+ Trả Lời Ðề Tài
Hiện kết quả từ 1 tới 2 của 2

Chủ đề: Nhân Ngày Hiền Mẫu Nhớ Đến Gương Mạnh Mẫu Dạy Con

  1. #1
    Banned
    Trạng thái :   Cát Bụi đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 86
    Tên Thánh:
    Stanislaus
    Tên thật:
    Thao Dinh
    Đến từ: QLD
    Sở thích: Học Hỏi
    Nghề nghiệp: Tiểu Thương
    Cảm ơn
    320
    Được cảm ơn 418 lần
    trong 96 bài viết

    Nhân Ngày Hiền Mẫu Nhớ Đến Gương Mạnh Mẫu Dạy Con

    Mạnh Mẫu Dạy Con

    Mạnh Mẫu nổi tiếng là một bà mẹ có cách giáo dục con nghiêm khắc và chu đáo nhất trong lịch sử. Bà có những cách dạy con hiệu quả như chọn môi trường sống thích hợp với con để tránh những ảnh hưởng xấu từ môi trường, từ bên ngoài đem lại. Đồng thời, bà gieo vào tiềm thức con cái đức tính chân thật để tạo cho con nếp sống đạo đức sau này, dạy con tính cần cù, chăm chỉ, siêng năng, không biếng nhác, có một thái độ kiên trì nhẫn nại, khắc phục khó khăn, gian khổ.

    Theo Liệt Nữ Truyện, năm Mạnh Kha lên 3 tuổi, đã mồ côi cha, nhà nghèo, ở gần nghĩa địa tại chân núi, thấy người ta đào chôn xác chết, lăn khóc, về nhà cậu bé Mạnh Kha cũng bắt chước đào chôn, lăn khóc.


    Bà mẹ của Mạnh Kha là Chương thị (về sau gọi là Mạnh mẫu) thấy thế thì nói:

    - Chỗ nầy không phải là chỗ cho con ta ở được.


    Nói rồi, Bà dọn nhà ra ở gần chợ. Mạnh Kha thấy người ta buôn bán đảo điên, thêm bớt tiền nong, thì cậu bé Mạnh Kha về nhà cũng bắt chước nô nghịch một cách đảo điên như người ở chợ. Mạnh mẫu thấy thế lại nói:

    - Chỗ nầy cũng không phải là chỗ cho con ta ở được.


    Bà liền dọn nhà đến ở cạnh một trường học. Cậu bé Kha thấy trẻ nhỏ đua nhau học tập lễ phép, cắp sách vở, tập đọc tập viết. Về nhà cậu bé Kha cũng bắt chước tập lễ phép và cắp sách vở. Bấy giờ Mạnh mẫu mới vui lòng nói:


    - Chỗ nầy con ta ở được.


    Một hôm, cậu Kha thấy nhà hàng xóm giết heo làm thịt, về hỏi mẹ: - Người ta giết heo làm gì thế?


    Mạnh mẫu nói đùa:
    - Để cho con ăn thịt đấy.


    Nói xong Bà lại hối rằng: Ta nói lỡ lời rồi. Con ta còn thơ ấu, trí thức mới mở mang, mà ta nói dối với nó thì chẳng hóa ra ta dạy nó nói dối hay sao? Rồi Mạnh mẫu ra chợ mua thịt heo đem về làm cho con ăn thật.


    Lại một hôm, Mạnh Kha đi học, bỗng bỏ về nhà chơi. Mạnh mẫu đang ngồi dệt vải trông thấy bèn đứng dậy, kêu con lại rồi cầm dao cắt đứt tấm vải đang dệt trên khung, nói rằng:


    - Con đang đi học mà bỏ học thì cũng như mẹ đang dệt tấm vải nầy mà cắt đứt bỏ đi.


    Từ hôm đó, cậu bé Mạnh Kha không dám bỏ học, lại học tập rất chuyên cần, học mỗi ngày một tiến, lại hay tập việc tế lễ.

    Mạnh Tử, tên là Mạnh Kha, tự là Tử Dư, là dòng dõi họ Công Tộc Mạnh Tôn ở nước Lỗ. Theo sách Mạnh Tử phả, Mạnh Tử sanh ngày mùng 2 tháng 4 năm thứ 4 đời vua Chu Liệt Vương (372 trước TL) và mất vào ngày 15 tháng 11 năm thứ 26 đời vua Chu Noãn Vương (289 trước TL), thọ 83 tuổi.

    https://vietsciences.free.fr/biographie/artists/writers/manhtu.htm#1. Thoi au tri

    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:


  2. 3 thành viên đã cảm ơn Cát Bụi vì bài viết này:

    catarina_hang (13-05-2012),Ngôi Sao (13-05-2012),thuynguyen_gk (13-05-2012)

  3. #2
    Trạng thái :   catarina_hang đã thoát
    Tham gia : Apr 2012
    Bài gửi : 37
    Tên Thánh:
    Catarina
    Tên thật:
    Trương Nguyên Diễm Hằng
    Đến từ: Hoà Ninh, Quy Nhơn
    Sở thích: Hát
    Nghề nghiệp: Sinh Viên
    Cảm ơn
    217
    Được cảm ơn 223 lần
    trong 39 bài viết
    Má ơi, con nhớ lúc con còn nhỏ má rất nghiêm khắc, rất kiên quyết với con; má nghiêm khắc đến mức con ghét má, con nghĩ rằng má không thương con và con cứ theo ba, trong con chỉ có ba. Nhưng kỳ lạ thiệt con cũng giống má rất kiên quyết, mạnh mẽ ít thể hiện cảm xúc. Bây giờ con mới hiểu bởi vì con là con của má và bởi vì con giống má nên con hiểu rằng má yeu con vô cùng.
    Má ơi, hôm nay con nhớ má, con muốn gặp má, nhưng con lại có lỗi với má rồi, má đừng buồn con. Con xin lỗi!

+ Trả Lời Ðề Tài

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình