Trạng thái :  
Tham gia : Apr 2012
Bài gửi : 561
Tên Thánh: Martino (3/11)
Tên thật: NVT
Đến từ: Vũng Tàu
Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
Nghề nghiệp: ...
Cảm ơn 2,205
Được cảm ơn 4,123 lần
trong 689 bài viết

Nguyên văn bởi
Cát Bụi
Tận nhân lực, tri Thiên Mệnh?
Cát Bụi
Năm 2001, Phúc Thanh đến một địa danh là xã Nhân Cơ, huyện DakR'lấp, tỉnh DakLak (hiện là tỉnh DakNông).
Ngôi nhà Thanh ở chỉ là mấy tấm ván rừng ghép lại, và được lợp bằng lá dừa (chỗ ấy bây giờ đã là Giáo xứ Nhân Cơ). Xung quanh nhà được rào lưới B40 (rào cho có thôi nhá).
Chiều hôm ấy, ông trùm họ mời Thanh đi đến nhà dùng cơm tối. Chuẩn bị đi thì có hai vợ chồng người S'tiêng đến xin gạo. Thanh hỏi:
- Sao lại đến xin gạo giờ này?
- Dạ, tại nhà cháy hết rồi
- Tại sao nhà cháy?
- Hai vợ chồng đánh nhau, đốt nhà. Giờ không có gạo ăn. Cho xin ít về nấu cho mấy đứa nhỏ. Đói cái bụng rồi. (potay.com)
Thanh vào vét thùng gạo, còn được hơn một ký. Cho hết, vì nghĩ: giờ mình đi ăn cơm nhà ông trùm, còn mai thì tính sau...
Vậy là mình đi, trời lúc đó mưa lâm râm. Từ chỗ ở vô buôn Cầu Gãy khoảng 8km. Dùng cơm xong thì 10g đêm, lại chạy xe về (cub 81).
Sáng hôm sau, ra xúc miệng. Ngay cái cửa hông ra vào, Thanh để cái thùng phuy chứa nước, phía trên đậy một tấm ván. Lạ chưa, phía trên cái phuy, có một cái thúng được đậy bởi cái nón lá, mở nón lá, đó là một thúng gạo.
Câu chuyện này Thanh đã kể cho nhiều người nghe, và đến giờ phút này vẫn chưa thể biết ai đã cho Thanh thúng gạo ấy. Đừng nghĩ là Thanh nói: Chúa "ném" cái thúng gạo ấy xuống cho Thanh nhé. Hổng có đâu, vì chuyện này, nếu muốn giải thích cũng đơn giản thôi. Ừ thì ai đó mang gạo đến biếu, nhưng không gặp mình thì họ để đó.
Nhưng mà, cái điều mình mãi mãi tâm niệm. Đó là: CẢM TẠ ƠN CHÚA. Đơn giản thế thôi ạ.