ba tết, học trò đến thăm và chúc tết cô giáo của mình đấy. Ông bà xưa có câu mùng một tết cha mùng ba tết thầy đó mà.
- Sao không thấy học trò thăm bố?
- À, sáng nay bố trực tiếp khách ở trường, học trò đã đến chúc tết bố rồi. Thằng bé không biết bố nó nói dối. Chỉ vì cô Lan dạy Toán còn bố nó dạy Thể Dục...
___________________________
Giỗ ông
Sớm mồ côi. Từ nhỏ anh em nó sống cùng nột trên rảo đất còm của người chú. Năm ngoái, sau trận bão lớn ông nó quy tiên. Chú nó lấy lại căn chòi, "khuyên" : 14, lớn rồi - nên tự lập.
Anh em dắt díu nhau tha hương.
Trưa. Phụ hồ về trú ngụ - 1 góc ở dưới gầm cầu).
Mệt. Đói. Giở nồi cơm: nhão như cháo.
Thằng anh mắng: đồ hư.
Con em mếu máo: em nấu để... giỗ ông. Ngẩn người.
Chợt nhớ: hôm nay tròn năm, ngày ông mất.
Hồi ở quê, thường ngày ông thích cơm nhão.
Thế mà... ! Ôm em vào lòng nó gọi trong nước mắt: ông ơi !!!
___________________________
Lòng tin - Thanh Vân
Xe ngừng…
- Mận ngọt đây!...
- Bao nhiêu tiền bịch mận đó?
- Dạ 2000.
- Hổng có tiền lẻ!
- Để con đổi cho!
Cái bóng nhỏ lao đi. Năm phút, mười phút…
- Trời! đồ ranh! Nó cầm 5000 của tui đi luôn rồi!
- Ai mà tin cái lũ đó chứ!
- Bà tin người quá!...
Xe sắp lăn bánh… Cái bóng nhỏ hớt hải:
- Dì ơi! Con gửi ba ngàn. Đợi hoài người ta mới đổi cho!
___________________________
Một buổi sáng - Thanh Hai
Thằng bé mặc bộ quần áo rách phong phanh bước chân sáo trên đường mặc gió lạnh. Nó ghé vào một hàng phở nhỏ, nghèo nàn bên góc phố, đường hoàng nói lớn:
- Dì bán cho con tô phở ba ngàn đem về. Bà hàng phở nhìn nó, nhưng rồi lại cụp đầu xuống. Tưởng bà không nghe, nó nói to hơn. Nào ngờ, bà mắng xối xả:
- Tao không bán. Mới sáng mà mày đã tới ám tao hả thằng ăn mày! Mua ít vậy sao tao bán? Nó cúi gằm mặt, nắm chặt mấy tờ bạc lẻ nhàu nát trong tay rồi lầm lũi bước đi. Nó chỉ muốn mua cho mẹ một tô phở nóng, nên để dành mãi từ số tiền ít ỏi bán vé số hàng ngày.
Mẹ nó đau.
___________________________
Những chiếc bao lì xì
Ba mẹ làm lớn, tết đến tôi được nhận nhiều bao lì xì đỏ thật đẹp với lời chúc học giỏi và chóng lớn. Những bao lì xì xé ra tôi mua đồ chơi và bỏ đầy con heo đất. Chiều, thấy thằng con dì Ba cầm thật nhiều bao lì xì.
Tôi hỏi: “Mày được bao nhiêu?”
Nó đáp: “Em nhặt ở sọt rác nhà anh 50 cái”
___________________________
Tiền cứu trợ - Kim Ngân
Lũ. Ba nhắn lên "... Nhà ngập, con đừng về!"
Mỗi ngày, con cùng những người bạn trong đội công tác xã hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Tây. Truyền hình vẫn tiếp tục đưa tin và hình ảnh lũ lụt ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long, trong đó có quê mình. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.
Hôm qua, cả nhà bác Ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho con một gói mỏng và bảo: "Tiền cứu trợ, ba con gởi lên cho con đó!"
___________________________
Ước mơ - Tăng Khắc Hiển
Mẹ nghèo đi ở mướn. Con nhỏ chạy chơi với "cậu chủ" cùng lứa. Chơi trò cưỡi ngựa: nó luôn làm ngựa, cậu chủ cưỡi lên lưng. Ngựa phi, ngựa phi vòng vòng, tấm lưng nhỏ oằn cong. Mẹ nhìn rưng rưng nước mắt. Đêm về, thoa lưng con, mẹ hỏi:
- Sao con không đổi làm chủ ấy ?
Đứa trẻ bảo:
- Con thích cưỡi ngựa thật chứ không thích cưỡi ngựa người. Mẹ ừ mà lòng chạnh xót xa.
(Sưu tầm)
[...] Vì phản ánh những điều chung nhất của con người, nên khi đọc xong một truyện cực ngắn, người đọc sẽ cảm thấy như có một vết dằm xước vào dòng tâm tư mình. Và cứ như thế, tác phẩm ấy neo đậu vào tâm thức anh ta. [...]
Trích "Vài ý nghĩ về truyện cực ngắn" - Hoàng Long
(ST)
3T_thanhtuyen (19-10-2011),allihavetogive (20-10-2011),bomngat (20-10-2011),Doan Quan (19-10-2011),Người Mua Diêm (19-10-2011),Pham Du (19-10-2011),phuc_vanda (19-10-2011),salt (19-10-2011)
allihavetogive (20-10-2011),Doan Quan (19-10-2011),J love Y (12-02-2012),langthang (27-02-2012),salt (19-10-2011),thanlannui (26-02-2012)
Toàn những câu chuyện ý nghĩa. cảm ơn bạn thật nhiều nha! :D
J love Y (12-02-2012),Người Mua Diêm (20-10-2011)
Năm cuối. Được đăng đôi bài trên báo, tôi đâm tự phụ. Bạn bè chung chỗ trọ rủ dạy thêm, tôi lắc đầu. Phụ quán cà phê, bĩu môi. Chạy xe ôm, không bao giờ.
Ra trường. Thời gian thử việc bài được bài mất, nhuận bút chẳng là bao. Thói quen phung phí nên dây nợ dây nần.
Hôm qua, đành muối mặt khất nợ tiền trọ, chị chủ cười:
- Tụi nó đóng luôn cho em rồi.
Chao ôi!!! Những đồng tiền bạn tôi chạy xe ôm.
(Nguồn: Facebook)
Thay đổi nội dung bởi: Hạt Mầm, 26-02-2012 lúc 11:01 PM Lý do: Chỉnh lại font chữ và ghi rõ nguồn
Hạt Mầm (27-02-2012),Phù thủy nhỏ (26-02-2012),thanlannui (26-02-2012)