Hiện kết quả từ 1 tới 4 của 4

Chủ đề: Đoản khúc 6: Đôi mắt.

Threaded View

  1. #1
    Trạng thái :   Duy-an đã thoát
    Tham gia : Jan 2012
    Bài gửi : 362
    Tên Thánh:
    Duy-an
    Tên thật:
    Nguyễn Duy An
    Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
    Sở thích: Đọc sách, lướt web
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    5
    Được cảm ơn 2,060 lần
    trong 364 bài viết

    Đoản khúc 6: Đôi mắt.

    Vì bị mù, nên nàng ghét tất cả mọi thứ và ghét tất cả mọi người.
    À mà không phải tất cả, nàng ghét mọi người trừ một người thôi,
    là anh, là người yêu chung thủy của nàng.
    Anh thường ngồi nghe tâm sự của nàng,
    anh nhẫn nại mô tả từng thứ, từng sự vật,
    anh dạy nàng hát, anh dạy nàng cách đọc chữ nổi,
    anh ôm nàng trong vòng tay,
    anh luôn có mặt bên nàng bất kỳ lúc nào, nhất là khi nàng buồn...
    và nàng biết anh yêu nàng nhiều lắm!
    Nàng thường nói: Vì em mù, chứ nếu em sáng mắt em sẽ lấy anh làm chồng ngay.

    Chợt một ngày kia, anh hớn hở báo tin:
    Bệnh viện đã đồng ý mổ và thay đôi mắt cho nàng
    vì có người đã hiến tặng cho nàng đôi mắt rất đẹp.
    Cả hai cùng đón nhận tin ấy với nỗi vui mừng khôn xiết
    họ cùng nhau cám ơn trời đất đã an bài...

    Rồi ca mổ khó khăn cũng thành công mỹ mãn...
    Sau nhiều ngày, khi tháo băng ra, nàng muốn được nhìn thấy anh trước nhất...
    Nhưng khi nhìn thấy anh, nàng chưng hửng...
    không giống như nàng tưởng tượng, khuôn mặt anh xấu xí quá,
    nhất là đôi mắt của anh, anh cũng mù!
    Nhìn hai cái hố sâu hõm xuống, nàng thấy ghê quá...
    Nhưng anh không nhìn thấy điều đó trên khuôn mặt nàng.

    Qua nhiều ngày sau đó
    rồi anh cũng nhận ra cái tình cảm thật sự của nàng dành cho anh,
    phai nhạt đi rất nhiều và rất nhanh...
    Nhất là câu nói đầy hững hờ của nàng:
    Giá như anh không mù, có lẽ em cũng lấy anh làm chồng!
    Anh buồn...

    Thời gian sau, nàng ít gặp anh và nàng cũng không màng lưu tâm gì,
    cho đến một hôm, có người đưa cho nàng một mẩu giấy nhỏ,
    nói rằng anh đã biến mất và nhờ chuyển cho nàng...
    Nàng cám ơn và đút vào túi áo.
    Đến tối, chợt nhớ lại, nàng lục lọi mở ra xem:

    'Em yêu,
    Thương chúc em luôn vui và hạnh phúc.
    Mong rằng em sẽ nhìn rõ mọi thứ bằng trái tim của em
    chứ không phải chỉ bằng đôi mắt mà chính anh đã tặng cho em.
    Anh.'

    Duy-an.

    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:


  2. 11 thành viên đã cảm ơn Duy-an vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (09-05-2012),An Vi (10-05-2012),catarina_hang (09-05-2012),Cát Bụi (09-05-2012),Mai Tín (09-05-2012),muahue (09-05-2012),Ngôi Sao (09-05-2012),Pham Du (09-05-2012),Phù thủy nhỏ (09-05-2012),Phero_Hau (09-05-2012),smiles (10-05-2012)

Chủ đề tương tự

  1. Đoản khúc 8: 'Tám' về cái sự... ăn!
    By Duy-an in forum Đoản Khúc
    Duy-an
    Trả lời: 2
    Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:27 AM
  2. Đoản khúc 7: Sương sâm.
    By Duy-an in forum Đoản Khúc
    Duy-an
    Trả lời: 5
    Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:23 AM
  3. Đoản khúc 4: Hớt tóc.
    By Duy-an in forum Đoản Khúc
    Duy-an
    Trả lời: 3
    Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:10 AM
  4. Đoản khúc 2: Tế nhị là... cái hun!
    By Duy-an in forum Đoản Khúc
    Duy-an
    Trả lời: 6
    Bài mới gửi: 17-07-2014, 03:02 AM

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình