Trạng thái :   
  
	
Tham gia : Jan 2011
					
					
					
Bài gửi : 677
	
Tên Thánh: Teresa
Tên thật: Phù thủy nhỏ
Đến từ: gioitreconggiao.org
Sở thích: cầm đũa,cưỡi chổi, ^^
Nghề nghiệp: Phù thủy thực tập
	
	Cảm ơn 5,206
	
		Được cảm ơn 6,163 lần 
 trong 811 bài viết
	
				
				
				
				
					    
				
			
		 
		
			
				
				
						
						
				
					
						
							
22g 20/12/2011…
Con mới đi  chơi với mấy người bạn về, nhận được tin nhắn nhỏ em, nó nói  dưới quê lạnh lắm, nó cứ hắt xì suốt, mong sao nó khỏe mạnh….
…bất chợt con mở mp3 và nghe được ca khúc Nhật ký của Mẹ, lẽ ra chỉ là  một ca khúc bình thường, nhưng bây giờ, (có lẽ khi ở một mình, nghĩ về  Má), con mới để ý, nó là trang nhật ký của Mẹ, từ những ngày con còn  chưa ra đời, Mẹ đã viết những dòng ấy, chắc là Má của con không lãng mạn  như thế, nhưng con biết rằng những suy nghĩ của Má, cũng như bất kỳ  người Mẹ nào trên trái đất này cũng đều như thế….
“Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con chào đời,
 Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
 Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
 Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
 Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
 Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
 Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
 Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...”
Hai tiếng cám ơn làm con thấy tủi hổ, con phải cám ơn Má mới đúng, Má đã  mang nặng đẻ đau con mà, 9 tháng 10 ngày, con vẫn biết, nhưng hôm qua,  khi con nhìn thấy chị Mỹ ở chỗ làm thêm khổ sở thế nào khi mang thai,  con mới biết làm Mẹ chẳng đơn giản chút nào. Chị ấy nói trong người thấy  thay đổi hẳn, ăn uống không được nhưng phải cố ăn để em bé có đủ chất,  đi lại phải  nhẹ nhàng, không được đi giày cao gót, chị ấy còn học hỏi  những người lớn tuổi và  kiêng kỵ nhiều thứ con thấy…mắc cười, người ta  thường nói mang bầu là…vác ba lô  ngược! Con không tưởng tượng được tới  một ngày nào  đó, con cũng như thế thì sao nhỉ? Ôi, con không dám nghĩ  tới đâu, con thích cuộc sống tự do hơn, có lẽ con chưa tới tuổi để nói  về chuyện đó, vì bây giờ con lo cho bản thân mình còn chưa xong mà. Ông  bà ta nói “Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ” thực chẳng sai  Má nhỉ…
“Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"Mẹ ơi!"
 Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...”
Bây giờ thì chắc Má được nghe rất nhiều câu nói “Má ơi” của con Má nhỉ.  Nhưng con càng lớn thì Má được nghe càng ít phải  không ạ. Con đi học xa  nên chỉ khi nào con gọi  điện về hai  Má con mới được nói chuyện với  nhau, nhiều khi bận rộn nên có khi một tuần con mới gọi về một lần, một  lần đó con nói  được mấy từ “Má ơi!” ? 
“….Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
 Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường...
 Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
 Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng...
 Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
 Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
 Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
 Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công...”
Hồi còn nhỏ, con là niềm tự hào của Ba Má, con biết chứ, vì Ba là thầy  giáo, nhưng các anh trai  của con đều ham chơi hơn ham học (mặc dù Ba  rất nghiêm khắc, lần nào nghịch phá các anh cũng bị Ba đánh một trận nhừ  tử, nhưng các anh vẫn chứng nào tật ấy, vì cả xóm có ai đi  học nhiều  đâu, các anh ham chơi cũng phải) .
Từ hồi mẫu giáo, con còn nhớ, một bên là Ba, một bên là Má, kèm cho con  học, là con gái nhưng con cũng ham chơi giống các anh (không biết là di  truyền từ Ba hay Má nhỉ), nhưng con sợ ăn đòn của Ba hơn, nên con ngoan  ngoãn và học rất giỏi, con nhớ lần nào khai giảng về Ba cũng hỏi con  ngồi bàn thứ mấy? Con chỉ được phép ngồi bàn thứ 3 trở lên, hễ ngồi bàn  thứ 4 thôi là hôm sau Ba sẽ lên nói cô chủ nhiệm cho con lên bàn trên,  Ba nói phải ngồi bàn trên mới học giỏi. Bây giờ vào Đại học rồi nên việc  ngồi đâu cũng chẳng quan trọng đâu Ba ơi, con gái của Ba còn hay…ngủ  gật trong lớp nữa kìa, Ba mà biết thì chắc buồn lắm, con cũng học không  giỏi như ngày xưa nữa, chắc vì thiếu sự kèm cặp của Ba và Má….
Con còn nhớ Má đánh con có một lần, là do con và em gái lấy kim chỉ của  Má ra nghịch, Má đánh con một cái, không đau nhưng con khóc, vì đó là  lần đầu tiên và cũng là duy nhất Má đánh con…
