Hương đồng gió nội
Vội vàng lấy chìa khóa ra mở cửa, nhỏ em họ đang ôm một thùng đồ bự.
- Alo! - nó uể oải cầm chiếc điện thoại lên, trong đầu lẩm bẩm “chuyện gì mà gọi sớm thế không biết”
- Chị Huyền ra lấy đồ nè, bác Nguyệt gửi lên.
- Loan hả? Ờ! Đợi xíu ra liền.
Mặc dù còn đang “say ke”, vừa ôm cái thùng dô phòng, nó khui liền,
- Ủa, gì mà nhiều vậy, tao nói Má gửi mỗi cuốn sách Anh văn thôi mà.
- Em cũng không biết, tối qua ba má em mới lên đó, hình như có đồ ăn nữa.
- Có đồ ăn nữa hả? Sướng, hehe
- Ừ, thôi mang dô đi em đi làm khỏi trễ.
không biết Má gửi gì cho mình nhỉ…
Từ từ, những món “quà quê” của Má làm nó không khỏi ngạc nhiên và thích thú…
Cuốn tập Anh Văn, bí kíp của nó từ hồi bắt đầu bập bẹ….
Bịch kẹo nhân táo, biết nó thích ăn kẹo này, hồi tết trước khi đi Má cũng dấm dúi cho nó mấy bịch,…..
Bánh canh, cái này chắc là cho nhỏ em, nó thích ăn bánh canh nhất trên đời,
sáng nào cũng đòi nấu ăn bánh canh, nhưng ở cái thành phố này thì biết mua bánh canh ở đâu chứ,…
Chà bông! Má cứ sợ chị em nó lười nấu ăn, má nói để ăn cho tiện, nhiều khi bận rộn, khỏi phải đi chợ cũng có đồ ăn…..Nhưng Má quên là lần trước lúc nó lên, Má làm cả mấy ký, bây giờ còn chưa hết nữa á, hic.....
Chuối phơi khô, á, cái này chắc chắn cho mình rồi,
nhà có cả một vườn chuối, oái oăm thay, nó không biết ăn chuối sống,
nhưng lại cực kỳ kết tất cả những sản phẩm làm từ chuối, bánh chuối hấp, chè chuối, chuối luộc, chuối nướng, canh chua cho thêm mấy trái chuối ương ương thì còn gì bằng,….
còn món chuối phơi này, chưa bao giờ nó làm, chỉ vì….nó không đủ kiên nhẫn.
Chắc đây cũng là lần đầu tiên Má làm món này….Nó mở liền ra ăn liền một miếng...
Ôi! cái vị ngọt bùi, ngọt nắng của quê hương nó…ngọt không chút hóa chất như chuối nó mua ở siêu thị,…nó sung sướng ăn ngay hết ….nửa bịch…
(quên mất là mình chưa đánh răng :))
Thêm một cái hộp. A!!!!! Cá điêu hồng chiên.
Nó nhớ hôm nọ về quê, nhỏ em đã thủ thỉ với Má “Huyền chẳng bao giờ cho con ăn cá”.
Haiza! Nó đã “phản biện” thật quyết liệt “con biết ăn mỗi cá chiên, phòng trọ thì nhỏ xíu, chiên cá dầu mỡ văng tùm lum giơ hết cả phòng, mua cá về kho thì một mình nó ăn đâu có hết!”
Má gửi cả một con cá điêu hồng chiên, chị em nó tha hồ mà đánh chén nhá…
Hai trái bầu, hồi tết, giàn bầu chỉ mới leo được mấy ngọn, bây giờ đã có trái thiệt bự đây nè, thích quá….
Cuối cùng là một cái bịch nhỏ, hai trái chanh, ớt, tỏi, và ……một nhúm rau răm!
Lúc nào Má cũng nhét vào ba lô nó mấy thứ gia vị lặt vặt ấy!
Má biết chị em nó chẳng bao giờ mua, chanh, tỏi, ớt…..còn rau răm thì để cho vào canh bầu đấy mà, món này Má chỉ cho nó hồi còn bé xíu, nồi canh bầu cho thêm mấy cộng hành và rau răm, thơm nức cả mâm cơm,….
Nó cất hết mọi thứ cất vào cái bếp nhỏ xíu xiu, mỉm cười, nhìn quanh phòng nó sao mà thân thương, hương đồng gió nội, Má gửi lên cho nó đây mà…..
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: