Nhóc lên 6, nhóc nắm tay chị cùng đến trường. Đang đi, nhóc buông tay. Chị hoảng hốt, chuyện gì vậy?
Nhóc cúi mình nhặt cành gai nhỏ, mang đến gốc cây bên đường.
Chị hỏi
_ Nhóc làm gì vậy?
_ Em nhặt cành gai, em sợ ai đó đạp nhằm chảy máu.
_ Nhóc học ở đâu vậy?
_ Em nhìn ba mẹ làm đấy! Mẹ nói, chị ham chơi đạp mảnh chai phải đi cấp cứu.
_ Nhóc ơi, nhóc dễ thương quá! Nhưng lần sau...để chị nhặt dùm cho nha!
_ Dạ!
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết thực hiện những điều hay, và nói những lẽ phải để cuộc sống này dễ thương hơn! Xin cho chúng con học được những điều nhỏ nhặt ở quanh con.
Lan AnhCác chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
- "Phê bình và tự phê"
- "Bạn ơi, có nhớ tôi không?"
- Ngày Chủ Nhật dịu dàng
- Nhớ cha Huyền Linh và ca khúc AVE MARIA CON DÂNG LỜI CHÀO MẸ
- Ném Tiền Qua Cửa Sổ, Hiểu Thế Nào?
- Nằm mơ nói chuyện với Đức hồng y Nguyễn Văn Thuận !
- Những lý do mà tôi không bao giờ tắm rửa?
- Viết Cho Em - Người bạn Thân (Tri Kỷ ) của Tôi
- Cha tôi, Ăngghen và tôi
- Cây Kem và Năm Nghìn Đồng