+ Trả Lời Ðề Tài
Hiện kết quả từ 1 tới 7 của 7

Chủ đề: Đoản khúc 2: Tế nhị là... cái hun!

  1. #1
    Trạng thái :   Duy-an đã thoát
    Tham gia : Jan 2012
    Bài gửi : 362
    Tên Thánh:
    Duy-an
    Tên thật:
    Nguyễn Duy An
    Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
    Sở thích: Đọc sách, lướt web
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2,060 lần
    trong 364 bài viết

    Đoản khúc 2: Tế nhị là... cái hun!

    Ba mình mất sớm. Ông nội mất trước Ba!
    Rồi đến Mẹ, rồi... hầu như tất cả.
    Mọi người đã về lại với bụi đất, chỉ còn lại một mình mình...

    Nhưng mình vẫn nhớ như in những ngày mình còn bé xíu:
    Ông nội rất cưng mình, đứa cháu đích tôn đích thị!
    Ông thường hay cho mình tiền
    những đồng tiền xu lẻ mà ông dành dụm
    không biết từ những 'nguồn' nào!

    Ba dặn: Không được nhận tiền từ ông.
    Vì ông già rồi, không làm gì ra tiền!
    Là con cháu, đúng ra mình phải nên cho ông thêm
    để ông có thể mua quà bánh, trà thuốc... chứ!
    Ai đời lại đi nhận tiền của Ông bao giờ?
    Mình vỡ lẽ...

    Nhưng hình như thấy ông không vui
    khi mình không nhận tiền của Ông cho nữa...


    Mẹ biết chuyện, sẽ sàng nói:
    Ba nói đúng đó con!
    Nhưng con đủ lớn rồi, biết thế nào là tế nhị.
    Con có để ý thấy Ông buồn buồn
    khi con từ chối nhận tiền từ Ông?
    Tế nhị là khi Ông cho con 1 đồng thì con chỉ nhận 50 xu thôi
    và nói với Ông rằng: con vẫn còn một ít tiền dành dụm...
    Hoặc: cứ 2 hay 3 lần Ông cho tiền thì con chỉ nhận 1 lần thôi
    còn những lần khác thì con hãy nói với ông là:
    Con cám ơn ông, tiền để dành của con vẫn còn,
    Ông cứ cất đó đi, khi nào con hết tiền để dành
    thì con sẽ lại xin ông, ông nhé!

    Tế nhị là con đúng ý Ba,
    nhưng
    vẫn không làm Ông buồn, con trai ạ!
    Mình lại một lần nữa vỡ lẽ...

    Học lớp 12, có một thằng bạn nói đùa:
    - Tế nhị là cái gì? Đơn giản là thế này:
    Tế là cúng; nhị là hai. Tế nhị là cúng hai;
    Cúng hai là 'cái hung'!
    (nó người miền Nam rặt, nên mình biết:
    ý nó muốn nói là 'cái hun' -> cái hôn, nụ hôn!)
    Ngẫm nghĩ lại thấy cũng hay!
    Cuộc sống cần phải có nhiều 'cái hun' (tế nhị) lắm chứ!
    Lại thêm một lần nữa mình vỡ lẽ!

    Bây giờ, là thành viên của nhóm Huấn luyện,
    thường được mời đi huấn luyện ở chỗ này, Xứ nọ...
    'Truyền thống' của nhóm là không bao giờ nhận thù lao!
    Có lần, đến Xứ kia, khi kết thúc khoá huấn luyện 4 ngày
    Cha Chính Xứ cầm 1 bao thư đưa cho Trưởng nhóm huấn luyện
    trước mặt các khoá sinh khoá huấn luyện, và nói:
    - Đây chỉ là chút thù lao nhỏ mọn...
    Nhưng anh Trưởng nhóm bằng mọi giá đã từ chối,
    thậm chí từ chối rất nhiệt tình, quá hơn điều cần thiết,
    và còn nêu lên cái 'truyền thống' của nhóm bao năm qua...
    Lúc ấy chắc ít có ai nhìn thấy nét chưng hửng, buồn bã của Cha
    và của đa số các Khoá sinh.

    Mình không làm gì được lúc đó, nhưng khi về, mình đã góp ý,
    nói rất mạnh với anh Trưởng nhóm (dựa theo ý của mẹ mình ngày xưa).
    Đại loại là: Chúng ta không nên dựa vào cái 'truyền thống' của mình
    mà bỏ đi cái cơ hội thực thi việc bác ái của rất nhiều người!
    Nhóm Khoá Sinh đó đã theo lời yêu cầu của Cha Chính Xứ,
    đóng góp tiền (tạm coi là lệ phí khoá học) mà theo Cha là để
    trang trải tiền điện cho phòng lớp, nước uống cho giảng viên
    rồi thù lao cho giảng viên...
    Khoá sinh đã đóng góp, rồi Cha đã dùng số tiền đó gửi chúng ta.
    Anh từ chối là từ chối cả tấm lòng của Cha con trong Giáo Xứ...
    Rồi sau đó, chẳng lẽ Cha Xứ lại phải trả lại học phí cho Khoá sinh sao?
    mà trả lại liệu người ta có nhận không?
    Nếu anh là Cha Xứ thì anh làm sao đây?

    Tại sao anh không nhận số tiền đó, sau đó phát biểu rằng:
    Chúng con đã nhận ở đây tấm lòng của Giáo Xứ,
    nhưng chúng con xin mạn phép chia ra làm hai:
    một phần chúng con gửi lại cho các khoá Sinh đây để làm Quỹ
    chi dụng cho những buổi sinh hoạt thực hành tiếp tục những gì đã học hôm nay;
    một phần chúng con xin được gửi Cha và xin Cha đừng từ chối
    phần đóng góp của chúng con vào Quỹ truyền giáo (hoặc Quỹ Giáo Lý) của Giáo Xứ...
    Như thế có phải tất cả cùng vui và trọn vẹn cả đôi đàng hay không?
    Chúng ta vẫn giữ đúng 'truyền thống' mà Cha con trong Xứ cũng hài lòng...

    Hiện tại, trong xóm mình có mấy người không khá giả cho lắm...
    Họ không biết đường xá Sài Gòn, cũng không có xe honda,
    lại cũng không thể đi xe bus vì luôn bị say xe...
    nên mình thường xung phong lấy xe honda chở họ đi những nơi họ cần.
    Nhưng họ cũng ngại lắm, nếu mình không bao giờ lấy thù lao.
    (Mà họ nghĩ cũng đúng: mình phải bỏ thời gian, đổ xăng...)
    nên mình chọn cách vẫn nhận thù lao nhưng chỉ là tượng trưng...
    Thí dụ phải đổ chừng 20K tiền xăng là có thể chở họ đi về,
    Thì nếu họ đưa 50K mình vẫn nhận, nhưng 2 lần chở sau mình sẽ không nhận tiền...
    Ấy mà họ vẫn cứ ái ngại...
    Chỉ bất đắc dĩ lắm họ mới nhờ mình,
    và khi nhờ, họ vẫn cứ nói những lời áy náy ray rứt đến là tội nghiệp!

    Vậy đấy, với mình, Tế nhị là Cái hôn làm cho cuộc đời thêm tươi, thêm vui,
    thêm dễ thương...
    nhưng nếu nói theo kiểu nhà Đạo thì mình luôn tâm niệm:
    - Khi mình làm việc bác ái cho người khác thì cố gắng đừng tước bỏ
    cái quyền của người khác được làm việc bác ái cho mình!
    - Khi mình làm việc bác ái cho người khác cũng đừng vì thế mà
    ngăn trở người khác sống công bằng với mình.

    Còn các bạn, các bạn nghĩ sao?

    Duy-an.



    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:

    Thay đổi nội dung bởi: Duy-an, 03-02-2012 lúc 04:02 PM

  2. 26 thành viên đã cảm ơn Duy-an vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (10-02-2012),allihavetogive (11-02-2012),cattrang (10-02-2012),dualuoi (30-05-2012),echcon1690 (03-02-2012),J love Y (15-02-2012),Lan Anh (04-02-2012),le_0o0_dang_0o0 (05-02-2012),Mai Cồ (04-02-2012),Mart.TanNguyen (03-02-2012),muahue (05-02-2012),Nasis (15-03-2012),nguahoangtvt (25-02-2012),pettruong_gothi (07-02-2012),Phero_Hau (04-02-2012),rose_knight (04-02-2012),Sky (10-02-2012),smiles (06-02-2012),Tâm Nhiên (04-02-2012),Teresa Nhỏ Bé (03-02-2012),thanlannui (03-03-2012),thaonguyenxanh1 (12-02-2012),Thánh Thư (10-02-2012),thuynguyen_gk (24-02-2012)

  3. #2
    echcon1690's Avatar
    Trạng thái :   echcon1690 đã thoát
    Tham gia : Mar 2011
    Bài gửi : 92
    Tên Thánh:
    Teresa
    Tên thật:
    Ngô Thị Quyên
    Đến từ: Sơn Bình/BRVT
    Sở thích: khảo cố,chụp hình hoa cỏ,sửa máy tính,đọc sách.
    Nghề nghiệp: Tìm bình an
    Cảm ơn
    1,412
    Được cảm ơn 823 lần
    trong 106 bài viết
    Cần rất nhiều những "cái hôn" như vậy đấy bạn Duy-an à! Và mình đồng tình với ý kiến của bạn. Cảm ơn bạn nhiều vì đã chia sẻ cho cả nhà, trong nhiều trường hợp mình cũng đã nhiều lần xử sự không được tế nhị cho lắm. Sẽ rút kinh nghiệm lần sau vậy!hihi
    Chúa ơi! Từ đây con sẽ mến yêu cuộc sống này

  4. 12 thành viên đã cảm ơn echcon1690 vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (10-02-2012),cattrang (10-02-2012),haiuy (07-02-2012),J love Y (15-02-2012),Lan Anh (04-02-2012),Mart.TanNguyen (03-02-2012),pettruong_gothi (07-02-2012),Phero_Hau (04-02-2012),smiles (06-02-2012),Teresa Nhỏ Bé (03-02-2012),thanlannui (03-03-2012),thuynguyen_gk (24-02-2012)

  5. #3
    Mart.TanNguyen's Avatar
    Trạng thái :   Mart.TanNguyen đã thoát
    Tham gia : Sep 2011
    Bài gửi : 280
    Tên thật:
    Mart.TanNguyen
    Đến từ: Long Hải
    Sở thích: đọc sách, nghe nhạc, linh đạo
    Nghề nghiệp: SV năm II
    Cảm ơn
    610
    Được cảm ơn 1,398 lần
    trong 310 bài viết
    Huhu...
    Làm cách nào để rèn tính tốt này đây....!
    Mình thì có tật nói thẳng nói thật....

    Sợ mất lòng lắm!!!!
    Làm sao nhỉ????
    Bày mình với
    Từ Khởi Sự Cho Đến Hoàn Thành
    Đều Nhờ Bởi Ơn Chúa

  6. 11 thành viên đã cảm ơn Mart.TanNguyen vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (10-02-2012),cattrang (10-02-2012),echcon1690 (03-02-2012),J love Y (15-02-2012),Lan Anh (04-02-2012),pettruong_gothi (07-02-2012),Phero_Hau (04-02-2012),smiles (06-02-2012),Teresa Nhỏ Bé (03-02-2012),thanlannui (03-03-2012),thuynguyen_gk (24-02-2012)

  7. #4
    Tiếng Vọng
    Lan Anh's Avatar
    Trạng thái :   Lan Anh đã thoát
    Tham gia : Mar 2011
    Bài gửi : 472
    Tên thật:
    Lan Anh
    Đến từ: Quê Mẹ
    Sở thích: Thích đủ thứ
    Nghề nghiệp: Nhiều nghề
    Cảm ơn
    3,586
    Được cảm ơn 3,711 lần
    trong 610 bài viết
    Cám ơn Duy-an, câu chuyện thật ý nhị. Bài học tế nhị Duy-an học từ mẹ cha, chẳng phải ai cũng làm được. Bởi tế nhị bao gồm tấm lòng yêu thương chan chứa, thêm lòng nhân hậu trong "đối nhân xữ thế" giữa đời thường với người chung quanh mình.
    Ước mong sao các bạn trẻ hôm nay học, và nhận ra được nhiều điều tốt đẹp trong giao tiếp.
    Để mọi người cư x với nhau thật tế nhị, và thật dễ thương.
    Tâm hồn Bình-An là nguồn sống cho thể xác
    Prov 14:30

  8. 10 thành viên đã cảm ơn Lan Anh vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (10-02-2012),cattrang (10-02-2012),echcon1690 (04-02-2012),J love Y (15-02-2012),pettruong_gothi (07-02-2012),Phero_Hau (04-02-2012),smiles (06-02-2012),Tâm Nhiên (04-02-2012),Teresa Nhỏ Bé (04-02-2012),thanlannui (03-03-2012)

  9. #5
    Trạng thái :   muahue đã thoát
    Tham gia : Feb 2012
    Bài gửi : 29
    Tên thật:
    Trần Thùy
    Đến từ: GP Vinh
    Sở thích: nhìu nhìu lắm....
    Nghề nghiệp: phu quét đường
    Cảm ơn
    120
    Được cảm ơn 254 lần
    trong 38 bài viết
    mình cũng từng gặp trường hợp giống vậy.bữa đó do thiếu "cái hôn" mà mình làm cha xứ mình buồn thê thảm luôn.cảm ơn duy-an vì cảm nghiệm rất hay đó

  10. 8 thành viên đã cảm ơn muahue vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (10-02-2012),cattrang (10-02-2012),echcon1690 (05-02-2012),haiuy (07-02-2012),J love Y (15-02-2012),pettruong_gothi (07-02-2012),smiles (06-02-2012),thuynguyen_gk (24-02-2012)

  11. #6
    San San
    Guest
    Trạng thái :  
    Mình biết Duy An viết bài này là cho mình và muốn nói với mình, vì sau khi viết xong đã gọi điện bảo mình đọc. Lần nào cũng thế. Cứ viết xong một bài, Duy An đều gọi điện báo mình biết. Cảm ơn Duy An. Mình hiểu những gì Duy An nói, nhưng mình không muốn bàn về chuyện ấy, mà là về nụ hôn...

    Chiều nay chị mình gọi mình lại trối trăng, bảo chị sắp mất rồi và nhờ mình lo cho hai con của chị.
    Trước lúc về, mình hôn chị, và chị thầm thì với mình, "Chị thương Hạnh."
    Trên đường về Dòng, mình vừa chạy vừa khóc...

  • 10 thành viên đã cảm ơn San San vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (10-02-2012),allihavetogive (11-02-2012),cattrang (10-02-2012),echcon1690 (11-02-2012),J love Y (15-02-2012),Phù thủy nhỏ (11-02-2012),Teresa Nhỏ Bé (11-02-2012),thanlannui (03-03-2012),thuynguyen_gk (24-02-2012)

  • #7
    Trạng thái :   Duy-an đã thoát
    Tham gia : Jan 2012
    Bài gửi : 362
    Tên Thánh:
    Duy-an
    Tên thật:
    Nguyễn Duy An
    Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
    Sở thích: Đọc sách, lướt web
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2,060 lần
    trong 364 bài viết
    Cám ơn Chúa,
    vì đến nay con vẫn còn giữ được
    những cái hun trong đời,
    ngay cả trước những gièm pha ác ý...

  • + Trả Lời Ðề Tài

    Chủ đề tương tự

    1. Đoản khúc 9: Cái thang dựng ngược.
      By Duy-an in forum Đoản Khúc
      Duy-an
      Trả lời: 5
      Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:34 AM
    2. Đoản khúc 8: 'Tám' về cái sự... ăn!
      By Duy-an in forum Đoản Khúc
      Duy-an
      Trả lời: 2
      Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:27 AM
    3. Đoản khúc 7: Sương sâm.
      By Duy-an in forum Đoản Khúc
      Duy-an
      Trả lời: 5
      Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:23 AM
    4. Đoản khúc 6: Đôi mắt.
      By Duy-an in forum Đoản Khúc
      Duy-an
      Trả lời: 3
      Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:18 AM
    5. Đoản khúc 4: Hớt tóc.
      By Duy-an in forum Đoản Khúc
      Duy-an
      Trả lời: 3
      Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:10 AM

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể gửi chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi file đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài viết của mình