Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 10

Chủ đề: Chàng xe đạp và nàng xe bus

Threaded View

  1. #1
    Phù thủy nhỏ's Avatar
    Trạng thái :   Phù thủy nhỏ đã thoát
    Tham gia : Jan 2011
    Bài gửi : 677
    Tên Thánh:
    Teresa
    Tên thật:
    Phù thủy nhỏ
    Đến từ: gioitreconggiao.org
    Sở thích: cầm đũa,cưỡi chổi, ^^
    Nghề nghiệp: Phù thủy thực tập
    Cảm ơn
    5,206
    Được cảm ơn 6,163 lần
    trong 811 bài viết

    Chàng xe đạp và nàng xe bus

    * Chút cảm xúc cho đời thêm ngọt ngào (có ai thèm ai chè không nhỉ ^^)

    Chàng là sinh viên năm nhất, nàng cũng là sinh viên năm nhất. Nàng là sinh viên tỉnh lẻ, chàng cũng là sinh viên tỉnh lẻ. Chàng ở trọ, nàng cũng ở trọ. Ngoài ra thì chẳng có gì chung với nhau! Chàng học nông lâm còn nàng học nhân văn. Chàng đi xe đạp và nàng đi xe bus. Thế sao lại có câu chuyện chàng và nàng nhỉ? À , nàng đi sinh hoạt giới trẻ, và chàng cũng đi sinh hoạt giới trẻ. Mọi người hay gọi đó là “nơi anh gặp em”, và nơi đây, chàng gặp nàng. “Nụ cười ngây ngô tinh nghịch, ánh mắt nheo nheo lại mỗi khi nhìn cái gì đó đã gây sự chú ý đặc biệt đối với chàng”. Nơi anh gặp em, nơi nàng gặp chàng. “Anh chàng linh hoạt viên mỗi khi bước ra là làm cả nhóm cười hả hê với vô số trò tinh quái, lúc nào cũng cười toe toét để lộ hàm răng trắng đều răm rắp, nhưng mà…chàng lại có nước da đen nhẻm (dân miền tây chính gốc á), và…chàng là tên nô lệ của 2 cái đít chai, và cái tật của hàng trăm hàng ngàn nô lệ cận thị là lâu lâu lại lấy 2 tay đẩy gọng kính lên….ấn tượng đặc biệt nhưng không tốt lắm (vì nàng đặc biệt ghét kính cận mà)”

    Thế đấy, chàng có ấn tượng đặc biệt về nàng, và nàng có ấn tượng đặc biệt về chàng…

    Chàng đi xe đạp. Chàng chẳng những không bao giờ thấy phiền, mà còn luôn tự hào với con ngựa sắt của mình. Không tốn tiền đổ xăng, bảo vệ môi trường và tăng cường sức khỏe. Đi học- xe đạp, đi dạy thêm- xe đạp, đi sinh hoạt- cũng xe đạp. Chàng nuôi ý định làm một chuyến phượt từ thành phố về miền tây quê chàng với anh bạn đồng hành ấy, nhưng đó chỉ là ý định, những chương trình bên nhóm sinh hoạt, việc làm, việc học chiếm quá nhiều thời gian, thôi thì đành gác lại một thời gian vậy, chờ ta nhé anh bạn đồng hành- xe đạp.
    Nàng đi xe bus. Chẳng phải vì ba mẹ nàng tiếc tiền không mua xe máy cho con, mà vì…nàng là tiểu thư chính gốc! Mẹ là giáo viên cấp 1 và ba là giáo viên cấp 2. Cấp 1 đi học với Mẹ và cấp 2 đi học với ba. Lên cấp 3, ba mẹ nhờ hẳn chú xe ôm trong xóm đưa nàng đi học. Ba mẹ sợ nàng đi xe gặp tai nạn. Và…khi nàng lên thành phố, ba mẹ không mua xe máy mà cũng không mua xe đạp (mà có mua thì nàng cũng có biết đi đâu á). Đương nhiên là nàng sẽ đi xe bus thui. Mẹ nói tuy hơi bất tiện nhưng chắc là phương tiện an toàn nhất. Đôi khi nàng cũng thấy...đuối vì cái mức độ quan tâm quá mức của ba mẹ, nhưng nàng hiểu mà, tâm lý ba mẹ ai cũng thương con, vả lại sinh viên thì đi xe bus là chuyện bình thường. Thế là, nàng rong ruổi cả thành phố với người bạn đồng hành - xe bus…

    Nhóm chàng và nàng tham gia cuộc thi thuyết trình đề tài nghĩ về sự sống dành cho các nhóm giới trẻ. Chàng xe đạp và nàng xe bus được cử làm đại diện. À không, phải nói là anh chàng linh hoạt viên vui nhộn và cô nàng mọt sách biết tuốt chứ nhỉ.

    Lần hẹn đầu tiên chuẩn bị cho buổi thi, ở quán trà sữa:
    • Sao Thanh Tú tới trễ vậy? Chàng làm bộ chau mày.
    • Đợi xe bus nên tới hơi trễ, có chút xíu thôi hà, làm gì khó chịu dữ? – Nàng làm bộ giận
    • À không, có khó chịu gì đâu, đi xe bus cũng bất tiện nhỉ.
    • Lâu lâu thui, gì chứ, Thanh Tú thấy đi xe bus tiện mà, vừa đỡ mệt lại rẻ, góp phần bảo vệ môi trường đó.
    • Ờ, thì đi xe đạp như An cũng bảo vệ môi trường vậy, mệt xíu thôi nhưng mà vận động vậy lại giúp mình khỏe hơn.
    • ……
    *Hình như Duy An có vẻ hơi bực vì mình tới trễ, mà thui kệ, tại cái xe bus chứ có phải tại mình đâu mà…..
    *Mình giả vờ khó chịu chọc Thanh Tú, bạn ấy lại nheo nheo mắt kìa, ôi, dễ thương phải biết..

    Lần thứ 2 chuẩn bị cho buổi thi, tại quán trà sữa:
    • Sao Duy An tới trễ vậy? Nàng nheo nheo mắt.
    • Xe đạp của An chạy cán vào đinh bị xì, phải dắt bộ cả cây số mới có chỗ vá.
    Á à, hóa ra là xe đạp bị xì à, tội nhỉ.
    • E hèm, cứ đi xe bus như Thanh Tú có phải tiện không, chẳng bao giờ lo xe xì, mà xe có xì thì cũng có xe khác tới.
    • Lâu lâu thui, gì chứ, An thấy đi xe đạp tiện mà, hơi mệt tí nhưng chẳng tốn tiền, góp phần bảo vệ môi trường đó.
    • Ờ, thì đi xe bus như Thanh Tú cũng bảo vệ môi trường vậy, chẳng mệt mà cũng chẳng bao giờ sợ hư xe.
    • ……..
    *Hình như Thanh Tú hơi khó chịu vì mình tới trễ, mà thui kệ, tại cái xe đạp yêu quý của mình tự nhiên giở chứng chứ có phải tại mình đâu mà….
    *Mình chỉ giả vờ khó chịu xíu thôi mà, ôi cái anh chàng miền tây đen nhẻm nhìn lúc này cũng thấy tội tội sao í?! Cái tay lâu lâu lại đẩy cái gọng kính lên nhìn dễ thương sao í nhỉ?!

    Lần thứ 3, không phải chuẩn bị cho buổi thi (thi xong rồi cơ mà?), tại quán trà sữa:
    • Nè, sao lâu lâu Thanh Tú cứ nheo mắt mỗi khi nhìn thế.
    • Ừ, sao á?
    • Không sao, nhưng….thấy hay hay.
    • Hay? Thiệt hông?
    • Ừa, thiệt, Duy An này có nói xạo bao giờ đâu.
    • Cái này là tật đó, tại Thanh Tú cận mà không chịu đeo kính, nhìn cái gì cũng mờ mờ nên phải nheo mắt.
    • Ơ, Thanh Tú cũng bị cận hả? Thế sao …không đeo kính?
    • Ờ thì, tại hồi xưa Thanh Tú ghét đeo kính, ghét cận thị lắm.
    • Vậy…vậy hả? Nhưng sao lại ghét cận thị á?- Chàng đưa tay lên chỉnh lại cái kính
    • Ừ, không có sao hết, tự nhiên không thích thôi, nhưng bây giờ thì không ghét nữa.
    • Ủa? Sao vậy? Chàng mở to mắt
    • Vì… một anh chàng đen nhẻm, vì… một anh chàng có nụ cười khoe hàm răng trắng bóng, vì …một anh chàng đeo kính cận có cái tật đưa tay nhấc gọng kính đáng ghét. Vì …anh chàng đáng ghét ấy đi xe đạp và lúc nào cũng chê Thanh Tú đi xe bus.- Chẳng hiểu sao nàng tiểu thư nhà mình có thể xổ nguyên một tràng “vì” như thế…..còn anh chàng Duy An năng động thì bây giờ lại….lấy tay đẩy đẩy cái gọng kính...Nàng có biết là chàng đang bối rối lắm không nhỉ…

    Chiều mát rượi, hôm nay, xe bus lơ đễnh quên mất cô bé hay nheo nheo mắt để tìm chỗ mỗi lần bước lên xe, nàng thì…cảm giác thật là lạ … chàng thì, con đường thành phố hôm nay bỗng trở nên đáng yêu biết bao, còn chiếc xe đạp thật vui vì nó có thêm cô bạn đồng hành nheo mắt thật dễ thương….

    Mắt Huyền







    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:

    Quẳng gánh lo đi và vui sống
    Mơ mộng một chút chẳng phải thừa
    Trời có lúc nắng lúc mưa
    Cơn bão đi qua cũng chưa là gì
    ^^




  2. 16 thành viên đã cảm ơn Phù thủy nhỏ vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (18-06-2012),allihavetogive (18-06-2012),Bông Hoa Nhỏ (18-06-2012),duongga17 (18-06-2012),JB. Sĩ Trọng (26-06-2012),Lan Anh (20-06-2012),le_0o0_dang_0o0 (18-06-2012),maria_thtruc (18-06-2012),Ngôi Sao (18-06-2012),nguahoangtvt (18-06-2012),Pere Joseph (18-06-2012),rose_knight (25-06-2012),smiles (18-06-2012),Teresa Nhỏ Bé (19-06-2012),TerexaThuyDuong (28-09-2014),thuynguyen_gk (18-06-2012)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình