+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 4/6 ĐầuĐầu ... 23456 cuốicuối
Hiện kết quả từ 31 tới 40 của 58

Chủ đề: Chào mừng các bạn đến với "Ngã ba lãng đãng"

  1. #31
    Banned
    Trạng thái :   Cát Bụi đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 86
    Tên Thánh:
    Stanislaus
    Tên thật:
    Thao Dinh
    Đến từ: QLD
    Sở thích: Học Hỏi
    Nghề nghiệp: Tiểu Thương
    Cảm ơn
    320
    Được cảm ơn 418 lần
    trong 96 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi ngoisaovm Xem bài viết
    "Vậy chúng ta có nên hoàn toàn phó thác trong tay Chúa hay chúng ta phải:
    Tận nhân lực, tri Thiên Mệnh " ?
    ---> bạn cát bụi ui ! Nhân lực của bạn là tự bạn có hay là Ơn trên ban cho chúng ta đây ?
    Mình thiết nghĩ,tất cả năng lực mà mỗi người chúng ta có,đều là ơn riêng mà Chúa đã ban cho từng người để có thể giúp họ vượt qua được những thử thách của cuộc sống ! và nó cũng chính là phương tiện để chúng ta có thể cụ thể hóa " Tự Do " mà Chúa đã ban ! Nên mình thiết nghĩ,dù là bạn nghĩ sức bạn có thể vượt qua được,hay luôn cậy trông vào sự quan phòng tuyệt vời của Thiên Chúa,thì đó cũng đều là Ơn Chúng ta đã nhận được từ chính Thiên Chúa.
    ********************
    Ngạn ngữ Pháp có một câu thế này : " Hãy tự cứu lấy mình trước,rồi trời sẽ cứu bạn "
    Có một câu truyện kể rằng : bên Pháp xảy ra một trận lụt rất lớn,làm ngập hết nhà cửa của toàn bộ ngôi làng ấy,và chia cắt làng ấy với các làng khác.Có một cụ bà rất đạo đức và thánh thiện trong vùng ấy,bà đã trèo lên nóc ngôi nhà của mình để tránh lụt.Và bà cầu nguyện với Thiên Chúa,xin Người đến và cứu bà thoát khỏi tai họa này.Chính quyền ở đố chỉ còn cách cho trực thăng rảo khắp ngôi làng để cứu người dân,và có một chiếc trực thăng đã nhìn thấy bà,và thả thang dây xuống cho bà leo lên,nhưng bà cụ đã nói : các anh cứ đi đi,đã có Thiên Chúa,người sẽ tới cứu tôi.Dù đã năn nỉ hết lời,nhưng bà vẫn không chịu leo lên,họ đành bỏ bà ở lại để tìm và cứu những người khác.Sự việc như thế lặp lại vài lần,và bà lão vẫn cương quyết không chịu để cho họ cứu.và bà đã chết . ( mình chỉ tóm gọn nội dung câu truyện,vì cũng không nhớ chi tiết lắm)
    -->bạn nghĩ gì về câu chuyện này : chẳng phải Chúa đã nhận lời bà,và cho các nhân viên cứu hộ gặp và cứu bà đấy sao ? Nhưng vấn đề là bà lão đã không cộng tác với Ngài.
    **** Cũng một câu truyện khác như sau :
    Có một bà Mẹ ở vùng quê rất nghèo khổ,vì nhà đã không còn hột gạo,và cũng hết tiền,bà đã vay mượn khắp nươi để có tiền mua gạo,cho đứa con sắp chết đuối của bà ăn,nhưng không ai cho bà mượn.Bà vô Nhà Thờ cầu nguyện :"xin Chúa cho con có gạo để con của con khỏi bị chết đói".Trong lúc bà cầu nguyện thì một người vô thần đi qua,và anh ta nảy ra một ý định làm bẽ mặt bà và xỉ nhục niềm tin của bà.Anh ta đi mua 1kg gạo,và đi tới chỗ bà Cầu nguyện,ném bịch gạo vao trong.Bà lão giật mình khi thấy bịch gạo rớt ngay trước mặt mình.Bà vui mừng và cảm ơn Chúa rối rít,vì đã ban cho Bà có gạo để cho con bà khỏi chết đói.Và thế là đúng ý của anh Vô thần,anh ta cười thật lớn và nói:"này bà,bịch gạo đó tôi vừa mới mua và vất vào đấy,chứ chẳng có Chúa nào ở đây đâu,haaaaa.".Nhưng bà Lão bình tĩnh trả lời anh vô thần :"Tôi không cần biết bịch gạo này từ đâu mà có,tôi chỉ biết là tôi cầu nguyện với Chúa cho tôi gạo,và giờ tôi đã có được điều tôi cầu xin,cảm tạ Chúa vì Người đã nhận lời tôi cầu nguyện và ban cho tôi điều tôi xin."
    --> Bạn nghĩ sao về câu truyện này ?
    Bạn Ngoisaovm thân mến,

    Theo đức tin Công Giáo thì tất cả (trừ tội lỗi) đều do Thiên Chúa tác tạo và Thiên Chúa cho nhân loại được tự do định đoạt niềm hạnh phúc của mình. Tất cả những gì mình có (vật chất cũng như trí tuệ) đều khởi nguồn từ Thiên Chúa. Nhưng Chúa không ban cho mình những đồng tiền mình đang có trong túi áo và những bằng cấp mình treo trên tường vì tiền mình có là do mình lao động bằng mồ hôi nước mắt mà ra và bằng cấp là kết quả của sự kiên trì học tập mà có. Mình biết chắc chắn rằng Chúa đã không ban cho mình những thứ đó bằng cách cho người in ra và mang đến ban phát cho mình nhưng mình biết chắc một điều là nếu mình không được may mắn sinh ra trong một hoàn cảnh thuận tiện thì mình đã không thể có những thứ đó. Mình tin rằng những điều may mắn trong cuộc đời mình là những hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho mình và mình luôn cảm tạ Thiên Chúa vì những hồng ân đó. Những thứ này đã không đến tay mình nếu như mình đã ngồi một chỗ mà khẩn khoản cầu nguyện với Chúa rằng “lạy Chúa con tin tưởng và phó thác hoàn toàn trong tay Chúa, xin Chúa giúp con có tiền và có bằng cấp”.


    Hai câu chuyện mà bạn kể trên là những câu chuyện phiếm chế giễu đức tin Thiên Chúa giáo của một số người. Điều phiếm mà mình thấy ở đây là hai người trong hai câu chuyện trên cầu xin với Chúa nhưng muốn được theo ý của họ cơ. Bạn thử nhìn xem xung quanh bạn coi có bao nhiêu người trên thế gian này cầu xin với Thiên Chúa và có bao nhiêu người đã được toại nguyện? Riêng Cát Bụi thì từ khi được Thiên Chúa mở mắt đến nay mình không xin Thiên Chúa điều gì hết ngoài ơn khôn ngoan để nhận biết thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh, mọi nơi và mọi lúc.

    Thân mến

    PS. Khi bạn đang bị chết đuối nếu có người cho bạn một ký hột xoàn thì bạn có nhận không?

  2. 4 thành viên đã cảm ơn Cát Bụi vì bài viết này:

    allihavetogive (05-05-2012),JB. Sĩ Trọng (08-05-2012),Mai Tín (04-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (06-05-2012)

  3. #32
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Cát Bụi Xem bài viết
    Bạn Ngoisaovm thân mến,

    ...mình không xin Thiên Chúa điều gì hết ngoài ơn khôn ngoan để nhận biết thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh, mọi nơi và mọi lúc.

    Thân mến

    PS. Khi bạn đang bị chết đuối nếu có người cho bạn một ký hột xoàn thì bạn có nhận không?
    Nếu được nhấn nút cám ơn thêm nhiều lần nữa, Phúc Thanh sẵn sàng nhấn rất nhiều lần cho bài viết này. Không phải Phúc Thanh tâng bốc ý kiến của một cá nhân nào, nhưng bài viết này sẽ gợi mở những suy nghĩ mà có lẽ, nó đã tồn tại từ khởi thiên lập địa.
    1. "Ngã ba lãng đãng" thật ra nó chẳng lãng đãng, chẳng đơn giản chút nào, bởi tất cả chúng ta sẽ phải "ngỡ ngàng" với những vấn đề của chính mình; những câu hỏi mình đặt ra mà tự sức mình không thể trả lời được.
    2. Gợi ý của anh All là đoán tính cách người khác qua văn phong. Đây là điều thú vị, nhưng theo cá nhân Phúc Thanh, nó cũng sẽ khó bởi nó rất nhạy cảm và tế nhị (điều này Cát Bụi cũng đã nhắc tới).
    Phúc Thanh nhớ hồi năm 1998 - 1999, khi Thanh còn ở Hàng Xanh, có chị BuonMi, người Lào gốc Việt (không biết mình ghi tên chị có đúng không. Hiện chị đã về Lào và Thanh không còn liên lạc), BuonMi đã từng chơi trò này rồi. Chị rất giỏi, và đã sống ở Mỹ một năm... Có thể nào việc đoán tính cách người khác qua văn phong chưa thực sự quen với người Việt nói chung và giới trẻ nói riêng? (đây là cảm nghĩ của riêng Thanh)
    3. Phúc Thanh đã có 6 năm học tại Học viện Đaminh, Nguyễn Thái Sơn, Gò Vấp, thời đó cha Giuse Nguyễn Trọng Viễn là giám đốc Học viện, và Đức cha Phaolô Nguyễn Thái Hợp lúc đó là một trong những cha giáo của Thanh. Hai năm triết và bốn năm thần nhiều ít cũng cho Thanh có những hiểu biết về những điều gọi là "mầu nhiệm". Và một trong những mầu nhiệm tất cả chúng ta đều mãi mãi suy tư, đó là: Sự dữ là gì? Sự Tiền Định của Thiên Chúa là gì? Tự do của con người và quyền năng của Thiên Chúa ra sao? Ôi, thật là nhức đầu phải không thưa anh chị em?
    4. "NHẬN BIẾT THÁNH Ý CHÚA TRONG MỌI HOÀN CẢNH" luôn là lời khuyên dạy tích cực nhất đối với tất cả mọi người có niềm tin vào Thiên Chúa. Mùa chay năm ngoái, một trong những vấn nạn người ta hỏi Đức Thánh Cha Bênêđictô 16, nhân sự kiện sóng thần tại Nhật Bản: "Tại sao Thiên Chúa lại để xảy ra điều đó" (chắc chắn Ngài đã biết trước)
    . Câu hỏi này là của một em bé... Mùa chay năm nay, tại Brazin, người diễn viên đóng vai Giuđa đi treo cổ tự vẫn, kết quả là anh ta chết thật bởi trục trặc kỹ thuật nơi sợi dây. Chắc chắn Chúa biết trước chứ?
    5. Nói tóm lại, Chúa "biết trước" tất cả mọi sự. Ngài biết chúng ta trước khi chúng ta sinh ra, và sẽ biết khi chết, số phận mỗi người sẽ ra sao. Có phải tất cả chúng ta đều nghĩ như vậy?
    6. Và thưa các bạn,
    Thiên Chúa Cha chắc chắn biết trước từ ngàn đời rằng: Ngôi Hai Thiên Chúa Nhập Thể, sẽ bị người đời khinh ghét, ganh tị, đánh đập, giết chết và treo lên thập giá.

    Các bạn rất thân mến, món quà quý giá nhất Thiên Chúa trao tặng cho con người, đó là TÌNH YÊU VÀ TỰ DO. Nó thuộc "quyền sở hữu" của mỗi người (tạm gọi như thế), nhưng để sống trọn vẹn với ân ban ấy, chẳng còn cách nào khác, là nhìn lên Thánh Giá Chúa Giêsu.
    Thương mến tất cả.

  4. 6 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (05-05-2012),Cát Bụi (04-05-2012),JB. Sĩ Trọng (08-05-2012),Ngôi Sao (04-05-2012),Phù thủy nhỏ (07-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (06-05-2012)

  5. #33
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Cát Bụi Xem bài viết


    Tận nhân lực, tri Thiên Mệnh?

    Cát Bụi

    Năm 2001, Phúc Thanh đến một địa danh là xã Nhân Cơ, huyện DakR'lấp, tỉnh DakLak (hiện là tỉnh DakNông).
    Ngôi nhà Thanh ở chỉ là mấy tấm ván rừng ghép lại, và được lợp bằng lá dừa (chỗ ấy bây giờ đã là Giáo xứ Nhân Cơ). Xung quanh nhà được rào lưới B40 (rào cho có thôi nhá).
    Chiều hôm ấy, ông trùm họ mời Thanh đi đến nhà dùng cơm tối. Chuẩn bị đi thì có hai vợ chồng người S'tiêng đến xin gạo. Thanh hỏi:
    - Sao lại đến xin gạo giờ này?
    - Dạ, tại nhà cháy hết rồi
    - Tại sao nhà cháy?
    - Hai vợ chồng đánh nhau, đốt nhà. Giờ không có gạo ăn. Cho xin ít về nấu cho mấy đứa nhỏ. Đói cái bụng rồi. (potay.com)
    Thanh vào vét thùng gạo, còn được hơn một ký. Cho hết, vì nghĩ: giờ mình đi ăn cơm nhà ông trùm, còn mai thì tính sau...
    Vậy là mình đi, trời lúc đó mưa lâm râm. Từ chỗ ở vô buôn Cầu Gãy khoảng 8km. Dùng cơm xong thì 10g đêm, lại chạy xe về (cub 81).
    Sáng hôm sau, ra xúc miệng. Ngay cái cửa hông ra vào, Thanh để cái thùng phuy chứa nước, phía trên đậy một tấm ván. Lạ chưa, phía trên cái phuy, có một cái thúng được đậy bởi cái nón lá, mở nón lá, đó là một thúng gạo.
    Câu chuyện này Thanh đã kể cho nhiều người nghe, và đến giờ phút này vẫn chưa thể biết ai đã cho Thanh thúng gạo ấy. Đừng nghĩ là Thanh nói: Chúa "ném" cái thúng gạo ấy xuống cho Thanh nhé. Hổng có đâu, vì chuyện này, nếu muốn giải thích cũng đơn giản thôi. Ừ thì ai đó mang gạo đến biếu, nhưng không gặp mình thì họ để đó.
    Nhưng mà, cái điều mình mãi mãi tâm niệm. Đó là: CẢM TẠ ƠN CHÚA. Đơn giản thế thôi ạ.

  6. 6 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (05-05-2012),Cát Bụi (05-05-2012),JB. Sĩ Trọng (08-05-2012),Ngôi Sao (04-05-2012),Phù thủy nhỏ (07-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (06-05-2012)

  7. #34
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Cát Bụi Xem bài viết
    Bạn Ngoisaovm thân mến,




    Hai câu chuyện mà bạn kể trên là những câu chuyện phiếm chế giễu đức tin Thiên Chúa giáo của một số người.

    Theo Thanh biết, hai câu chuyện trên được trích từ cuốn "Nụ Cười Trong Cung Lòng Thiên Chúa", cuốn sách này đã được tái bản nhiều lần, với tên bìa khác nhau, nhưng nội dung y hệt. Một số Linh mục hay kể các câu chuyện này trước khi dẫn vào bài giảng. Thanh nghĩ nó cũng hay. Nhân tiện, xin trích kể câu chuyện nói về "Sự quan phòng" (Thanh xin cải biên chút chút)

    Một ngày nọ, một anh chàng dở hơi ra ngồi ở cái ngã ba lãng đãng, dưới một tán cây để suy tư về "Mầu nhiệm Chúa quan phòng". Đang suy tư, anh ta thấy một con chim bay lượn trên bầu trời, rồi lại xà xuống tán cây bắt sâu, nhảy nhót và hót líu lo. Gần đó lại có con bò đang lầm lũi chúi mũi vào các đụn cỏ, âm thầm, cần mẫn. Anh ta liền nghĩ: "Chúa chẳng công bằng tí nào cả. Con chim nó bé tí thế kia, lại đi cho nó đôi cánh, trong khi con bò nó to như vậy, đúng lý ra Chúa phải cho nó đôi cánh để nó di chuyển dễ dàng hơn chứ. Xem ra, Chúa quan phòng một cách bất công quá!". Đang nghĩ ngợi như thế, chợt con chim nó bay vọt qua đầu anh ta, và thải một bãi vào ngay giữa đầu anh ta. Lúc này anh ta giật mình mới nghĩ: Á à, may quá, nếu là con bò bay qua mà làm kiểu này, không biết sẽ ra sao"?.

  8. 6 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (05-05-2012),Cát Bụi (05-05-2012),JB. Sĩ Trọng (08-05-2012),Ngôi Sao (05-05-2012),Phù thủy nhỏ (07-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (06-05-2012)

  9. #35
    Trạng thái :   Duy-an đã thoát
    Tham gia : Jan 2012
    Bài gửi : 362
    Tên Thánh:
    Duy-an
    Tên thật:
    Nguyễn Duy An
    Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
    Sở thích: Đọc sách, lướt web
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2,060 lần
    trong 364 bài viết
    Hihihi...
    Duy-an xin được dài dòng với mấy mẩu chuyện con con sau đây
    với 2 suy nghĩ:
    - Tham gia tán gẫu 1 cách 'lãng đãng' với cả nhà,
    - Tập bớt dần đi cái sự 'kiệm lời'...
    (Thử xem sao nhé!)

    Chuyện 1: (Cầu nguyện mà sao Chúa chẳng nhậm lời
    dù rất tha thiết và kiên trì lắm lắm luôn?)

    Đứa con gái 4 tuổi nhìn mẹ gọt trái xoài rất điệu nghệ,
    vỏ xoài cứ bong ra bong ra, phần thịt xoài bên trong
    hé lộ dần dần, trông rất ngon lành và... nuốt nước miếng!
    Bé nói với mẹ, năn nỉ mẹ rất tha thiết, thậm chí nhõng nhẽo
    nũng nịu, hứa hẹn đủ điều với mẹ, kể cả những 'chiêu thức' rất
    thành công với mẹ trước đây...
    Vậy mà mẹ vẫn không cho bé mượn dao để gọt thử trái xoài.
    (Vì sao thì ai cũng biết: mẹ sợ bé bị đứt tay, chảy máu...)
    Vậy nếu bạn là người mẹ thương con, bạn có cho con thử dao
    ở tuổi đó không nhỉ, dù là mục đích rất tốt? Chắc chắn là không!
    Bạn đã đúng. Và:
    - Thiên Chúa giống như (và còn cao vượt hơn) người mẹ đó,
    - Bạn chỉ là đứa bé con nhỏ xíu đó thôi, chưa hiểu 'đứt tay' là gì đâu!
    Vậy, bạn hãy luôn tạ ơn Chúa về những điều Chúa đã nhận lời bạn cầu xin
    và về cả những điều Chúa đã không nhận lời bạn cầu xin
    dù bạn rất kiên trì và tha thiết...
    Vì Ngài khôn ngoan và yêu thương.

    Chuyện 2: (Càng quyền năng càng từ chối sử dụng năng quyền)
    Người mẹ kia, mỗi khi con sai lỗi là cứ quất 5 roi đau quắn quít...
    Và đứa con sợ quá không dám tái phạm.
    Vậy 5 roi là năng quyền của mẹ trên đứa con đó.
    Nhưng bà mẹ thứ 2 thì không thế, bà chỉ cần chỉ vào cây roi
    đang giắt trên mái nhà là đủ để đứa con phải sợ mà không phạm lỗi.
    Vậy bà mẹ này sử dụng năng quyền trên đứa con ít hơn
    nên được coi là quyền năng hơn bà mẹ trước.
    Rồi bà mẹ thứ ba chỉ cần nhìn con thôi... quyền năng hơn 2 bà trước.
    Rồi bà mẹ thứ tư không sử dụng gì cả, kể cả khi bà đã qua đời
    nhưng đứa con vì rất yêu mẹ và rất hiểu ý mẹ, nên chưa hề
    dám làm điều gì khiến mẹ mình không vui cả, kể cả khi mẹ đã về
    nơi... chín suối!
    Vậy thử hỏi có phải bà mẹ cuối cùng này là người có quyền năng nhất
    vì bà không hề sử dụng năng quyền trên con mình không?
    Và vì thế, ngoài việc bà quyền năng nhất, bà con là người
    yêu thương con đúng nghĩa nhất và dạy con đúng phương pháp nhất!
    Vì thế, Chúa sẽ không bao giờ 'hơi một tý là phạt' đâu
    vì Ngài Quyền năng vô song và yêu thương tuyệt đối,
    dạy dỗ chúng ta đúng 'phương pháp sư phạm nhất'!

    Chuyện 3: (Quan phòng, Tự do và huyền nhiệm sự dữ)
    Một người mẹ đi chợ về, mua 2 gói kẹo nhỏ,
    phát cho 2 con trai nhỏ của mình...
    Chúng thích thú ra sân nhấm nháp kẹo bên nhau.
    Một lúc sau, chợt nhìn qua cửa sổ nhà bếp
    bà thấy đứa anh đang đè đứa em ra lấy hết kẹo...
    Bà sẽ chạy ra ngăn cản đứa anh và bênh vực đứa em,
    bắt đứa anh phải (theo sự công bằng) trả lại cho em...
    Nhưng đó là với một bà mẹ 'bình thường'.
    Còn nếu bà mẹ 'cao cơ' hơn, nghĩa là bà còn rất nhiều kẹo
    và rất yêu thương cả 2 đứa thì sao nhỉ?
    Bà cứ để xem sao (qua đó biết tính ý từng đứa con:
    xem đứa em sẽ chống trả quyết liệt hay nó sẽ nhường nhịn,
    vì biết rằng điều tệ nhất xảy ra cũng không thể gây ra cái chết
    cho đứa nào cả!)
    Biết đâu với sự tự do và khả năng của mình, có khi đứa em
    lại phản công và 'lột sạch' của anh nó không chừng.
    Cứ đợi đến 'hồi kết'!...
    Và bà sẽ thừa sức 'đền' lại cho đứa bị 'thiệt thòi'
    gấp trăm gấp ngàn lần sau đó... (còn rất nhiều kẹo!)
    Đối với Thiên Chúa, một bà mẹ yêu thương vô bờ và cực kỳ cao cơ
    thậm chí có thể 'đền' luôn cả mạng sống sau này gấp triệu gấp tỷ...
    Thì tại sao Chúa lại phải 'ra tay' trước một sự dữ cỏn con ấy nhỉ?
    Cho dù, đối với con người chuyện mất mạng là ghê gớm lắm,
    thiệt thòi lắm lắm, không có con người nào đền nổi
    (nên người ta đành phải 'giết người đền mạng' một phương sách
    của kẻ 'hết kẹo'!)
    Vậy tại sao chúng ta không nhìn bằng cái nhìn đức tin
    để thấy rằng: Huyền nhiệm sự dữ xảy ra là do chính con người tự do,
    rất ghê gớm, nhưng có là gì đâu với quyền năng và sự quan phòng yêu thương
    của Thiên Chúa, một bà mẹ cực kỳ... 'cao cơ'!

    Tóm lại, cứ nhìn bằng đôi mắt của Thiên Chúa
    để thấy Ngài là một 'Người Mẹ Yêu Thương'...
    ta sẽ 'nghiệm' ra được nhiều điều
    chứ không phải 'hiểu' (bằng cái trí khôn bé tẹo của mình!)

    Duy-an đang ở Giáo Xứ Thái Hoà,
    mượn máy của anh bạn nãy giờ... bị đòi lại để 'người ta' làm việc.
    Cũng ráng gõ ké thêm vài chữ góp vui với mọi người.
    Mọi thứ lại sẽ tiếp tục vào dịp khác nhe cả nhà.

    Thương lắm.
    Duy-an.


  10. 9 thành viên đã cảm ơn Duy-an vì bài viết này:

    allihavetogive (06-05-2012),An Vi (07-05-2012),Cát Bụi (07-05-2012),duongga17 (05-05-2012),JB. Sĩ Trọng (08-05-2012),Ngôi Sao (05-05-2012),nguahoangtvt (07-05-2012),Phù thủy nhỏ (07-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (06-05-2012)

  11. #36
    nguahoangtvt's Avatar
    Trạng thái :   nguahoangtvt đã thoát
    Tham gia : Mar 2011
    Bài gửi : 214
    Tên Thánh:
    Phê rô
    Tên thật:
    Trần Văn Tuyến
    Đến từ: Xứ Sơn Bình, Hạt Bình Giã, Giáo Phận Bà Rịa, Việt Nam
    Sở thích: Du Lịch, ICT, game, xem phim hành động,...
    Nghề nghiệp: Sale team Leader at Lotte Xylitol
    Cảm ơn
    1,843
    Được cảm ơn 1,070 lần
    trong 229 bài viết
    Cái này áp dụng dạy giáo lý được nè. :D vì mình chưa làm cha nên áp dụng giáo dục thiếu nhỉ cũng tốt nhi? :D

  12. Thành viên đã cảm ơn nguahoangtvt vì bài viết này:

    Cát Bụi (07-05-2012)

  13. #37
    An Vi's Avatar
    Trạng thái :   An Vi đã thoát
    Tham gia : Mar 2012
    Bài gửi : 417
    Tên Thánh:
    Agnes
    Tên thật:
    Đỗ An Vi
    Đến từ: Giáo phận Mỹ Tho
    Sở thích: -
    Nghề nghiệp: -
    Cảm ơn
    1,290
    Được cảm ơn 3,251 lần
    trong 559 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Duy-an Xem bài viết

    Tóm lại, cứ nhìn bằng đôi mắt của Thiên Chúa
    để thấy Ngài là một 'Người Mẹ Yêu Thương'...
    ta sẽ 'nghiệm' ra được nhiều điều
    chứ không phải 'hiểu' (bằng cái trí khôn bé tẹo của mình!)

