Trạng thái :  
Tham gia : Jan 2012
Bài gửi : 362
Tên Thánh: Duy-an
Tên thật: Nguyễn Duy An
Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
Sở thích: Đọc sách, lướt web
Nghề nghiệp: Kinh doanh
Cảm ơn 5
Được cảm ơn 2,060 lần
trong 364 bài viết
Thấy các bạn 'tranh luận' có phần 'hot'
(với đúng ý nghĩa của nó, 'hot head'!...)
nên tìm được bài này trên mạng
Duy-an liền post lên để chia sẻ với các bạn nè,
Hay lắm cơ.
Đọc với Duy-an nha...
Thắc mắc:
'Minh nguyệt sơn đầu khiếu.
Hoàng khuyển ngọa hoa tâm'
Hai câu thơ này của ai?
Câu trả lời hay nhất - Do người đọc bình chọn:
À đây là 2 câu thơ của Vương An Thạch đời Tống.
Có một giai thoại liên quan đến 2 câu này như sau:
Tô Đông Pha là thi sĩ nổi tiếng hay chữ
nhưng tính tình ngạo mạn, không xem ai ra gì.
Sự hiềm khích sâu đậm với Tể tướng Vương An Thạch
đã mang đến cho ông một tai họa 'ngượng chết đi được',
đấy là giai thoại 'con chó vàng'.
Mãi tận gần một ngàn năm sau,
người đời vẫn còn kể chuyện này...
Chuyện như sau:
Một hôm, Tô Đông Pha đọc thơ của Vương An Thạch,
thấy có viết hai câu:
'Minh nguyệt sơn đầu khiếu
Hoàng khuyển ngọa hoa tâm'.
Đông Pha chê:
Họ Vương chẳng biết chữ nghĩa gì cả!
Trăng sáng hót trên đầu núi,
Chó vàng nằm trong lòng hoa?
Thậm thậm vô lý...
Thế mà cũng học đòi làm thơ!
Để ta sửa cho nào!
Rồi Tô Đông Pha khoái chí khi chỉ đổi hai phần chữ
là câu thơ trở nên hợp lý và hợp nhĩ ngay:
'Minh nguyệt sơn đầu chiếu
Hoàng khuyển ngọa hoa âm'.
Có nghĩa là:
Trăng sáng soi đầu núi
Chó vàng nằm dưới hoa.
Rồi vuốt râu tự khen mình:
có như thế mới là Tô Đông Pha chứ!
Ít lâu sau đó, Đông Pha được đổi tới một tỉnh ở miền nam
và tái mặt khi biết được ở vùng đó có một loài chim
mang tên Minh nguyệt,
và một loài sâu tên là Hoàng khuyển!
Hai câu thơ của Vương An Thạch là nói tới loài chim và loài sâu,
hoàn toàn hợp nghĩa đấy chứ:
Chim minh nguyệt hót trên đầu núi
Sâu hoàng khuyển nằm giữa đóa hoa!
Chứ nào phải như Đông Pha đã nghĩ... người ta ngu!
Đông Pha còn chế ra 'con chó vàng nằm dưới đóa hoa' nữa kìa!
Thật lố bịch...
Tóm lại, kiến thức thì vô biên !
Đừng vội tưởng mình khôn mà chê bai người khác!
Hãy nhìn lại mình đi! Ngu thí mồ mà bày đặt!
(Cái này mình tìm được trên web, không phải do mình viết)
Cách đây 5 năm.
Các bạn thấy sao?
Hay quá chứ nhỉ? Hihihi...
Rất thân thương.
Duy-an.