Cứ tưởng mất tiệt cái "chòi thơ",
Ở đây vui quá đến không ngờ
Chòi thơ chộn rộn bao vui thú
Nỗi nhớ, nỗi mong, nỗi đợi chờ...
Có phải người xưa chia ngã rẽ
Biệt thự, nhà cao... bỏ chòi thơ?
Sống ở trên đời, ôi chẳng lẽ
Hăm hở phợt phờ, rồi ngó lơ???