    Rất gần gũi, sâu sắc.
    Cảm ơn Anh Duy-an về bài viết này.
    Hãy nâng tâm hồn lên
    ---------An Vi---------


  14. Thành viên đã cảm ơn An Vi vì bài viết này:

    Phù thủy nhỏ (07-05-2012)

  15. #38
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Duy-an Xem bài viết
    Hihihi...
    Duy-an xin được dài dòng với mấy mẩu chuyện con con sau đây
    với 2 suy nghĩ:
    - Tham gia tán gẫu 1 cách 'lãng đãng' với cả nhà,
    - Tập bớt dần đi cái sự 'kiệm lời'...
    (Thử xem sao nhé!)

    Đọc thì hay, nhưng font chữ của Duy An sao mà khó đọc quá. Bài này Duy An mượn máy của bạn, các bài trước không biết máy của ai, nhưng font chữ vẫn thế này, đọc mỏi mắt. Hìhì. Duy An ui, kiểm tra dùm Font chữ nhé.
    "Lãng đãng" mà thành
    'lãng đãng' Phúc Thanh hoa hết cả mắt rồi nè

  16. Thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    Ngôi Sao (07-05-2012)

  17. #39
    Trạng thái :   Duy-an đã thoát
    Tham gia : Jan 2012
    Bài gửi : 362
    Tên Thánh:
    Duy-an
    Tên thật:
    Nguyễn Duy An
    Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
    Sở thích: Đọc sách, lướt web
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2,060 lần
    trong 364 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Phúc Thanh Xem bài viết
    Đọc thì hay, nhưng font chữ của Duy An sao mà khó đọc quá. Bài này Duy An mượn máy của bạn, các bài trước không biết máy của ai, nhưng font chữ vẫn thế này, đọc mỏi mắt. Hìhì. Duy An ui, kiểm tra dùm Font chữ nhé.
    "Lãng đãng" mà thành
    'lãng đãng' Phúc Thanh hoa hết cả mắt rồi nè
    Chân thành cảm ơn Phúc Thanh, một designer lừng danh của GTCG.
    Có lẽ vì với đôi mắt nhạy bén nhà nghề, Phúc Thanh phát hiện ra ngay
    những 'trục trặc' trong trình bày của Duy-an, cho dù là nhỏ nhất,
    làm người khác phải hoa mắt!
    Cũng tiện thể xin lỗi Phúc Thanh và cả nhà vì những phiền toái đã qua...

    Nhưng thật tình thì... hỏng biết nói sao! Thôi cứ:
    - Chuyển đổi từ font Arial sang Times New Roman xem sao.
    (Thử coi có ai phàn nàn gì không, chứ máy bàn hay laptop nhà mình
    mình vẫn thường xuyên xem lại bài của mình mà không thấy 'khó đọc' gì cho lắm
    Có lẽ vì mắt mình nó loạn thị rồi hay sao á...)
    - Kiểu viết 'lãng đãng' (chứ không phải "lãng đãng") là kiểu viết đặc thù (Made in Duy-an)
    vì với thời gian dài viết sách để xuất bản, cộng tác với các tập san, báo chí...
    Duy-an phát hiện có một dạng 'ngoặc kép trong ngoặc kép' trong một câu thoại,
    thí dụ:
    Cô gái cười nhẹ và nói: "Ôi, anh thật là "xâu sắc" quá"!
    Ý cô nàng muốn chọc quê anh: "xâu sắc" tức là "xấu" ấy mà...
    (Trích trong truyện ngắn 'Mắt xinh' của Duy-an)

    Trường hợp ấy, Duy-an thường viết: Cô gái cười nhẹ và nói:
    "Ôi, anh thật 'xâu sắc' quá"!...
    Ý cô nàng muốn chọc quê anh: 'xâu sắc' tức là 'xấu' ấy mà...

    Do đó, lâu ngày thành thói quen 'phòng hờ': Mỗi lần gặp dấu " thì sẽ viết thành '
    phòng hờ khi dấu ' nằm trong dấu " thì không bị lẫn lộn.
    Cũng giống như dấu đầu tiên là ( ), nếu nằm trong một dấu ( ) nữa
    thì dấu bên ngoài sẽ thành [ ] và lại phải nằm bên trong nữa
    thì dấu ngoài cùng là { } (thường thấy trong toán học ấy mà)
    Kiểu viết này của Duy-an luôn được các biên tập và tổng biên tập
    của các tập san mà Duy-an cộng tác nhượng bộ và đồng tình.
    Do đó, Duy-an sẽ không thay đổi cách viết này!
    Có lẽ mọi người sẽ thông cảm và thấu hiểu thôi,
    kể cả 'Tổng Biên Tập allihavetogive'! Nhỉ! Hihihi...