Cám ơn Ba Má đã cho con một tuổi thơ thật đẹp…
“Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
 Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
 Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
 Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
 Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên...
 Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
 Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu...”
Thì ra Má vẫn biết, những tình cảm thầm kín của con, mỗi lần thấy con có biểu hiện lạ là Má lại nhắc nhở “lo mà học đi nhé”.  Con còn nhớ có lần thấy con “tay trong tay” đi  lễ về chung với một anh  trong ca đoàn, Má đã “cho con một bài”, thực ra thì con chỉ coi anh ấy  như anh trai thôi Má à, nhưng Má không hiểu, con giận Má lắm, nhưng bây  giờ  thì con biết là do Má lo cho con.
Mỗi lần về quê, Má lại nói “quen ai thì quen người có đạo nhá cô”  làm con thấy buồn cười, thì ra bây giờ con “được phép yêu” rồi ạ? Nhưng  mà phải  yêu người có đạo cơ á, hic, tìm người tâm đầu ý hợp với con đã  khó, mà tìm người có đạo còn khó hơn Má ạ, lớp học của con, những bạn  có đạo đếm trên đầu ngón tay. Lâu lâu, nhìn bạn bè có “bồ” con cũng thấy  hay hay, nhưng xin thông báo với Má một tin (không biết buồn hay vui  nhỉ ^^) là hiện tại con vẫn đang ở trong tình trạng độc thân vui tính!  Mấy anh của con đều đã yên bề gia thất, mỗi lần về quê là cả nhà bu lại  hỏi con có người yêu chưa? Con bình thản nói chưa liền bị mấy anh chị  nhắc nhở “lo  mà có bồ đi khỏi ế đó”, eo, người yêu  chứ có phải  là quần áo đâu mà nói có là có chứ, Má thì vẫn im lặng, có lẽ Má vẫn chưa sốt ruột đâu nhỉ. 
Má vẫn là số 1 trong trái tim con….chưa ai  có thể thay thế hình bóng ấy….
“Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
 Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
 Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
 Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
 Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
 Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
 Từng dòng thư ôm Bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
 Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...”
Nước mắt con bỗng rơi khi  nghe những dòng này….Cách đây 2 năm, ngày Má  đứa con lên thành phố, con đã khóc, khóc rất nhiều, Má ở với con 3 ngày,  dẫn con đi mua đồ mà nước mắt con cứ rơi, vì con biết con sắp xa  Má…..Lúc Má ra xe về, con khóc hưng hức như một đứa bé, chị Tường Vy cứ  tủm tỉm cười suốt, nói con như con nít, nhưng từ bé con chưa Bao giờ xa  gia đình, xa Má, đây là lần đầu tiên, một mình nơi đất khách quê người,  ai mà không buồn chứ. Không biết Má có buồn, có khóc không nhỉ. Được một  lúc, chị Tường Vy gọi điện cho con nói Má ở lại với con thêm một ngày  nữa, ôi, Má có biết con vui thế nào không. Bây giờ  ngồi một mình, con  nhớ Má quá, con lại khóc….có khi gặp chuyện buồn, con khóc (con mít ướt  quá Má nhỉ, nhưng ai kêu Má sinh con ra như thế làm chi), con gọi điện  về nói chuyện với Má là con hết buồn liền, vì con biết Má luôn ở bên  con, động viên con vững bước trên đường đời. Hãy luôn làm chỗ dựa vững  chắc cho con nha Má.
“Bao ngày Mẹ ngóng, Bao ngày Mẹ trông, Bao ngày Mẹ mong con quay về,
 Ấp trong đáy lòng, nhớ Bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
 Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
 Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, Cám ơn vì con đến bên Mẹ...”
“Con dù lớn vẫn là con của Mẹ”, mãi mãi đối với Má con  cũng chỉ là một đứa trẻ thôi phải không ạ, nhưng con thích như thế,  thích được Má chiều chuộng và quan tâm, mỗi lần về quê không biết Má có  vui không nhỉ? 
“Này con yêu  ơi, con biết không?
 Mẹ yêu con, yêu rất nhiều”
Qua mỗi sự kiện trong đời, con đều có câu hát ấy, như một minh chứng cho  tình yêu  của Má vẫn ở bên con từng ngày, từng giờ. Bây giờ con gái của  Má đã trưởng thành hơn rất nhiều, con ước ao được nấu món gì đó cho Má  trong mỗi ngày, được mua quà tặng Má trong những dịp đặc biệt…
Con cũng yêu  Má, nhiều lắm….
						
					 
					
				 
			 
			
			
				
				
				
					
						Thay đổi nội dung bởi: Phù thủy nhỏ,  20-12-2011 lúc 05:33 PM
					
					
				
				
				
                                       
                                 
				
		        		Quẳng gánh lo đi và vui sống
Mơ mộng một chút chẳng phải thừa
Trời có lúc nắng lúc mưa
Cơn bão đi qua cũng chưa là gì
^^