    - Với lại, thiệt sự, Duy-an cũng không biết cái dấu '
    nằm trên bàn phím máy vi tính để làm gì?
    Trong tiếng Pháp, thì thấy có thể dùng được và khá nhiều
    thí dụ: c'est, l'amour, l'or, Jean D'Arc...
    Nên thôi thì cũng kiếm cơ hội để dùng dấu ' trong văn bản của mình
    để các phím trên bàn phím máy tính của mình không kiện cáo nhau!
    Hihihi...

    - Mình chỉ mới thử viết dài dài chút xíu, để xoá đi cái thói quen 'kiệm lời'
    thế nhưng 'lợi bất cập hại': Chưa thấy bớt kiệm lời đã thấy lỗi đức bác ái:
    Làm cho Phúc Thanh (và chắc vài người nữa) bị hoa mắt lên rồi!
    Thiệt là khó xử quá! Hihihi...

    - Chuyện ngoài lề:... nói chung về hoa, thì ai cũng thích, nhất là hoa trên cơ thể mình
    thí dụ như hoa tai, hoa tay... mà sao hoa mắt lại khó ưa thế? Hihihi...

    - Cuối cùng, xin đính chính một điều nhỏ nhỏ thôi:
    Mình tên Nguyễn Duy An. Tên thánh là Gioan (Tông Đồ)
    Vì thế, mình tự 'phiên âm' tên thánh Gioan của mình ra tiếng Việt
    thành Duy-an. Hihihi...
    Kể từ lâu lắm, khi sáng tác, bút hiệu của mình luôn là tên thánh Duy-an.
    Khi tham gia các diễn đàn, mình cũng dùng tên thánh của mình làm nick.
    Chính thế, dù tên mình là Duy An, nhưng nick của mình thì luôn là Duy-an.

    Rất thân thương.
    Duy-an.


  18. 3 thành viên đã cảm ơn Duy-an vì bài viết này:

    allihavetogive (02-08-2017),Cát Bụi (07-05-2012),Teresa Nhỏ Bé (07-05-2012)

  19. #40
    Mai Tín's Avatar
    Trạng thái :   Mai Tín đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 561
    Tên Thánh:
    Martino (3/11)
    Tên thật:
    NVT
    Đến từ: Vũng Tàu
    Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
    Nghề nghiệp: ...
    Cảm ơn
    2,205
    Được cảm ơn 4,123 lần
    trong 689 bài viết
    Anh Duy An hiểu sai ý Phúc Thanh rồi. Hìhì
    Ý Thanh nói là: Riêng bài viết của anh Duy An, các dấu sắc, hỏi, ngã, nặng nó làm sao ấy, không biết có phải do lỗi font chữ không nữa. Tất cả các bài viết của các bạn khác, Thanh thấy bình thường, riêng những bài của anh Duy An, Thanh thấy tình trạng như vậy.
    Ví dụ, chữ "nhìn", dấu huyền nằm ngay trên chữ i, nhưng trong bài viết của anh Duy An, dấu huyền lại nằm trên chữ n, như thế này:
    nhìn và hầu như cả bài viết của anh đều bị như thế. Không biết các bạn khác có thấy như thế không?
    Thường thì khi viết bài, để chế độ Unicode, còn font gì cũng được. Thanh thích dùng font Times New Roman.
    Ý của Thanh là vậy.

    Nếu dùng font Arial, là thế này. Hic, hổng biết anh Duy An có hiểu ý Thanh không, chứ bài viết trên của anh, mình đọc không hiểu hết ý, những các dấu sắc, huyền, hỏi, ngã, nặng nó cứ nằm ở vị trí khó đọc quá ạ.

  20. 2 thành viên đã cảm ơn Mai Tín vì bài viết này:

    allihavetogive (02-08-2017),Cát Bụi (07-05-2012)

+ Trả Lời Ðề Tài
Trang 4/6 ĐầuĐầu ... 23456 cuốicuối

Chủ đề tương tự

  1. Trả lời: 0
    Bài mới gửi: 17-05-2012, 11:29 PM
  2. Trả lời: 0
    Bài mới gửi: 01-12-2011, 03:24 AM
  3. Trả lời: 2
    Bài mới gửi: 17-08-2011, 08:51 PM
  4. Tiết mục "RADIO" - CĐ M.Goretti & Lễ sinh
    By allihavetogive in forum Kỹ năng sinh hoạt
    Trả lời: 1
    Bài mới gửi: 18-08-2010, 10:54 AM

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình